Ba thiếu niên vừa mới thi vào trường cao đẳng còn tràn đầy nhiệt huyết, ánh mắt nhìn Quý Hủ đều sáng lên, trong lòng sùng bái sắp dâng lên tới đỉnh.
Đào Thanh Ngô đang bận rộn, chợt nghe một thanh âm:
- Đào bác sĩ, cần giúp đỡ sao?
Đào Thanh Ngô khựng lại nhìn qua, sau trang bị cấp cứu có một người đứng lên, áo khoác trắng nhăn nhúm, phía sau còn đi theo hai tiểu hộ sĩ thần sắc sợ hãi.
Chứng kiến đồng sự may mắn còn sống, Đào Thanh Ngô há to mồm nhất thời không phát ra âm thanh.
Trịnh bác sĩ cùng hai tiểu hộ sĩ trốn sau trang bị cấp cứu, cửa phòng bị công phá, nhưng không phải đám người Từ Tồn Sinh, những người này không có giết người, cũng không làm chuyện gì khác, hình như chỉ muốn cứu người.
Trịnh bác sĩ chứng kiến sau lưng Đào bác sĩ đầy máu mà vẫn còn bận rộn, có chút không giấu nổi nữa, vì vậy chủ động đứng ra muốn giúp đỡ, dù sao không phải ai cũng là người điên muốn giết bác sĩ y tá.
Trịnh bác sĩ đi tới:
- Giao người bị thương này cho tôi, thương thế của anh cũng cần được xử lý.
Hai tay Đào Thanh Ngô đã khử trùng, không muốn lãng phí:
- Đợi xử lý xong đi.
Hai người cùng nhau làm việc xử lý vết thương cho Trương Hữu Đức.
Thấy họ mở tủ lấy thuốc, Quý Hủ nhắc nhở:
- Đào bác sĩ, nhìn kỹ thuốc.
Xác định nhan sắc bình thường, lúc này mới dám lấy ra dùng.
- Không thành vấn đề.
Quý Hủ nhìn hai hộ sĩ vẫn còn thấp thỏm lo âu, nghĩ tới cái đầu nữ nhân đuổi theo bọn họ cũng là hộ sĩ, lại nghĩ tới quái vật bên ngoài rất giống quái vật "Hắc Triều" từng nghe nói qua ở kiếp trước.
Hắc Triều thiên biến vạn hóa, không có hình thái cụ thể, năng lực còn nhiều mặt, là một loại quái vật đọa biến vật dung hợp, do cảm xúc sợ hãi gợi lên vật chất hắc ám biến thành, xác suất xuất hiện rất thấp, nguy hại lại thật lớn.
Theo lý mà nói loại đọa biến vật trình độ như vậy không nên sớm xuất hiện như thế, nhưng lại xuất hiện ở nơi này, vậy trong này khẳng định đã phát sinh qua chuyện gì.
Bảo an chủ động mở miệng giải thích:
- Các anh cũng nhìn thấy trong phòng này có ba nhân viên y tế, đừng trách chúng tôi không mở cửa, một khi bị đám người Từ Tồn Sinh xông vào, toàn bộ mọi người đều bị treo lên đút cho quái vật, vì thế chúng tôi phải cẩn thận.
Tình nguyện nhẫn tâm không cứu người xin giúp đỡ, cũng không thể đem người trong phòng cấp cứu góp đi vào.
- Đút quái vật? Nơi này xảy ra chuyện gì?
Quý Hủ hỏi.
Bảo an có chút ngoài ý muốn:
- Các anh là mới tới?
Quý Hủ gật đầu:
- Vừa tới, mang chú của tôi tìm bác sĩ trị thương.
Bảo an thở dài, đem chuyện của Từ Tồn Sinh thuật lại một lần.
Bảo an thở dài:
- Có phòng khám bệnh vì giữ tròn chính mình, đem bác sĩ y tá đẩy ra chịu chết, đều là nhi đồng độ tuổi như con tôi, tôi già rồi cũng không làm ra được chuyện như vậy, chỉ đành nghĩ biện pháp bảo vệ cho phòng cấp cứu, không cho Từ Tồn Sinh giết vào, như vậy bọn hắn cũng không biết trong này có nhân viên y tế nào hay không.
Không phải không có người muốn đuổi bác sĩ y tá ra ngoài, nhưng bảo an không cho phép.
Chuyện như vậy không thể mở đầu, cuối thời nhân tính không có, hôm nay dám đem người đẩy ra chịu chết, ngày mai dám vì đói khát mà ăn thịt người, nếu như điểm mấu chốt làm người cuối cùng cũng không còn, có khác gì bọn quái vật bên ngoài?
- Từ Tồn Sinh là ai? Vì sao phải giết bác sĩ y tá?
Bảo an biết người này.
Từ Tồn Sinh là nguòi vùng ngoài, có năm đứa con, bốn là con gái, bị hắn bỏ lại dưới quê, chỉ đem đứa con trai nhỏ nhất đi theo mình.
Hắn đem toàn bộ đồ tốt nhất cho con trai mình, nhưng đứa con biến thành hư hỏng, ra ngoài ăn thịt nướng đánh nhau với người ta, bị người đâm vài đao đưa vào bệnh viện, lúc đưa tới còn chút hơi tàn, nhưng cuối cùng không cứu được.
Bảo an nhìn thấy hắn hèn mọn quỳ phục lạy bác sĩ, hắn không tin không cứu được con hắn, đổ thừa bác sĩ chê hắn nghèo, khinh thường nên không chịu cứu.
Vì thế hắn hận toàn bộ nhân viên y tế.
Quý Hủ nghe xong chỉ có một ý nghĩ, kẻ này điên rồi, tâm lý vặn vẹo nghiêm trọng, trấn Bạch Loan trêu chọc tai họa như vậy, tuyệt đối không thể lưu.
- Từ Tồn Sinh đâu?
Đào Thanh Ngô đáp:
- Hắn biến thành một con quái vật chân chính, chạy ra khỏi bệnh viện.
Quý Hủ:
* * *
Hắn nhìn Tần Nghiễn An, quái vật chân chính? Là con bị Tần Nghiễn An đụng văng ra ngoài đi?
Để cho một kẻ điên chạy thoát, tiếp sau sẽ phiền toái không ngừng, mấu chốt nó còn là toàn bộ dị thái, vô luận là nó mất đi ý thức biến thành một con quái vật dị hóa chân chính, hay là an toàn vượt qua toàn bộ dị thái trở thành hoàn mỹ dị hóa nhân, đối với trấn Bạch Loan mà nói tuyệt đối là tai họa ngầm.
.
Danh Sách Chương: