Chết tiệt, hắn hẳn phải lên giường với nhiều người lắm rồi, mới có nhiều kinh nghiệm như vậy! À mà sao cậu phải bận tâm hắn ở cùng ai làm gì chứ, cậu chỉ mong sớm kết thúc mối quan hệ nhập nhằng này luôn thôi…
A, mà chợt nhớ ra, không phải hết tuần này là đến kỳ hạn cuối cùng của cái hiệp ước đó sao? A! Duke vì quá hưng phấn mà đứng bật dậy, rồi xấu hổ nhận ra cả lớp ai nấy cả chục đôi mắt trợn tròn đều đang hướng về phía chỗ ngồi của cậu. Trên bục giảng, lão Khải đang nheo mắt nhìn cậu:”Duke! Trò có ý kiến gì với bài giảng của tôi hửm?”
Giọng điệu đầy uy hiếp dội từ bục giảng xuống cuối lớp, lưng áo của Duke ướt đẫm mồ hôi lạnh, cậu lí nhí, mắt đảo tứ phương truy tìm sự giúp đỡ:”Dạ…Không có…”
Rầm! Lão Khải đập tay cái uỳnh lên mặt bàn giáo viên, quát lớn:”Nói to lên xem nào! Bị mèo ăn mất lưỡi rồi à?”
“Thưa thầy, cậu ấy là muốn xin phép thầy cho đi vệ sinh, nhưng thầy giảng hăng say quá nên không dám nói ra. Phải không, Duke đồng học?”
Đúng lúc này, Nora vốn im lặng ngồi bên cạnh bất ngờ lên tiếng, hắn ngước lên nhìn cậu, cổ tay trắng nõn chống đỡ khuôn cằm duyên dáng nghiêng nghiêng, hai lọn tóc hồng mềm mại cuốn xoắn tròn xinh xắn, khóe miệng khẽ mang cười nháy mắt tinh nghịch với cậu. Giọng điệu bao hàm sự quan tâm săn sóc, nhưng dưới gầm bàn, mũi giầy cao gót đen mò vào trong ống quần của cậu cà cà mắt cá chân. Duke cứng người, cố kìm nén cảm giác nhột buồn, từ kẽ răng cắn chặt nhả ra vài chữ:”Đ-đúng…ạ…”
Lão Khải thấy Duke một bộ lúng túng thân hình lắc lư bất ổn, hai má phiếm đỏ, cũng không nghi ngờ gì, chân mày liền giãn ra, miệng lại toe toét cười bỉ:”Ha ha, này có gì đâu, ở đây toàn đàn ông con trai với nhau việc gì phải phải ngại.” Song bị hàng loạt ánh mắt “dao sắc” từ phía các nữ quân sinh bưu hãn vây công đâm đầy một thân thương tích liền biết mình nói hớ, lão đánh trống lảng nói:”Khụ, thôi đi đi~”
Duke như được ân xá hối hả chạy ra khỏi lớp, lao thẳng hướng về phía nhà vệ sinh, vô tình bỏ qua vẻ mặt cáo già đắc chí của Nora cùng cảm giác nhột vẫn vuốt dọc cẳng chân theo suốt quãng đường. Mãi đến khi đứng lại trước cửa nhà vệ sinh quan sát buồng trống, lúc này cậu mới đủ bình tĩnh cảm nhận nó.
Có thứ gì đó…à không đúng hơn là con gì đó đang bò trong lớp quần âu trắng của cậu. Bởi sự mất cảnh giác của cậu mà nó có vẻ như đã thành công bò đến sát mông cậu rồi. Duke hoảng hốt, bàn tay vòng ra sau túm lấy mông quần mình, ý đồ muốn bắt lấy. Nhưng nó rất thông minh mà xảo diệu né tránh tất cả những cú chộp của cậu. Chết tiệt! Chắc chắn là tên khốn kia giở trò! Từ lúc hắn cọ vào chân cậu đã thấy lạ rồi!
Cậu giảo bước lao vào một buồng vệ sinh trống, vội vàng cởi quần tháo thắt lưng, thậm chí cả lớp quần lót đen cũng bị lột trần. Vung quần áo trong không trung mạnh rũ, lại chẳng thấy thứ gì rơi ra… Chẳng lẽ…là ảo giác ư? Không thể nào, rõ ràng cảm giác buồn nhột rợn người ấy vẫn còn nhợt nhạt râm ran trên da đùi cậu.
Tay to luồn ra dưới áo sơ mi lần tìm vật thể lạ lại vô tình bỏ qua một con nhện máy ranh mãnh đang chơi vơi bằng một sợi tơ mỏng manh bám vào đuôi áo sơ mi của cậu. Cậu xoay mình muốn nhìn thử nhưng lại chẳng thu hoạch được gì vì phía sau lưng là điểm mù, đành phải giạng chân ngồi xuống để nhìn rõ hơn.
“A!”Song mắt còn chưa kịp nhìn thấy, con nhện đã lợi dụng cơ hội, đu dây nhảy đến bám vào cửa huyệt đang hé mở, chân nhỏ dùng sức mở rộng khe hở, rất nhanh len lỏi vào khe hở nhỏ xíu khi Duke còn chưa kịp định thần. Vừa qua được khâu nhập cảnh, sáu chân silicon cứng liền bung ra như đóa bỉ ngạn đỏ thắm, bấm vào thịt mềm làm điểm tựa, nhảy sâu vào trong trực tràng.
Biểu cảm Duke hết chuyển đỏ bừng lại tím ngắt, cậu kẹp chặt hai chân, cơ mông cũng sít lại ý đồ muốn ngăn chặn thứ kia tiến vào sâu hơn, nhưng nào có thể ngăn cản 6 cái chân nhỏ tăm móc vào gồ thịt non. Lại nhắc, hồi sáng tên kia lúc cậu vừa mới tập thể dục buổi sáng xong liền mặt dày bẻ khóa chen vào phòng tắm, hì hục đè cậu ra làm như ngựa đực hai lần. Tuy xong việc hắn có rửa ruột sạch sẽ cho cậu nhưng vẫn không tránh khỏi nơi đó vẫn sưng đỏ chưa tan, nhạy cảm vô cùng.
“A…Ưm…”Duke cả người đổ dựa vào tường, dùng tay bịt miệng ngăn chặn tiếng rên rỉ thoát ra. Cậu không còn lòng dạ nào quan tâm đến việc mình đang ở nơi công cộng, ngón tay như thói quen vệ sinh trực tràng mà vội vàng đâm vào cửa huyệt vẫn còn sưng mềm khuấy đảo, ý đồ muốn tìm tòi.
Con nhện máy vừa mới đặt chân an toàn vào nơi trú ẩn tốt đẹp của nó, làm sao có thể tha cho vật ngoại lai dễ dàng xâm lấn như vậy, nó lập tức phun ra từng ngụm dịch thể lỏng trắng đục, nhầy nhụa, nó còn co thành một quả cầu tròn vo, vui qua lăn qua lộn lại trong thành vách. Chẳng mấy chốc đã trát kín bề mặt nội bích khiến đầu ngón tay Duke trơn trượt không thôi, dù đút ra đút vào bao sâu thậm chí là dùng đến hai ngón tay vẫn không tài nào moi được nó ra ngoài, mà chỉ thấy sau huyệt càng ngày càng ướt sũng thành đầm lầy.
Duke cố kìm nén hơi thở nặng nhọc của mình, rút ra đầu ngón tay lấp lánh thủy quang. Cậu bò dậy ngồi thụp lên bồn cầu đã mở nắp, đè nén xấu hổ cắn chặt môi cố rặn ra, ý muốn chèn ép vật thể lạ bức nó ra. Song nhện nào chịu thua kém, đường không có thì nó tự mở đường, sáu chân dài điên cuồng quơ cào, đào xới. Từng chiếc chân nhện ẩn chứa dòng điện cường độ nhỏ nện liên hồi vào bề mặt mẫn cảm vẫn chưa tan sưng đỏ, ép tiểu động phải “khóc” thút thít bỏ cuộc há miệng mở rộng đường cho nhện ta ngông nghênh tiến vào.
“Ưm…Khốn khiếp…A…” Duke không kìm được tiếng rên rỉ, cả người lung lay, hai chân run rẩy khép lại. Lưu lượng điện nhìn tuy nhỏ nhưng lại đủ khiến cậu đạt được khoái cảm vi diệu, chưa kể chất lỏng thứ kia phun ra không biết chứa chất gì nhưng lại giống như bạc hà tê tê mát lạnh hòa tan cơn nóng rát nơi bí ẩn chuyển sang thư thích ngứa râm ran. Mô mềm không ngừng nhấp nhô co bóp theo sự phá phách của nhện kèm theo tiếng nức nở bất lực của chủ nhân thân thể này.
Nhân lúc còn chút tỉnh táo, cậu tức thì gửi cho Nora một tin nhắn:”Tên khốn, anh nhét cái gì vào người tôi? Mau lấy ra!”
Mà đằng kia lại giả nai như không có chuyện gì xảy ra, chậm rãi đáp lại:”Hả? Sao nha? Em nói gì tôi không có hiểu~ (๑╹ω╹๑)”
“KHÔNG ĐÙA!” Duke căm tức gõ mạnh như muốn bấm nát bàn phím ảo.
“Ây gu đừng nóng, thân ái của tôi ơi ~ Có chuyện gì từ từ nói nào ~”
“Bớt tào lao! Nhanh cho cái thứ chết tiệt của anh ra khỏi mông tôi!”
“Hửm? Không phải sáng nay tôi rửa sạch sẽ cho em rồi sao?”
Mặc dù đang ở không gian riêng nhưng nói chuyện làm tình giữa thanh niên bạch nhật thế này, Duke không khỏi ngượng ngùng, cậu gắt gỏng:”Không phải cái đó!”
“A? Vậy là cái gì nào?”Mặt hỏi chấm.jpg
“Anh…! Thế cái con chui vào mông tôi là con gì?! Vừa nãy trừ anh ra thì ai chạm vào người tôi?”
“Á! Chết dở! Con nhện đồ chơi của tôi trèo lên người em à? Ôi, hư quá, toàn chạy linh tinh, bảo sao tìm nãy giờ không thấy.”Hoảng hốt.jpg
“Tôi không cần biết! Anh mau lấy ra cho tôi!”
“Ôi, em ở khoảng cách xa thế tôi lấy làm sao được?” Mắt long lanh ướt át.jpg
“Anh qua đây đi. Buồng số hai.”Duke mất kiên nhẫn đáp lại, con nhện kia càng ngày càng làm càn như đánh trận trong hậu huyệt của cậu. Bên trong không khác nào có ngàn vạn con kiến bò qua, cấu chí từng ngóc ngách ngứa ngáy lẫn khoái cảm đan xen. Dù cậu dùng ngón tay thư giải nhưng dục vọng cứ mãi bức bối trong người không tài nào trút ra hết được, mà con nhện thì nào có buông tha quấy phá cậu.
Một lần ngón tay cậu đâm đủ sâu tiếp cận tới cẳng chân của nó, nhện ta tức thì xù lông nhảy cẫng lên cắn trả tay cậu, bung ra dòng điện mạnh gấp đôi bình thường lan tỏa khắp động thịt non nớt. Hậu huyệt chịu kích thích xoắn chặt không tưởng làm nhện sợ hãi mà chui vào sâu hơn trong tiếng rên rỉ vút cao của Duke, thật may từng buồng vệ sinh cách âm rất tốt nếu không âm thanh khàn khàn ngọt nị của cậu đã vang vọng khắp cả phòng.
Còn nhện kia trong lúc bối rối tình cờ chui vào tâm huyệt sâu kín liền phát hiện ra đây mới thật sự thế ngoại đào nguyên, độ ẩm vô cùng đầy đủ, nó có thể tha hồ vùng vẫy, dùng nước dịch trong suốt tuôn ra làm sạch cơ thể mình, mà không cần phải tự túc nhả dịch. Thậm chí, còn phát hiện ra thứ đồ chơi mới, điểm lồi kì lạ trên bề mặt mô mềm, mỗi lần nó cắn cắn thứ cứng đó, thế giới lại dập dềnh lên xuống hoan hỉ. Ngược lại với Duke mặt mũi đỏ gay thở dốc, chịu đựng dục vọng sôi sục tra tấn, phía trước cũng không kiềm được mà thức giấc, căng cứng ngóc đầu dậy nhưng không hề có dấu hiệu gì của việc muốn giải phóng.
Càng điên hơn là tên khốn kia cũng không chịu phối hợp với cậu: “Nhưng…chưa đến nghỉ giữa giờ mà. Lão Khải còn vừa hỏi thăm em đó.” Ý nói lão Khải đang nghi cậu trốn học, mà mang tội danh này thì chắc chắn cậu sẽ không thoát kiếp bị phạt chạy què giò, hít đất dập phổi.
Hắn đã nói vậy, thì dù tức đến mấy cậu vẫn phải nhếch mông lết ra khỏi nhà vệ sinh, còng lưng khổ sở bò về lớp. Con nhện bởi vì dải đất vui chơi của nó đang yên đang lành tự nhiên bị thu hẹp cực hạn, nó bất mãn giãy dụa phun ra càng nhiều dịch nhầy ý muốn thông lộ. Duke có chút hối hận ban nãy không trực tiếp lấy giấy vệ sinh lót sau mông. Cảm giác dính ướt nơi quần lót tra tấn mỗi bước đi vặn vẹo của cậu. May thay áo khoác đồng phục đủ dài trùm qua xương chậu đủ để che dấu bí mật đáng xấu hổ của mình giữa thanh thiên bạch nhật.
Cuối cùng, cậu về đến lớp trong tình trạng mướt mồ hôi, mặt mày tái mét hết xanh lại đỏ làm lão Khải phải thốt lên:”Trời ơi, trò Duke em làm sao vậy? Ban nãy trông còn khoẻ mạnh lắm mà!”
“Em…bị đau bụng…”Duke cong người run rẩy che bụng, bịa ra một lý do qua quýt.
“Sáng nay lại ăn bậy gì rồi hả? Em có học tiếp được không đấy?” Lão Khải hỏi thăm.
“Không, không sao ạ, đợi một lát sẽ đỡ thôi ạ…” Mặc dù Duke rất muốn nghe lời thầy giáo bỏ tiết về nghỉ nhưng mà trong người cậu giờ vẫn còn đang giắt một con nhện máy, mà kẻ gieo mầm tai hoạ này lại đang ngồi cuối lớp toe toét cười nhìn cậu.
Cậu lếch thếch đi về chỗ ngồi của mình cạnh Nora. Ngay khi vừa đặt mông xuống cậu liền bóp chặt cổ tay mảnh mai của hắn tựa như muốn bẻ gãy, nghiến răng kèn kẹt nói nhỏ:”Mau lấy đồ chơi của anh ra cho tôi!”
Nora vẫn vẻ mặt khiếm đả giả nai:”Ái da, đau quá~ Thân ái, bình tĩnh bình tĩnh.” Nói rồi hắn chậm rãi lấy ra từ túi trang điểm một thứ hình trụ màu đen viền bạc dài thô tầm hai ngón tay nam nhân, gắn bên trên một đầu hình bán cầu tròn đỏ mượt mà như trứng gà, trên thân có vài nút bấm ẩn hình. Nếu nhìn xa ai cũng sẽ tưởng đây là một thỏi son bình thường.
“Thứ này xài thế nào?” Duke tò mò hỏi.
“Thân ái cởi quần ra là sẽ biết thôi.”Nora mắt to chớp chớp hồn nhiên nói.
“Cái gì cơ?”Duke suýt chút nữa thì hô lớn, may sao cậu kịp điều chỉnh âm lượng của mình đúng lúc trước khi phát ra. Cậu không lưu tình một cước đá đôi chân trần xinh đẹp yểu điệu giày cao gót, khiến ai kia đau đến giọt lệ hoen mi cay.”Anh biết đây là chỗ nào không mà dám nói ra lời lẽ vô liêm sỉ vậy hả? Vả lại không phải chúng ta đã thỏa thuận rồi sao?”
“Huhu, người ta là nói thật lòng mà QAQ Em thật là bạo lực~ Nếu chỉ nhấn nút bình thường con nhện đó sẽ không đi ra đâu phải ở khoảng cách cực gần thì mới dụ được nó về, sau đó nhốt nó vào trong đây là xong a.” Nora vừa sụt sùi xuýt xoa bắp chân tím bầm vừa cặn kẽ giải thích. Từ ngày ở cùng với hắn, kỹ thuật đánh đòn hiểm của Duke ngày một điêu luyện, nhất là khu vực hạ bộ, trong khi trước kia chỉ là mấy ngón võ thô thiển, thấy mà Nora không biết nên vui hay buồn….
“Anh….” Duke nheo mắt mũi giầy đen xoay góc chực chờ tấn công như hổ rình mồi, “Tính kế muốn chơi tôi trước rồi đúng không?”
Nora rụt chân quặp vào ghế, cố nặn ra một nụ cười gượng gạo yếu ớt nói:”Đâu có a…”
“….”
“….”
“Thôi được rồi, tôi thừa có chút. Nhưng tôi là có ý tốt cho em mà, con nhện đó dùng rất thoải mái đúng không?” Bốn mắt đọ nhau một hồi vô nghĩa, Nora đành thừa nhận, “Nó là nhện massage chuyên dụng đó! Người ta là ăn năn sáng ra không kiềm chế được được sự quyến rũ của em nên làm đóa cúc nhỏ bị sưng, nên tôi đây là bù đắp cho em a.”
Nói xong, hắn còn không vong mà ném cho Duke ánh mắt lấp lánh quang mang đầy tự hào, như thể hắn đã làm một việc vĩ đại nào đó chứ không phải quấy rối cậu trong nhà vệ sinh.
“….” Duke đến phát nản với đường chạy của não Nora, ngán ngẩm không muốn tiếp chuyện. Cậu thở dài một hơi nặng nề, lo lắng quan sát xung quanh. Thấy mình ngồi ở một góc khuất khó có người nhìn thấy, cậu mới yên tâm, cắn răng nhẹ nhàng kéo xuống quần tây cùng mảnh vải lót đen mỏng, lộ ra kiều đồn mạch sắc căng bóng ngon mắt, miệng liên hồi giục: “Nhanh lên!”
Nora:”Tuân mệnh!!!! ( ‘ ▽ ‘)ノ”
————————————
Chương sau: Làm chuyện đáng xấu hổ trong lớp học & Nora tỏ tình:> Do tác giả là người ghét chậm nhiệt nên tình tiết ta sẽ bắn hơi nhanh, mong m.n thông cảm.