Hàn Hạo Dương vẫn cảm thấy Sở Diệu Linh trước mắt mình bây giờ lại vô cùng xa lạ, còn người tuy xa lạ này lại mang đến cho anh cảm giác vô cùng thân thiết...
Sở Diệu Linh thật định nhào đến ôm lấy Hàn Hạo Dương, nhưng ngay lập tức bị anh đẩy mạnh ra, khiến cô ả té nhào xuống đất..
_Cô không phải là Linh Linh mà tôi yêu, vợ tôi cô ấy sẽ không bao giờ gọi tôi là Hạo Dương, cũng sẽ không bao mặc quần áo sặc sỡ như cô..!!
Sở Diệu Linh mà anh yêu là người nhã nhặn, váy áo đơn giản, nhưng luôn toát lên vẻ đẹp sang trọng, trong sáng của một người vợ đảm đang...
_Đúng là không thể gạt được anh, đúng hơn là thời gian qua người ở bên cạnh anh, không phải là em mà là Tinh Nhi..!
_Linh hồn cô ấy không biết từ đâu đến đã nhập vào thân xác của em, sau đó mới có thể gặp được anh, ở bên cạnh anh, nhưng bây giờ em quay về rồi, Hạo Dương chúng ta vẫn sẽ hạnh phúc như vậy đúng không anh..!
Sở Diệu Linh nhìn về phía Tinh Nhi không ngừng kể rõ lại mọi chuyện cho Hàn Hạo Dương rõ, vẫn mong muốn quay về bên anh ..
Trong khi đó Tinh Nhi lại chỉ biết lẳng lặng mà nhìn Hàn Hạo Dương, cô cũng rất muốn chạy đến ôm chầm lấy anh, nhưng cô lại không dám...
Bây giờ cô đang là chính cô, trở về với thân xác thật của mình, khiến cô vui sướng không thôi, nhưng cô lại sợ anh sẽ vì chuyện này mà tránh xa mình,..
Trong khi Hàn Hạo Dương bây giờ cũng không tỏ ra vẻ gì bất ngờ cho lắm, từ lần đầu tiên gặp lại Sở Diệu Linh ở bệnh viện anh đã cảm thấy có gì đó khác lạ...
Nên đã âm thầm đã tìm gặp bác sĩ để hỏi cho rõ, vị bác sĩ cũng không dám giấu gì anh, mà bắt đầu kể rõ lại sự việc kì lạ xảy ra trong lúc đang làm phẫu thuật ngày hôm đó...
Hôm đó trong lúc đang làm phẫu thuật, xảy ra một chuyện khiến ông không khỏi kinh ngạc, Sở Diệu Linh sau khi được đưa vào phòng cấp cứu không bao lâu thì tim ngừng đập...
Không còn dấu hiệu gì của sự sống nữa, bác sĩ sau khi phẫu thuật xong, kiểm tra thấy bệnh nhân đã tử vong, sau đó tháo bao tay phẫu thuật xuống..
Chuẩn bị bước ra thông báo với người nhà bệnh nhân, thì bất ngờ nữ y tá nhanh chóng phát hiện ra điều kì lạ mà hét lên...
_Bác sĩ, bệnh nhân vẫn chưa chết, tim bệnh nhân bắt đầu có nhịp đập trở lại, nhịp thở cũng dần dần trở nên ổn định lại, ngài mau đến kiểm tra lại..!
Vị bác sĩ cũng vô cùng với chuyện này, đây là chuyện kì lạ nhất xảy ra lần đầu tiên trong cuộc đời làm bác sĩ của ông...
Bệnh nhân đã xác định tử vong, đột ngột lại sống lại khiến tất cả mọi người đều hoang mang, hơn nữa tình trạng sức khỏe lại vô cùng tốt, không có vẻ gì là của người vừa mới phẫu thuật xong...
Sau khi tỉnh dậy Sở Diệu Linh lại chẳng nhớ gì nữa cả, giống như một người khác vậy, cô lúc ấy như trang giấy trắng vậy...
Mỗi thứ phải học lại từ đầu, từ cách ăn uống đến lễ nghi của một tiểu thư quyền quý, nhưng tính tình hoàn toàn khác trước...
Sở Diệu Linh sau khi tỉnh lại, vô cùng thân thiết với mọi người, thích cười, thích nói, muốn làm gì thì làm chẳng sợ hãi điều gì cả...
Thường xuyên quan tâm giúp đỡ những người xung quanh, chăm chỉ làm việc, và đặc biệt lại luôn tìm cách tránh mặt Hàn Hạo Dương khi cô có thể..
Còn Hàn Hạo Dương sau nhiều lần điều tra về cô, nhưng kết quả không có gì khác lạ, cũng thôi không quan tâm đến..
Nhưng sau nhiều lần tiếp xúc riêng với cô, Hàn Hạo Dương luôn cảm thấy tâm trạng vui vẻ, thoải mái hơn rất nhiều, anh hay cười nhiều hơn, nên luôn tạo ra cho mình nhiều cơ hội để ở cạnh cô..
Những lần cô không ngại nguy hiểm, hết lần này đến lần khác, lao vào hiểm nguy mà cứu mình, khiến Hàn Hạo Dương dần dần nảy sinh tình cảm với cô...
Dần dần đối với anh cô là ai không còn quan trọng nữa, Hàn Hạo Dương chỉ cần biết cô của bây giờ rất tốt, anh rất thích, không muốn quan tâm đến quá khứ, chỉ nhìn đến hiện tại...
Hàn Hạo Dương lúc này sau khi đẩy Sở Diệu Linh ra, bước đến ôm chặt lấy Tinh Nhi vào lòng thật chặt, trước sự kinh ngạc của Tinh Nhi, và sự ngỡ ngàng của Sở Diệu Linh thật...
_Cuối cùng anh cũng tìm được em rồi, anh thật sự rất nhớ em, Đậu Đậu và Bối Bối cũng rất nhớ em, vợ yêu của anh..!
Hàn Hạo Dương sủng nịnh hôn nhẹ lên trán cô...
Tinh Nhi vui sướng trong lòng ôm chặt lấy Hàn Hạo Dương, nước mắt hạnh phúc không ngừng rơi xuống..
_Dương, em cũng rất nhớ anh, em rất nhớ Đậu Đậu và Bối Bối, các con không có em bên cạnh, chúng có khóc không anh..!!
_Em rất muốn quay về bên anh, nhưng em không biết làm sao để quay về, hức hức..!!
_Dương, em không muốn xa anh, Dương cứu em..!!
Tinh Nhi rất muốn được ôm chặt lấy anh, nhưng cơ thể của cô đang dần dần tan biến, sau đó thì hoàn toàn biến mất, mặc cho Hàn Hạo Dương không ngừng hét lớn gọi cô..
_Linh Linh...em đừng biến mất mà Linh Linh..!
Chương này mình sẽ gọi nữ chính Sở Diệu Linh là Tinh Nhi nhà mọi người, mình sợ mọi người đọc sẽ không hiểu...
Danh Sách Chương: