Hàn Hạo Dương nhìn cô cười khinh bỉ kéo tay cô đi thẳng lên phòng, lực ở cổ tay cô siết chặt, khiến cô đau đớn mà lên tiếng..
_A, Dương anh buông ra đau em.!!
_Ha, đau sao, người lòng dạ sắt đá như cô mà cũng biết đau sao..!
Cô đau có bằng tôi đau ở ngay tim không, tôi không thỏa mãn cô hay sao, mà khiến cô phải đi tìm hắn ta chứ..!
_Dương anh nói gì vậy, em không hiểu.!!
_Ha, cô không hiểu hay giả vờ không hiểu hả..!
Nói rồi anh buông tay cô ra, lấy chiếc điện thoại mở ảnh lên đưa đến trước mặt cô, cười chế giễu nói..
_Đây cô xem đi, xem xem người trong ảnh có phải cô hay không..!!
Sở Diệu Linh đau đớn ôm lấy cái tay đỏ ửng của mình, liếc nhìn hình ảnh trong điện thoại không khỏi ngạc nhiên.
_Dương, anh nghe em nói, mọi chuyện không phải như anh nghĩ..!
_Ha, không phải như tôi nghĩ, cô coi tôi là thằng ngốc sao, khi chính tôi nhìn thấy cảnh hai người từ trong khách sạn đi ra, lại còn cười nói vui vẻ như vậy..!!
_Dương anh tin em đi, giữa em và Lãnh Phong thạt sự không có chuyện gì hết, em chỉ đến đó giúp anh ấy một chút việc riêng thôi..!
Sở Diệu Linh nắm chặt lấy tay anh, ra sức mà giải thích, đáp lại cô chỉ khuôn mặt lạnh lùng, đầy chán ghét của anh..
_Tin cô..Ha..cô coi tôi là thằng ngốc dễ dàng dắt mũi sao..!
Tôi không ngờ cô lại quyến rũ luôn hắn ta, đúng là loại phụ nữ chẳng ra gì..!
Cô cần đà ông đến vậy sao, vậy được hôm nay tôi sẽ giúp cô thỏa mãn đến không thể xuống giường được, xem cô làm sao mà gặp hắn..
Nói rồi anh ép cô vào tường mà hôn mạnh bạo, bắt lấy hai tay đang giãy giụa của cô khóa chặt trên đỉnh đầu..
Sở Diệu Linh bây giờ khuôn mặt lắm lem đầy nước mắt giọng van xin anh..
_Dương, đừng mà, buông em ra, đừng như vậy..!!
_Hắn thì thỏa mãn cô được, còn tôi thì không được sao..!
Anh tức giận xé rách chiếc váy cô đang mặc trên người, cả người không mảnh vải che thân đứng trước mặt anh..
Cúi xuống cắn mút một bên quả đồi đến sưng đỏ, một tay nhào nặng không thương tiếc đến đỏ ửng..
_Không, không phải như vây, anh dừng lại đi..!!
Sở Diệu Linh khóc lóc van xin anh dừng lại, nhưng anh như không quan tâm lời cô nói, lật người cô lại, để hai tay chống lên tường..
Đưa vật to lớn vào bên trong cô một cách thô bạo, lần này anh không dạo đầu mà trực tiếp thúc mạnh một cái..
_A, đau..Dương..anh.chậm lại!!
Hự..
Bên trong cô như bị xé ra từng mãnh, đau đớn vô cùng, hết lần này đến lần khác anh ra vào bên trong cô, đến khi cô kiệt sức mà ngất đi anh mới dừng lại..
Rút cự thú to lớn của mình ra, sau đó đi vào nhà tắm.
Một lúc sau bước ra, không thèm quan tâm đến cô đang ngất trên giường mà đi thẳng qua thư phòng..
___________
Đến trưa hôm sau..
Sở Diệu Linh cả người đau nhức mà ngồi dậy, nhìn xung quanh không thấy anh đâu, cô biết anh đã đi rồi..
Cảm thấy một bên ngực nhói lên, tim cô đau như thắt lại, cô nhớ lại những lần quan hệ xong anh sẽ giúp cô tắm lại sạch sẽ..
Sẽ giúp cô thay một chiếc váy khác, sẽ quan tâm hỏi cô xem có đau ở đâu không, sẽ giúp cô làm mọi thứ..
Nhưng bây giờ anh lại bỏ mặc cô, anh thật sự hết yêu cô rồi hay sao, sao lại không tin cô chứ, nước mắt không ngừng rơi xuống..
Qua một lúc, cô lê tấm thân đau nhức của của mình vịnh vào tường mà đi vào phòng tắm..
Ngâm mình trong bồn nước khiến cô thoải mái hơn, cơn đau dưới hạ thân cũng vơi bớt phần nào..
Những ngày sau đó, anh cũng không về nhà, cô gọi điện thì anh không nghe máy, nhắn tin anh cũng không trả lời..
Chỉ thấy Trác Viễn ngày ngày sẽ đến láy quần áo giúp anh..
Hôm nay cô quyết định sẽ đến tập đoàn giải thích rõ mọi chuyện cho anh hiểu, không để hiểu lầm cứ kéo dài như thế này được..
Tập đoàn Hàn thị..
Sau nhiều lần năng nỉ, cuối cùng Tiểu Nhu cũng được anh sự đồng ý của anh vào làm trong tập đoàn..
Tiểu Nhu sẽ thay cô làm thư kí riêng cho anh, lúc đầu vì lo lắng cho sức khỏe của cô, nên anh mới đồng ý để Tiểu Nhu vào thay chức vụ của cô.
Muốn cô có nhiều thời gian để ở nhà mà nghỉ ngơi, mau chóng xin tiểu bảo bối cho anh..
Gõ cửa bước vào, Tiểu Nhu mặc một bộ váy bó sát, hở trên hở dưới nhằm muốn quyến rũ anh, ả ta đem tài liệu vào cho anh..
Bước gần đến bàn làm việc ả giả vờ vấp té, sau đó ngã vào lòng anh..
Cạch..
Đúng lúc này cánh cửa mở ra, Sở Diệu Linh đến tìm anh vừa hay thấy một màn trước mắt..
Hàn Hạo Dương nhìn thấy cô ở ngoài cửa thì chau mày, tay bắt lấy cằm của Tiểu Nhu mà hôn xuống..
Tiểu Nhu thấy anh chủ động hôn mình thì vui vẻ tay ôm lấy cổ anh mà hôn đáp trả..
Sở Diệu Linh lúc này chân cô như vô thức lùi lại về sau mấy bước, liên tục lắc đầu..
Cô cứ nghĩ anh chỉ giận dỗi một chút thôi, chỉ cần cô cố gắng dỗ dành thì anh sẽ hết giận, hai người vẫn sẽ như trước kia, nhưng bây giờ cô mới biết sai rồi.
Danh Sách Chương: