Bất quá tâm tình tự hào của Đường Vấn cũng không duy trì được lâu, lần này, bộ phim Tiễn Như tiếp nhận cho Đường Vấn là một bộ phim khoa học viễn tưởng "Cuộc sống người máy", nên cần phải đi đến nơi khác trong vòng hai tháng để quay và chụp ngoại cảnh, tuy rằng trong lòng rất lưu luyến Mạc Đại Linh, nhưng Đường Vấn cũng hiểu rõ công việc là một điều nghiêm túc quan trọng, không thể mang ra đùa, vì vậy Đường Vấn chỉ còn có thể chia tay Mạc Đại Linh trong nước mắt, một mình cố gắng nhẫn nại vượt qua hai tháng không có Mạc Đại Linh bên cạnh.
Bộ phim nói về một robot nhưng lại có trí thông minh cùng tình cảm giống như con người, để tránh bị hủy diệt nên lẩn trốn như thế nào lại xuyên qua thời hiện đại, robot được một nữ minh tinh nhặt mang về nhà, ngày tháng sống cùng, dần dần nhận ra những cảm xúc khác nhau của con người trong cuộc sống, và cũng bắt đầu phát sinh một tình cảm riêng đối với nữ minh tinh.
Bộ phim điện ảnh này có thể nói là quy tựu rất đông dàn diễn viên cùng ca sĩ nổi tiếng, trong đó dĩ nhiên không thể thiếu Vũ, người đã từng cùng Đường Vấn hợp tác trong MV ca nhạc lúc trước, mà hai người sau MV phát hành còn dính vài vụ lùm xùm tình cảm.
Hơn nữa, so với trình độ của Đường Vấn như thế nào lại được chọn tham gia bộ phim này, điều này khiến không ít sự bàn tán, không biết từ đâu lại có tin tức nói Đường Vấn có thể tham dự bộ phim điện ảnh này là bởi vì nhợ sự lăng xê tên tuổi thông qua báo chí, Đường Vấn lần thứ 2 bị cuốn vào đầu ngọn sóng gió giới giải trí, một mặt khác tin tức cũng ùn ùn, nói Đường Vấn là một nữ diên viên tâm tình trầm lặng sâu sắc, nói Đường Vấn phía sau lưng chính là có ông chủ lớn bảo hộ, là tình nhân âm thầm phía sau dùng tiền lăng xê....
Nói chung, những lời nói này có thể thấy rất có tính đả thương người, nếu như là người khác khẳng định sẽ ủy khuất, phiền muộn, thậm chí còn có thể chán nản bỏ cuộc, thế nhưng đối với Đường Vấn mà nói thì những bàn tán xôn xao cũng như gió thổi mây bay, Tiễn Như cơ bản còn muốn an ủi Đường Vấn, giúp cho cô hiểu những lời nói kia bất quá chỉ là xuyên tạc đừng nên để trong lòng, thế nhưng lại nhìn thấy Đường Vấn mỗi ngày đều chỉ chú ý đến điện thoại, sau đó là dáng dấp cười ngây ngô..Tiễn Như mới nhận ra...điều này không cần thiết.
Sự chú ý Đường Vấn hoàn toàn không đặt nơi tạp chí, trong lòng Đường Vấn chỉ quan tâm duy nhất Mạc Đại Linh, mỗi ngày chỉ cần Mạc Đại Linh gửi một tin nhắn hỏi thăm là đủ, những tin đồn đối với tâm trí Đường Vấn mà nói có thể cũng không hiểu hết ý tứ trong đó.
Tuy rằng nói phải theo đoàn đến tận hai tháng, nhưng trên thực tế phân cảnh chụp của Đường Vấn không nhiều, đối với điện ảnh Đường Vấn cũng chỉ mới là tân binh, vì thế vai diễn Đường Vấn chính là nhân vât trung lập giữa hai nhân vật chính, nói là vai chính thì không chính, nhưng phụ không phải phụ, nhưng vai trò Đường Vấn lại là điểm nhấn để phát triển tình yêu giữa hai diễn viên chính, mà nhân vật Đường Vấn thủ vai so với chính cô bên ngoài, ngây ngô ngây thơ rất phù hợp, có thể bởi vì điều này....là nguyên nhân Đường Vấn được chọn.
Thế nhưng, ngay khi nhận được kịch bản Đường Vấn lại lâm vài tình cảnh khó khăn, lúc trước cho dù Đường Vấn cũng từng tham gia qua đóng MV hay chụp quảng cáo, có thể bởi vì tâm tư đơn thuần và bản thân rất nhanh học hỏi, cho nên hoàn toàn có thể làm theo yêu cầu, nhập vai và động tác rất phù hợp, thế nhưng ở đây thì Đường Vấn hoàn toàn mất đi phương hướng, không ai ở đây chỉ cho Đường Vấn nên làm như thế nào.
Tiễn Như trên tay cầm hai chai nước đi vào phòng chờ thì thấy Đường Vấn đang nằm dài trên bàn, từ tốn bước đến, Tiễn Như hỏi:
"Vấn Vấn...làm sao vậy? gặp khó khăn chỗ nào?", Đường Vấn lúc này mới ngẩng đầu lên, khuôn mặt nhỏ nhắn nhăn lại, hướng Tiễn Như nói:
"Chị Tiễn Như...cái này..phải diễn như thế nào? em chưa từng diễn qua, với lại...cũng không ai dạy em phải diễn ra sao?"
"Cái này...." không biết trả lời vấn đề này như thế nào, Tiễn Như do dự một chút hỏi:
"Vấn Vấn...em bình thường có xem qua phim điện ảnh không?"
"Không có"
"Phim truyền hình?"
"Không có"
"Vậy...bình thường em xem cái gì?"
"Ân...phim hoạt hình.."
Đối mặt với Đường Vấn ngây ngô như tờ giấy trắng, Tiễn Như thật sự không biết phải chỉ như thế nào, ôn nhu vuốt ve mát tóc quăn Đường Vấn, Tiễn như thở dài nói:
"Như vậy đi...tôi giúp em tìm một vài phim hay có vai phù hợp với vai của em, em tự xem rồi ghi nhớ, dù sao thì cái này cũng không ai có thể hướng dẫn ngoài chính bản thân em tự rút ra là tốt nhất"
Những lời nói Tiễn Như vô cùng có lý, làm Đường Vấn ít nhiều giảm bớt áp lực, nhưng dáng vẻ vui tươi Đường Vấn hàng ngày bây giờ lại ngưng động hơn, cô cúi đầu trầm tư, từ lúc ở cùng Mạc Đại Linh đã hình thành cho Đường Vấn thói quen ỷ lại vào Mạc Đai Linh, một đứa trẻ muốn trưởng thành nhất định phải tự bản thân học hỏi, Đường Vấn đang tự mình bắt đầu bước quan trọng.
Vài ngày sau đó, Đường Vấn đắm mình trong hàng loạt các phim điện ảnh cùng truyền hình, Tiễn Như hầu như tìm khắp nơi, một lượng lớn các loại phim, Đường Vấn cũng bởi vì vậy mà ra sức học các nhân vật cách diễn, cách phản ứng tình huống. Suốt ngày chỉ biết vùi vào kịch, Đường Vấn tựa hồ biến thành một người khác, đột nhiên hiểu ra rất nhiều chuyện, lý giải rất nhiều điều, ở chung với nhiều người không thể cứ ngây thơ như vậy.
Trước mặt những người bên ngoài, Đường Vấn vốn là người một người hoạt bát khả ái, qua miệng người khác lại biến thành một người trầm tĩnh, quyến rũ. Ngay lúc Đường Vấn đang suy nghĩ đến muốn tẩu hỏa nhập ma, thì phần phân vai của Đường Vấn cũng bắt đầu quay.
Cảnh đầu tiên là cảnh được Công Ty giải trí nhìn trúng, mang theo trong lòng sự thấp thỏm, vì giấc mơ trong lòng, cô gái nhỏ nhất quyết kiên định gia nhập làng giải trí, cảnh này rất nhẹ nhàng được thông qua, nữ nhân vật ngây ngô, tâm hồn đơn thuần được Đường Vấn thể hiện vô cùng nhuần nhuyễn, đạo diễn hài lòng gật đầu, ý bảo màn thứ 2 tiếp tục.
Cảnh hai chính là nói về quá trình cô gái nhỏ chân chính gia nhập làng giải trí, nhưng luôn bị ghanh ghét hãm hại, khó khăn lắm mới có được cơ hội vai diễn nhỏ, nhưng bởi vì diễn xuất còn chưa nhuần, lại còn bị đàn chị ăn hiếp.... lúc này...Vũ chính là người xuất hiện giải vây...
Cảnh diễn này, có thể nói kịch bản so với thực tế y như vậy, nhưng biểu tình gương mặt Đường Vấn vẫn không biểu đạt được hết nội tâm nhân vật, luôn bị đạo diễn quát đến tất cả đều im lặng hết, chỉ có cảnh này mà cứ quay đi quay lại vẫn chưa xong.
Dù sao thì phim vẫn là phim, không thể nào có được cảm xúc thực, nếu như ai cũng dễ dàng nhập tâm mà diễn như thật thì tất cả đều có thể trở thành minh tinh rồi.
Đạo diễn bất lực lắc đầu, bốn phía âm thanh thở dài của các ekip cũng nghe rõ mồn một, Đường Vấn cắn môi, liên tục cúi người xin lỗi, cơ bản khuôn mặt nhỏ nhắn cũng đã kéo đầy mây đen.
"Thôi... nghỉ ngơi một chút đi, ăn trưa xong lại quay tiếp, dù sao cũng là người mới...không có biện pháp!!!"
Đạo diễn cầm lấy khăn mặt lau lấy mổ hôi đang chảy liên tục vì thời tiết cực nóng, bất đắc dĩ hướng nhân viên nói.
Các nhân viên cộng tác cũng bắt đầu thu gom thiết bị để nghỉ ngơi, Đường Vấn nghe thấy câu nói của đạo diễn trong lòng như bị ai đâm, lần đầu tiên Đường Vấn có cảm giác đau buồn mà không hề liên quan đến Mạc Đại Linh, rầu rỉ trở lại phòng nghỉ, lại theo quán tính mà nằm trười trên bàn, cảm nhận được cái lạnh trên mặt bàn làm nóng bức bản thân dịu đi phần nào, phiền muộn cũng theo đó mà giảm đi ít nhiều.
Cửa bị mở ra, Đường Vấn nghĩ là Tiễn Như, nhưng không phải, mà chính là âm thanh lạnh lùng phát ra: "Ngồi dậy"
Đường Vấn giống như bị giật điện, âm thanh này làm sao có thể không nhận ra, chỉ là vì sao giọng nói này lại xuất hiện ở đây.
Đường Vấn hơi ngẩng đầu nhìn khuôn mặt tinh xảo đối diện, cả người liền run lên môt chút, âm thanh cũng trở nên khẩn trương.
"Chị tìm tôi có việc gì sao?"
"Đương nhiên", Vũ hai tay ôm trước ngực nhìn Đường Vấn khuôn mặt vẫn còn nhăn nhó không gì thay đổi.
Bị Vũ nhìn chằm chằm, Đường Vấn cũng không có trả lời, chờ Vũ tiếp tục nói
"Buổi sáng, cô đã lãng phí quá nhiều thời gian của chúng tôi, liên lụy tiến độ kịch bản, hiện tại tôi là đến tìm cô nói chuyện, hy vọng buổi chiều không nên như vậy vô dụng, đừng để bộ phịm này chỉ vì một mình cô mà bị kéo dài thời gian. Cả nguyên buổi sáng, tôi bên cạnh chờ, cô cư nhiên mỗi một cảnh cũng không xong, tôi thật bội phục cô, chỉ có biểu tình lúc bị mắng mà cũng không diễn được, vậy cô diễn cảnh đó làm cái gì. Cái vòng tròn này không cần người không đủ năng lực như cô, thôi thì sớm về nhà đi, công việc này hoàn toàn không phù hợp với cô"
Sắc bén ngôn ngữ cũng ngữ điệu đều đều, thế nào đều cũng có thể nhận ra đa phần ý tứ khinh miệt.
Đường Vấn vẫn cắn răng không nói lời nào, quật cường nhìn thẳng vào đôi mắt Vũ, trong mắt lộ ra chút hổ thẹn, buồn bã và không cam tâm, rất nhiều cảm xúc trong một lúc trổi dậy, lần đầu tiên muốn không muốn để người khác xem thường, cho dù là có tức giận hay buồn bực cỡ nào, nhưng Đường Vấn vẫn không chút sợ hãi.
Đột nhiên Vũ nở nụ cười: "Hiện tại đã biết diễn như thế nào rồi chứ?"
Đường Vấn: "Hở??"