Mục lục
Thần Tọa
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Đệ ngũ Thần phi" là "Đệ tử chân truyền" chân chính, thực lực cường đại. Đừng nhìn Không Thánh Vương là đệ tử Luyện Khí đỉnh phong, nhưng ở trước mặt "Đệ tử chân truyền" thì hắn không là cái gì cả.

Song phương cũng không phải cùng cấp độ.

Hơn nữa "Đệ ngũ Thần phi" đi theo "Thần tử" nhiều năm, Âm Dương song tu, song phương đã có tiếp xúc thân mật. Ngấp nghé Thần phi chẳng khác nào ngấp nghé tài sản của Thần tử.

Trong Thần Tiêu Tông, Thần tử dưới một người nhưng trên vạn người, thống lĩnh tất cả "Đệ tử chân truyền", địa vị quả thực so với thiên tử thế tục còn tôn quý hơn nhiều.

Ngấp nghé Đệ ngũ Thần phi chẳng khác nào ngấp nghé nữ nhân của hoàng đế, ngay cả Không Thánh Vương cũng không có lá gan này.

Nhưng mà Long Băng Nhan thì khác.

Tuy "Long Băng Nhan" cũng là Thần phi, nhưng cũng chỉ có phong hào, là người Thần tử chưa chạm tới. Trên thực tế chỉ có đạt tới Tiên Đạo Cảnh mới có tư cách âm dương song tu với Thần tử.

Kế hoạch của "Thần tử" chính là chờ đợi Long Băng Nhan tiến vào Tiên Đạo Cảnh, trở thành "Đệ tử chân truyền" mới song tu với nàng. Chuyện này trong Thần Tiêu Tông cũng không phải bí mật gì đó.

Hơn nữa dù sao hắn không lâu trước đó tiến vào sâu trong thời không tu luyện bí pháp.

Cho nên trên ý nghĩa nghiêm khắc Long Băng Nhan còn không tính là nữ nhân của Thần tử.

Cộng thêm Long Băng Nhan bây giờ chỉ là Thánh nữ, đo đi lại lại trong tông còn được.

Nếu như chỉ một cái liếc mắt mà trách tội đệ tử khác và giết đi càng khó phục chúng, cho nên Thần tử cũng chẳng quan tâm.

Nhưng mà thân phận Thần phi không giả. Trong Thần Tiêu Tông không ai dám đánh chủ ý lên Long Băng Nhan.

- Không sư đệ...

Đệ ngũ Thần phi có chút cúi đầu xuống, nhìn qua Không Thánh Vương cười nói:

- Ta hôm nay thỉnh một khách nhân, nhưng mà chờ thật lâu hắn còn chưa tới. Về sau tra một chút, ha ha,... Thì ra là ở chỗ Không sư đệ đây.

Lộp bộp!

Nghe được lời này Không Thánh Vương và Lâm Hi bàng quan xem kịch vui bên cạnh trong nội tâm cũng chấn động một cái.

Mặc dù Đệ ngũ Thần phi không có chỉ ra, nhưng mà hai người hiểu là chỉ vào Lâm Hi.

- Đã xảy ra chuyện gì? Nàng nhắm vào ta nha. Một Thần phi muốn giết ta, một Thần phi tới cứu ta, đây là chuyện gì?

Lâm Hi lúc này cũng hồ đồ.

"Đệ ngũ Thần phi" còn chưa nhìn qua hắn, trước đó thậm chí còn chưa từng nghe qua.

Lúc này rõ ràng ám chỉ là tìm hắn, điều này cũng làm cho người ta nghi hoặc.

- Thần phi chờ khách nhân, sư đệ tự nhiên không dám cường lưu. Thần phi nếu muốn mời thì không cần quan tâm tới ta.

Không Thánh Vương thản nhiên nói.

Hắn đã hiểu Đệ ngũ Thần phi chính là nhắm vào Lâm Hi mà đến. Mặc dù hắn có ý quan hệ gần với Long Băng Nhan nhưng không nên trực tiếp đối kháng với Thần phi khác, hai điểm này hoàn toàn khác nhau.

Đầu nhập vào một Thần phi cũng không cần đắc tội với Thần phi khác. Dù sao đối với bọn người Không Thánh Vương mà nói thứ quan tâm nhất chính là Thần tử sau lưng Thần phi, cùng với quyền thế và địa vị của hắn.

Không Thánh Vương nói xong cũng trầm mặc không nói.

Ánh mắt Đệ ngũ Thần phi xẹt qua hư không, lại nhìn qua "Tà Thánh Vương" và hơi dừng một chút, trong ánh mắt hiện ra thần sắc thỏa mãn, sau đó nhìn lên người Long Băng Nhan.

- Long sư muội, ngươi không có ý kiến chứ?

Đệ ngũ Thần phi cười nói.

- Hừ!

Đối với Đệ ngũ Thần phi hỏi thăm Long Băng Nhan chỉ hừ lạnh một tiếng.

Bọn người Không Thánh Vương có kiêng kỵ nhưng mà nàng lại không có. "Đệ ngũ Thần phi" tuy là Đệ tử chân truyền cũng không dám ra tay với nàng. Mặc dù đắc thủ cũng làm Thần tử tức giận.

"Thần tử" ghét nhất chính là nội cung đấu đá nhau. Giống như hoàng đế ghét hoàng phi đấu đá ám hại lẫn nhau.

Một khi mất đi "Thần sủng", hậu quả vô cùng nghiêm trọng.

- Ha ha, xem ra sư muội không có ý kiến.

Đệ ngũ Thần phi mỉm cười. Sâu trong đồng tử của Long Băng Nhan đồng đầy chán ghét, không vui cùng với bất an làm cho nàng vô cùng thoải mái.

- Lâm sư đệ, nếu không có việc gì thì ngươi có bằng lòng tới "tiểu động thiên" của ta tụ tập không?

Ánh mắt Đệ ngũ Thần phi cuối cùng rơi vào Lâm Hi, đưa ra lời mời.

Ánh mắt Lâm Hi hiện ra từng đạo hàn quang, trong lòng của hắn ẩn ẩn có chút suy đoán, thực lực không hiểu Đệ ngũ Thần phi nhắm vào mình làm gì.

Nhưng mà chuyện này với Lâm Hi mà nói cũng là cơ hội.

- Cũng tốt. Ta cũng muốn nhìn một chút nơi ở của Đệ tử chân truyền là cái dạng gì. Sư tỷ, thỉnh cầu ngươi dẫn đường.

Trong nội tâm Lâm Hi khẽ động, lập tức nhận lời.

Khác với những người khác, trong miệng hắn không xưng "Thần phi", chỉ xưng là sư tỷ.

Thân phận tiên lữ của Thần tử hiển nhiên không có bao nhiêu uy hiếp với hắn.

- Khanh khách, vậy thì tốt, đi theo ta!

Âm thanh của Đệ ngũ Thần phi vang lên thì phanh một tiếng, hóa thành phù lục kim hồng sắc, thoáng cái tăng lên gấp ngàn lần, giống như một con trăn kéo dài tới trung ương không gian, biến mất sâu trong hư không.

Đát!

Dưới chân Lâm Hi duỗi ra, đạp vào phù lục kim hồng sắc và biến thành thảm hồng, một loại cảm giác nhẵn nhụi từ chân truyền tới. Vừa nghĩ tới đạo phù lục này đã từng hóa thành bộ dáng của "Đệ ngũ Thần phi", trong nội tâm Lâm Hi không nhịn được mà rung động, cảm giác dưới chân phảng giống như đạp lên thân thể Đệ ngũ Thần phi, có cảm giác kiều diễm.

- Đáng chết, ta đang suy nghĩ gì đấy?

Trong nội tâm Lâm Hi mắng một câu, lắc đầu, đạp lên thảm hồng tiến vào hư không.

Bá!

Lúc Lâm Hi hành tẩu thì phù lục co rút lại, nháy mắt thu Lâm Hi vào trong, chui vào sâu trong không gian.

...

- Không sư huynh, ta còn có chút chuyện nên đi trước. Ta nói sự kiện kia, Không sư huynh không ngại lo lắng nhiều thoáng một phát.

Đầu tiên mở miệng là Tà Thánh Vương.

Tà Thánh Vương từ trước đến nay tính tình cực đoan, nhưng lần này không biết tại sao đặc biệt tốt tính, có thể nhẫn nhịn như bây giờ.

- Ân. Ta sẽ.

Không Thánh Vương gật gật đầu.

Bá!

Khói đen chấn động, Tà Thánh Vương lập tức hóa thành một đạo kinh thiên cầu vồng, khói đen cuồn cuộn, biến mất tại trong hư không.

- Không sư huynh, chuyện ta đáp ứng nhất định sẽ làm được. Ngươi nghỉ ngơi trước đi, ta còn đi tới Huyền Phù Thánh Phong.

Long Băng Nhan nói. Nàng chỉ đáp ứng đưa tặng Tà Thánh Vương một viên đan dược, trợ giúp hắn đột phá cảnh giới.

- Ân, sư muội có việc nên đi trước đi.

Không Thánh Vương gật gật đầu, bất động thanh sắc nói.

- Công Tôn, Mộ Dung, các ngươi trở về đi.

Sau khi đãi Long Băng Nhan rời đi Không Thánh Vương phất phất tay, nhìn Công Tôn Lượng, Mộ Dung Viễn nói.

- Vâng. Sư huynh.

Hai người cung kính đáp lời.

Mộ Dung Viễn, Công Tôn Lượng là cường giả Đạo Quả, một là Thánh Vương, thực lực cường đại, đều có chỗ ở của mình, cũng khác với chỗ của "Không Thánh Vương".

Hô!

Hai đạo cầu vồng sáng lên, Công Tôn Lượng cùng Mộ Dung Viễn đều rời khỏi Không Thánh Phong.

Mọi người vừa đi "Không Thánh Phong" an tĩnh lại..

"Không Thánh Vương" có chút thở ra một hơi, quay về "Không gian đại điện" thì lập tức khoanh chân ngồi xuống vận khí điều tức.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK