Mục lục
Thần Tọa
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tích Cốc đan tuy có thể thay thế đồ ăn, chống cự đói khát, nhưng dù sao nó không phải thức ăn chân chính. Ăn nhiều cũng sẽ ảnh hưởng tới thân thể.

Cho nên tu sĩ Luyện Khí Cảnh có hối đoái Tích Cốc đan nhưng rốt cục vẫn phải trong thời gian ngắn quay về ăn khói lửa nhân gian, không có người nào mang theo Tích Cốc đan ăn từ năm này qua năm khác.

Ngược lại Lâm Hi một người xâm nhập phía Bắc Băng Nguyên, có khả năng mang theo nhiều Tích Cốc đan hơn so với ba người.

Long Băng Nhan kinh ngạc, phục hồi tinh thần lại, rốt cục ý thức được mình thất thố rồi.

Ti!

Long Băng Nhan hít sâu một hơi, bắt buộc chính mình tỉnh táo lại. Sau đó nói:

- Huyền Vũ Đại Bích Lũy khẳng định có nhược điểm gì đó, đây là chuyện không thể ngờ. Giảm bớt uy lực mạnh yếu, dùng chân khí đi dò xét nhất định sẽ tìm ra nhược điểm của nó thôi!

- Ân. Cũng chỉ có như vậy thôi.

Mộ Dung Viễn cùng Công Tôn Lượng gật gật đầu.

Đây chính là quyết sách đúng đắn.

Phanh! Phanh! Phanh!

Một Hư Tiên, một đạo quả, một Thánh vương, ba cao thủ liên tục động thủ biên độ nhỏ nhất, không ngừng bắn chân khí ra toàn diện dò xét nhược điểm của Huyền Vũ Đại Bích Lũy.

- Khặc khặc kiệt!

Trong Huyền Vũ Đại Bích Lũy, Địa Ngục Ma Long nghe được động tĩnh ở bên ngoài thì cười khặc khặc quái dị. Nó vốn đang lo lắng chuyện khác, dù sao Huyền Vũ Đại Bích Lũy cũng không phải bị phá chân chính, nhưng ngược lại đang lo lắng từ bên trong.

- Hắc hắc, ngày đó chủ nhân tốn thời gian rất lâu mới tìm được sơ hở của Huyền Vũ Đại Bích Lũy. Mấy người các ngươi không có thông minh như chủ nhân, nào có dễ dàng tìm được như vậy. Đợi đến lúc các ngươi thực sự tìm ra được thì chủ nhân chắc đã bình an tu luyện xong lâu rồi.

Địa Ngục Ma Long nói thầm, liếc mắt nhìn qua Lâm Hi đang ngồi xếp bằng. Chỉ thấy khí tức trên người Lâm Hi nước lên thuyền lên, mỗi thời khắc qua đi thì lực lượng cũng tăng lên nhiều.

Ông!

Toàn bộ tâm thần của Lâm Hi đang đắm chìm vào trong tu luyện. Hắn vừa mới đạt tới đệ lục trọng Phù Lục Kỳ, còn cần tốn hao thời gian vững chắc cảnh giới.

Về phần động tĩnh bên ngoài thì Lâm Hi từ lâu cảm nhận được. Nhưng chỉ cần không ảnh hưởng tới hắn thì Lâm Hi căn bản không quan tâm.

- Hừ! Không biết tiến thối! Đợi đến lúc ta triệt để hấp thu lực lượng của Thời Ngọ Thú đạt tới lục trọng đỉnh phong, chính là lúc ta triệt để trấn áp các ngươi.

Trong nội tâm Lâm Hi có một đám sát cơ lóe lên rồi biến mất, sau đó đắm chìm trong tu luyện.

Ông!

Trong Phong ấn, khí tức của Thời Ngọ Thú càng ngày càng yếu, phát ra hào quang vô cùng sáng ngời.

Dù sao Linh thú thời gian là hóa thân của năng lượng, càng có thể liên hệ trao đổi với khe hở thời gian trong người. Lâm Hi hấp thu Thời gian chi lực trong khe hở thời gian thì con Thời Ngọ Thú cũng bắt đầu yếu đi và tan biến.

Phanh!

Tâm niệm Lâm Hi vừa động, mở Thứ Nguyên Tiểu Tiên Đại ra, trong đó có tinh hạch hỏa hệ và băng hệ, không ngừng dũng mãnh tiến vào trong cơ thể của Lâm Hi, năng lượng thủy hỏa giống như sóng to gió lớn tiến vào người của Lâm Hi.

Lâm Hi đột phá lên Luyện Khí đệ lục trọng Phù Lục Kỳ, cảnh giới tăng lên, thân thể chứa năng lượng băng hỏa cũng tăng lên nhiều.

Hắn muốn mượn dùng phương thức này thu hoạch lực lượng cần thiết, rất nhanh đạt tới Luyện Khí lục trọng Phù Lục Kỳ đỉnh phong, ở phương diện lực lượng đủ sức trấn áp bọn người Long Băng Nhan bên ngoài rồi!

Trong Huyền Vũ Đại Bích Lũy hoàn toàn yên tĩnh.

Thời gian chậm rãi qua đi, Lâm Hi lù lù bất động, khí tức trên người của hắn càng ngày càng mạnh, mà bên ngoài bọn người Long Băng Nhan, Mộ Dung Viễn, Công Tôn Lượng liên thủ thăm dò nhược điểm của Huyền Vũ Đại Bích Lũy.

Cả Tử Quang Hải hoàn toàn yên tĩnh, giống như nơi này bị quên lãng vậy. Trừ bọn người Long Băng Nhan và Lâm Hi thì chẳng còn người nào khác.

Mấy thời thần trôi qua, bọn người Long Băng Nhan vẫn còn đang thăm dò nhược điểm của Huyền Vũ Đại Bích Lũy.

- Một khi tìm được nhược điểm của Huyền Vũ Đại Bích Lũy thì mọi người toàn lực công kích vào, chỉ cần công phá Huyền Vũ Đại Bích Lũy thì hắn chỉ có con đường chết mà thôi.

Long Băng Nhan nói.

- Ân. Thần phi yên tâm đi. Lúc trước khe hở xuất hiện ta vừa lúc bị Thủ hộ thú cuốn lấy không ở bên cạnh. Nếu không hắn căn bản không có khả năng đắc thủ đâu.

Công Tôn Lượng gật gật đầu, trong mắt có sát cơ bắn ra ngoài.

- Nhưng mà lần này không dễ dàng như vậy, chỉ bằng chuyện hắn dĩ hạ phạm thượng, dám xuất thủ tranh đoạt với các sư huynh sư tỷ chính là tội danh đại nghịch bất đạo. Thần Tiêu Tông không chứa hắn được!

Đinh!

Tiếng vang nhỏ vang lên, mang theo âm thanh kim loại dội lại. Ba người thăm dò hồi lâu, dùng các loại âm thanh chân khí đánh vào Huyền Vũ Đại Bích Lũy và sớm hiểu rõ trong lòng. Nhưng mà loại âm thanh này hoàn toàn khác với những âm thanh trước kia.

- Tìm được!

Mộ Dung Viễn thốt lên thành lời.

Chỉ âm thanh nhỏ bé này cũng không có như bình thường, không có phản chấn thật mạnh gì đó. Trong đó có một ít chân khí tiến vào bên trong Huyền Vũ Đại Bích Lũy.

Xì xì!

Ánh mắt ba người giao thoa trong hư không, kích phát ra một hồi ánh lửa, sau đó đồng thời gật gật đầu.

Oanh! Oanh! Oanh!

Thiên địa chấn động, trời long đất nở, ba đạo chân khí mãnh liệt phô thiên cái địa, bài sơn đảo hải, giống như một đạo cuồng phong đánh vào nhược điểm của Huyền Vũ Đại Bích Lũy.

Ầm ầm!

Huyền Vũ Đại Bích Lũy sừng sững bất động rốt cục có chấn động khác thường, ông ông vang lên, xóc nảy mạnh mẽ.

- Công Tôn Lượng, Mộ Dung Viễn, ba người chúng ta đồng loạt ra tay, đồng thời công kích chỗ đó! Trước sau công kích sẽ phân tán lực lượng đấy.

Trong mắt Long Băng Nhan hiện ra sát cơ lăng lệ ác liệt.

Trong phương diện chiến đấu nhạy cảm, nàng hoàn toàn không kém gì Lâm Hi. Lập tức cảm giác ba tiên khí cùng đánh thẳng vào, uy lực công kích giam xuống.

- Ân!

- Biết rõ!

Công Tôn Lượng, Mộ Dung Viễn gật gật đầu. Hai người cũng là thế hệ nhạy cảm, lập tức hiểu được đạo lý ở trong đó.

Rầm rầm rầm!

Ba đạo tiên khí lần nữa bộc phát, lần này là hoàn toàn cùng đánh ra, chẳng phân biệt trước sau, lúc này cùng đánh vào trong nhược điểm của Huyền Vũ Đại Bích Lũy.

Ầm ầm!

Mặt đất chấn động, lần này Huyền Vũ Đại Bích Lũy chấn động càng thêm kịch liệt. Trí tuệ của Long Băng Nhan đã phát huy tác dụng cực lớn. Ba đạo tiên khí liên hợp cùng một chỗ có một lực lớn đánh vào bên trong Huyền Vũ Đại Bích Lũy.

- Ah! Lão đại, không tốt!

Địa Ngục Ma Long cả kinh kêu to lên.

Giờ khắc này bên trong Huyền Vũ Đại Bích Lũy sinh ra chấn động cực lớn.

- Rốt cuộc tìm được sao?

Trong Huyền Vũ Đại Bích Lũy, một đạo ánh mắt không tự nhiên hiện ra. Lâm Hi mở mắt ra và tươi cười.

Long Băng Nhan, Mộ Dung Viễn, Công Tôn Lượng tập hợp lực lượng của ba người tìm được nhược điểm của Huyền Vũ Đại Bích Lũy thì cũng là lúc Lâm Hi hoàn thành việc tu luyện của mình.

Phong ấn Thời Ngọ Thú đã biến mất không thấy gì nữa, năng lượng trong khe hở thời gian đã bị Lâm Hi hấp thu sạch sẽ. Trên trán của hắn có ấn ký hoàng kim lộng lẫy, sau đó lập tức thu nhỏ lại nhỏ như móng tay, biến mất dưới làn da của Lâm Hi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK