Mục lục
Thần Tọa
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Ha ha.

Lâm Hi cũng nở nụ cười:

- Nguyên lai sư huynh sớm có chủ kiến. Không tệ, người tới Thần Tiêu sơn chúng ta, bất luận có lý do gì đều đuối lý rồi. Đến lúc đó để cho đám trưởng lão bọn họ tự mình tới đòi người, xem bọn hắn còn mặt mũi nào.

Nếu là lúc trước, Đâu Suất cung tới đòi người, Thần Tiêu tông vẫn là một phương thế yếu.

Bất quá bây giờ hào khí biến hóa, thời thế bất đồng, đúng là không giống như lúc trước.

Thần Tiêu tông cái gì cũng ít, nhưng mà trưởng lão không ít. Tùy tiện nhắc tới một cái đều có thể cùng trưởng lão Đâu Suất cung bình khởi bình tọa. Làm ra Hồng Môn yến hay gì khác, cho chút áp lực, hoàn toàn không có khó khăn.

- Đã như vậy, những người này liền giao cho ta đi. Chuyện tình Phong Bạo chi môn không tính, chuyện này, ngươi ngược lại là lập nên công lao. Ta đoán chừng sau khi trở về, chỗ trưởng lão sẽ có ban thưởng đối với ngươi. Đây đối với tình cảnh của ngươi mà nói cũng là chuyện tốt.

Khí Thánh vương ý vị thâm trường nhìn Lâm Hi một cái, sau đó phất phất tay, trầm giọng nói:

- Tốt rồi, đều thả bọn hắn ra đi. Đem người trói lại, trực tiếp trở về Thần Tiêu sơn.

Thân phận, địa vị, còn có uy vọng của Khí Thánh vương ở trong mắt mọi người đều là cực cao. Là một trong những người đứng đầu nội môn đệ tử, lời nói của hắn không người hoài nghi, tất cả mọi người đều đình chỉ ẩu đả.

Bất quá vào lúc này đại bộ phận đệ tử Đâu Suất cung đều bị đánh đến ngất đi. Một cái mặt bị xưng phù như đầu heo, cho dù đưa về Đâu Suất cung, đoán chừng cũng không có người có thể nhận thức.

- Tốt rồi, Hầu sư huynh đã lên tiếng.

Một gã đệ tử Thần Tiêu tông nói.

Hung hăng tu sửa những đệ tử tinh anh Đâu Suất cung từ trước đến nay đều là hùng hổ dọa người, trong lòng mọi người đều có loại thoải mái không nói ra được.

Không thể không nói, dùng nắm đấm đến ‘tu sửa’ thì sảng khoái hơn nhiều so với dùng chân khí chém giết. Một trận đấm đá xong, chính thức đã xuất ra một khẩu ác khí.

- Sư huynh, Tiên La sư tỷ,... các ngươi đi về trước đi. Ta còn muốn đợi nơi này gặp mặt thân nhân trong thế tục một chút, sau đó mới có thể trở về Thần Tiêu sơn.

Lâm Hi đi đến bên người Âu Dương Nạp Hải nói.

- Hả? Ngươi không phải là bái kiến bọn họ rồi sao?

Âu Dương Nạp Hải hơi kinh ngạc nói.

- Sự tình có chút biến hóa, có rảnh rỗi thì ta sẽ nói cho các ngươi.

Lâm Hi nói.

Chuyện tình Ám Long quá mức kinh thế hãi tục. Một gã Đệ tử chân truyền Thần Tiêu tông chết ở trong tay thượng cổ cường giả ẩn nấp trên người hắn, nói ra quá mức khiến cho người ta sợ hãi.

Hơn nữa, Đệ tử chân truyền không phải bình thường, ở trong tông phái có địa vị cực cao. Một đệ tử chân truyền chết đi thật giống như là một hoàng đế ở trong vương triều chết đi, chấn động đưa tới có thể tưởng tượng được.

- Phiền phức của ta đã đủ nhiều, cái này vẫn là che giấu cho thỏa đáng.

Lâm Hi thầm nghĩ trong lòng.

Mấy người Âu Dương Nạp Hải cũng là người cực kỳ nhạy bén, xem bộ dạng Lâm Hi đã biết chỉ sợ là sinh ra biến cố gì rồi. Bất quá sống ở trong tiên đạo đại thế giới lâu như vậy, có một số chuyện nên hỏi, có một số chuyện cũng không nên hỏi.

Nếu như Lâm Hi đã không muốn nói, mọi người cũng liền không hỏi tới nữa rồi.

- Tốt lắm, trong chốc lát chúng ta hãy cùng với Hầu sư huynh phản hồi về Thần Tiêu sơn, ngươi cũng nhanh chóng trở lại đi.

Âu Dương Nạp Hải nói.

- Ân. Ta biết.

Lâm Hi nhẹ gật đầu.

Chỉ chốc lát sau, đám người Khí Thánh vương liền mang theo hơn mười đệ tử Đâu Suất cung cùng ly khai. Chỉ thấy trong một trăm bước vông là tiên khí mênh mông phóng lên trời, trong nháy mắt chính là nhanh như điện chớp, biến mất không còn tăm tích.

- Chủ nhân, vừa mới rồi là đã phát sinh ra cái gì?

Hai người mắt thấy đám người Khí Thánh vương biến mất, Tạp Mễ Lạp đột nhiên quay đầu nói.

- Một lời khó nói hết, nếu không có vận khí tốt, thiếu chút nữa ta đã chết tại đó rồi.

Tạp Mễ Lạp là người một nhà, Lâm Hi cũng không giấu diếm, lập tức đã đem chuyện xảy ra lúc trước nói lại một lần.

Tạp Mễ Lạp nghe được cũng là âm thầm hoảng sợ, đôi lông mày nhăn lại, gương mặt lo lắng:

- Như vậy mà nói, đây hết thảy là do Đệ tử chân truyền sau lưng Long Băng Nhan làm ra. Cái này chẳng phải là nói, những Đệ tử chân truyền kia ủng hộ Long Băng Nhan đều chú ý tới chúng ta. Về sau sẽ còn có Đệ tử chân truyền khác trở lại đối phó với chúng ta?

- Đúng vậy.

Lâm Hi gật gật đầu, chuyện này cũng chính là cái mà hắn lo lắng:

- Phần lớn Thần phi của Thần tử, mỗi người đều đại biểu cho một cỗ thế lực. Không hề nghi ngờ, sự hiện hữu của ta đã uy hiếp đến lợi ích của Đệ tử chân truyền đi theo Long Băng Nhan. Chuyện lần này chính là một điềm báo, bất quá ta phỏng đoán trong thời gian ngắn chết đi một cái Đệ tử chân truyền thì sẽ không có người nào tới nữa đấy. Ít nhất là trước khi biết được rõ ràng chân tướng, bọn hắn sẽ không hành động thiếu suy nghĩ.

Trong mắt Lâm Hi lướt qua một tia quang mang cơ trí.

Chuyện lần này xem như có được có mất, lấy trí tuệ của những Đệ tử chân truyền kia khẳng định biết rõ hắn không có khả năng giết được một người Đệ tử chân truyền nào, xuất thủ nhất định là một người hoàn toàn khác.

Trước khi tìm thấy người xuất thủ kia, những người này sẽ không dám khinh cử vọng động.

Cái gọi là không biết chính là sợ hãi lớn nhất, nếu như những người này biết rõ người xuất thủ là Băng Hoàng, có thể sẽ liền phía người cường đại hơn tới, nhưng nếu như không biết thì liền khó nói.

Ít nhất trong khoảng thời gian ngắn, hắn sẽ không có phiền toái. Hơn nữa, trong nội tâm Lâm Hi đoán chừng, chuyện Ám Long đã chết chỉ sợ còn phải qua một thời gian ngắn nữa mới có thể truyền tới.

- Có chút kế hoạch tất phải nói trước... Có lẽ ta cần phải tiếp xúc với một ít Thần phi khác.

Trong đầu Lâm Hi hiển hiện ra dung nhan tuyệt mỹ của Đệ ngũ Thần phi.

Cho dù là Đệ ngũ Thần phi có ý đồ làm loạn với hắn, nhưng ít ra ở trước mắt nàng có lẽ còn chưa phát hiện, Lâm Hi không ngăn cản được Đệ tử chân truyền sau lưng Long Băng Nhan, nhưng mà Đệ ngũ Thần phi lại không giống.

- Đuổi hổ nuốt sói...

Trong đầu Lâm Hi lướt qua một cái ý niệm.

Bất kể là Đệ ngũ Thần phi hay là Long Băng Nhan, hai nữ nhân này cái nào cũng không phải là mặt hàng đơn giản. Luận tâm kế, lòng dạ, so với nam nhân đều lợi hại hơn.

Nếu như ai dám bởi vì dung mạo của các nàng mà khinh thị, vậy thật đúng là ngay cả chết cũng không biết là chết như thế nào.

‘Nhất báo hoàn nhất báo’, Đệ ngũ Thần phi muốn dùng ‘Thỉnh tiên đan’ để khống chế Lâm Hi, Lâm Hi sẽ không để ý mượn dùng một chút lực lượng của nàng để đối phó với Long Băng Nhan.

- Đi thôi.

Hô!

Tiếng gió phần phật, Lâm Hi cũng rời khỏi nơi này.

... Tiên đạo đại thương minh.

Cô lộc lộc!

Một trận tiếng xe ngựa thông thường, bao phủ vải xanh, dọc theo thông đạo thông suốt bốn phương hướng về ngoài thành chạy tới.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK