• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

“Hừ!”Duke nén tiếng rên vào cổ họng, yết hầu run lên tựa con mèo nhỏ gầm gừ. Nhìn bên trên rõ ràng vẫn còn áo mũ chỉnh tề, khoanh tay một bộ nghe giảng chăm chú, nhưng ai biết đâu dưới gầm bàn đang diễn ra cảnh sắc kiều diễm nhường nào.

Phía sau, quần âu trắng tinh tươm bị xộc xệch nhăn nhúm kéo trễ xuống, lộ ra một phần mông thịt mạch sắc viên kiều no đủ. Mà dưới vạt áo vest trắng, một bàn tay thon dài thanh tú đang vuốt dọc khe mông, ngón giữa chen vào tách mở hai “cánh hoa” tìm đến điểm nhụy mềm mại.

Đầu ngón tay như có như không vuốt quanh mép huyệt một vòng thăm dò rồi mới đâm ngập vào trong tiểu động sâu kín, ác ý quấy đảo bên trong thành vách. Bề mặt móng tay phủ hồng đính đá nhỏ như có như không cà lên vách tường, tựa những viên ngọc trai nhỏ mượt mà lăn trên bề mặt mẫn cảm, lúc nặng lúc lúc nhẹ nghiền ấn, khiến khuôn mặt đang cố tỏ ra nghiêm túc của Duke không nhịn được mà nhăn lại, bàn tay cầm bút chấn động run lên.

“Ai chà, con nhện có tội tình gì đâu sao em nỡ dọa nó sợ, xem nó phản xạ tự vệ phun đầy bên trong em rồi này.”Nora rút ra ngón tay nhớp nháp lê chỉ bạc trong suốt.

Duke xấu hổ quay mặt đi, không muốn chứng kiến hắn liếm ngón bóng loáng nước đầy tình sắc:”Đủ rồi, anh nhanh lên!”

“Em lúc nào cũng nóng nảy như vậy? Không hiểu phong tình gì cả~” Nora bĩu môi, nhưng hắn không nghe lời thúc giục của Duke chậm rãi đẩy thanh điều khiển vào bên trong.

Dị vật kích thước nhỏ nên không gây ra quá nhiều cảm giác khó chịu cho Duke. Cậu chỉ khẽ nhíu mày, hàm răng cắn chặt khớp ngón tay run lên kìm chặt ngăn ngừa tiếng rên rỉ không thoải mái thoát ra, mông hơi nhếch lên để dễ dàng tiếp nhận hơn.

Bỗng dưng, cậu cảm thấy nơi bí ẩn vốn đã thuận lợi nuốt trọn thanh điều khiển, nếp uốn bị người căng rộng luồn ngón tay vào. Hai đầu gối run rẩy khép chặt, suýt chút nữa là nhảy dựng lên. Cậu ném cho Nora một cái quắc mắt nhưng cái lườm bao hàm nước mắt này lại không tạo chút hiệu quả uy hiếp nào:”Anh muốn làm gì?”

Nora nhún vai hai mắt to tròn một bộ vô tội:”Tôi bật công tắc a~” Mà ngón tay thì không biết là vô tình hay cố ý, cọ loạn hết chỗ này đến chỗ khác trong u huyệt chật hẹp. Dịch nước trong suốt bị chèn ép tràn ra ngoài ướt bóng loang khe mông thâm nâu, thậm chí còn lan sang cả chiếc quần lót kề cận, đen thẫm mép vải mỏng.

Duke mím môi bật ra một hơi thở nhẹ, mặc dù đang ở góc khuất không ai ké mắt tới nhưng Duke vẫn cảm thấy xấu hổ vì làm việc tục tĩu này trong lớp học. Dù âm lượng đã hạ thấp tối thiểu nhưng giọng nói vẫn không thể che hết sự hằn học:”Hừ, sao anh không bật từ đầu? “

“Tại vì ừm….A, thấy rồi!”Nora ngón tay lần tìm nửa ngày cuối cùng cũng chạm được đến chỗ cần tìm, hắn kích động quên cả giải thích. Nút công tắc vừa mở, bên trong liền truyền đến một trận chấn động mãnh liệt từ chiếc máy truyền qua các ngón tay của Nora.

“Á!!!!!”Duke bị giật mình theo bản năng bấu vào người ngồi cạnh mình, cái đùi thon gầy nõn nà lộ ra ngoài váy của Nora liền ăn đủ. Giọng nam cao thất thanh vang khắp lớp che đi tiếng nức nở của Duke, đồng thời đánh động đến lão Khải trên bục giảng.

Một lần nữa, góc bàn đó lại trở thành tâm điểm chú ý:”Nora, đau bụng cũng lây được à em?”

“K-không có gì, em bị kiến đốt thôi ạ hì hì…”Nora vừa xoa phần đùi thâm tím một mảnh vừa nhe răng xuýt xoa.

“Kiến lửa hay sao mà cắn thâm thế?”Lão Khải nhướn mày hỏi bâng quơ một câu rồi lại xoay người tiếp tục bài giảng đầy nhiệt huyết của lão.

Còn “kiến lửa” Duke lúc này mặt mũi đỏ lựng  quắc mắt trừng Nora giận hừ, tay lại chầu chực dưới gầm bàn ý đồ muốn cấu tiếp cái nữa. Song lần này Nora đã có chuẩn bị, duyên dáng vắt chéo chân, miệng giả vờ kêu khẽ “ái ya đau” mà tay bên trong thì lặng lẽ đẩy lên nút rung mạnh hơn.

“Ô!…” Trảo thủ vừa đưa ra bị một kích chí mạng như vậy không thể rụt về, dồn toàn lực để chặn miệng đè lồng ngực cường tráng, nhằm kìm hãm tiếng rên rỉ tiết ra.

Âm thanh rung mạnh mẽ bị nuốt kín vào hậu huyệt ẩm ướt, nhưng lại có thể truyền thông tin đến riêng não bộ của chủ nhân cơ thể này. Tiếng “i i i” rõ ràng vang bên tai như mũi khoan đánh vào nội bích hòa với tiếng nước dâm mĩ. Hậu huyệt xoắn chặt muốn bài trừ song lại bị sóng rung đánh tan, tựa như hải triều ngông cuồng đâm vào mỏm đá, rồi bất lực vỡ vụn thành bọt biển trắng xóa.

Mà tên hỗn đản nào đó còn trưng ra cái vẻ mặt ngây thơ vô tội:”Con nhện vào sâu quá, phải dùng tần số cao mới dụ nó ra được, em trừng tôi cũng không có tác dụng á~” Đáng ghét! Tên lừa đảo!

Nhện con từ lúc có vật ngoại lai xông vào nó lập tức đề phòng nằm an tĩnh quan sát. Vừa nghe tiếng kêu quen thuộc phát ra nó liền giật phắt dậy giống như một đứa trẻ ham chơi bỗng bị mẹ gọi về ăn cơm. Nó dấm dẳng giả vờ không nghe thấy quay lưng bỏ chạy, nấp sau gò đất mềm ưa thích của nó nhòm nhòm ra ngoài. Nhưng có vẻ như chủ nhân của nó đang rất gấp gáp, lớn tiếng hơn giục nó về.

Nó hậm hực giậm chân, nhìn nơi âm thanh u u vang vọng đằng kia lại nhìn dải đất ưa thích chỗ này, nhện loạn dùng chân cào đầu giống như đang phải đấu tranh với những phân vân giữa lí tri và cám dỗ.

Đáng tiếc bản năng thần phục đã ăn sâu vào máu, nó buộc phải lếch thếch trở về, trên đường đi còn chưa dứt nuối tiếc ngoái nhìn. Vừa chạm tới được đầu nút tròn điều khiển, bên trong liền xoáy mở ra đón nhận nó vào, một vệt sáng đỏ loé lên một nhoáng rồi tắt ngụm, toàn bộ thiết bị tự ngừng hoạt động. Nora cũng khẩn trương rút ra trước cái đùi mỹ miều của hắn lại in dấu “tử ấn” của Duke.

Quá trình vừa hoàn tất, Duke thở dài một hơi nhẹ nhõm, cuối cùng cậu đã thoát khỏi con nhện chết bầm đó, nhưng như vậy không có nghĩa là dư âm của nó đã tan. Cậu không thể bỏ lơ được cảm giác ẩm ướt vẫn đeo sau mông. Duke cúi người khẽ khàng kéo quần lên, song đáng buồn là thằng nhóc của cậu không biết từ lúc nào đã đạt đến quy mô không tài nào kéo nổi khóa quần lên.

“Cần tôi giúp không?”Nora đột nhiên hỏi.

“Giúp, giúp cái g-gì cơ?” Duke giật nảy mình, miệng lắp bắp, mặt mũi đỏ bừng nhìn hắn. Tay thì lúng túng dùng sức kéo thấp vạt áo khoác dài muốn che giấu lều trại căng phồng. Đáng tiếc là vô ích, sự thật đã toàn bộ thu vào đôi mắt lục ngọc ở bên cạnh.

Bị hai luồng tà quang chòng chọc vào đũng quần của mình thì muốn giả vờ cũng không nổi, cậu liền nổi quạu:”Nhìn nhìn cái gì, còn không phải do anh?! Anh không nhìn đây là chỗ nào à? Bớt giả hảo tâm!”

“Rồi, rồi… Sao em cứ gắt gỏng với tôi thế nhỉ?” Nora phụng phịu chống cằm phùng má một bộ chán nản. Hai người bỗng rơi vào trạng thái trầm mặc đến kì lạ khiến Duke có chút bồn chồn, mà thằng nhỏ của cậu còn không thèm lặng đi mà còn càng giễu võ giương oai, khiến cậu đau đầu không thôi.

Duke cắn răng nhìn ngang liếc dọc một hồi rồi âm thầm đưa tay xuống quần, nhéo nhéo thằng nhỏ muốn ép nó an phận. Ai ngờ, lúc cậu đang dồn hết tập trung vào bên dưới thì Nora vốn đang an tĩnh ngồi cạnh lại thình lình dọa cậu giật mình:”Bảo bối, em thật hư nha!”

Giọng điệu ngọt ngào hàm chứa quở trách, đánh động vào tâm lý vụng trộm làm việc xấu của người nào đó.

“A!” Bàn tay tựa bị điện giật  bất ngờ siết mạnh, Duke hô lên. Âm thanh khàn khàn lẫn lộn nửa phần đau nửa phần sướng. Không riêng lão Khải tất cả mọi người đều mang một ánh mắt quái dị cùng biểu cảm khó nói lên lời, nhìn về phía hai cậu thanh niên cuối lớp.

Lần này, lão Khải còn chưa kịp lên tiếng Nora đã nhanh nhảu giơ tay:”Thưa thầy, bạn Duke kêu bụng đau quá, không chịu nổi nữa rồi. Em xin phép đưa bạn ấy vào phòng y tế ạ.” Mọi người nghe xong đều hướng ánh mắt về phía Duke đang gục đầu xuống bàn, tay ở dưới ôm bụng (???), ai nấy mỗi người một suy đoán…

Lão Khải nhìn một hồi, cũng không ra vấn đề, mà cũng không thể quá hóng hớt vấn đề của học sinh tựa mấy bà mụ, đành hắng giọng phẩy tay:”À…Ừ, đi đi… Từ sau bớt ăn thứ linh tinh nhé.”

Nói rồi, mặt lão quay về bục giảng nhưng vẫn luôn tò mò quay lại hóng giống như đám học sinh trong lớp, trộm nhìn Nora đỡ Duke tập tễnh kẹp chân, lọm khọm đi ra khỏi lớp. Thật may cho Duke, vạt áo vest của trường đủ dài lại thêm Nora đứng chắn tầm nhìn không thì mặt mũi của cậu trong cái trường sẽ bay sạch chỉ trong vài tích tắc. Nào giấc mộng tình yêu học đường lãng mạn kia của cậu sẽ tan thành tro bụi…

Vừa đưa Duke đến phòng y tế, Nora tức thời kéo rèm kín mít, như sói đói tru lên đè cậu lên giường trắng. Vồ vập hôn môi, mùi son cherry ngọt lịm thấm đượm trong nụ hôn ướt át hối hả.

Biết trong phòng lúc này không người, Duke cũng thành thật không kháng cự nữa mà mặc hắn nhanh tay chớp cởi quần cậu, vì biết thứ nhất là vô vọng phản kháng, thứ hai là bị đè nhiều thành quen. Giữa hai đùi săn chắc màu đồng mở ra của cậu hiện tại đã rối tinh rối mù. Đằng trước cũng căng cứng tới khó chịu, cần tìm một cái chìa khóa giải thoát cho nó khỏi gông cùm bức bối.

Mà tên kia vẫn chỉ mải miết mân mê vân da mượt mà, tay trắng nõn luồn dưới lớp áo sơmi mạnh vén lên qua ngực, hiển lộ sự thật đáng kinh ngạc bên dưới là chiếc áo lót mỏng manh của phụ nữ. Hắn nhoẻn miệng cười tinh nghịch:”Hôm nay là màu trắng à? Thẩm mỹ của em thật tệ, không hợp tông với quần lót gì cả~”

“A-ai để ý chứ! A… Đừng nghịch nữa… Mau…” Hắn ác ý chui vào tìm đến đầu v* đã sớm bị hắn chơi đến mẫn cảm. Sáng nay, hắn không đụng đến nơi này, xem ra lại tích thêm chút ít rồi. Nhũ hồng sưng đỏ “khóc” ra vài giọt sữa trắng ít ỏi nhưng đủ dính ướt đầu ngón tay cùng tưới bóng một thân nó, thậm chí còn thấm vào lớp áo lót in lên một vệt sâu.

“Ô…Không…”Duke bị trêu chọc đến bức bối, dục vọng không thể giải thoát ngày một thiêu đốt cơ thể lẫn lý trí của cậu. Tức nước vỡ bờ, cậu nhào lên túm cổ áo Nora quát:”Anh chơi đủ chưa? Mau vào đi xem nào, đàn ông đàn ang gì lề mề vậy hả?”

Nói xong, Duke thở phì phì giống như quả bóng xì hơi ngã ra giường, mặt mũi đỏ lựng xấu hổ chôn vào gối tựa mấy lời hào phóng vừa rồi của cậu không tồn tại.

Nora bị chấn động ngẩn người nửa ngày rồi bật cười, hắn vén chiếc váy đồng phục rút ra “cây thương” không biết đã vận sức chờ phát động từ lúc nào, đâm vào nơi cửa mình đã ướt át mở rộng.

“Ưm a… Chỗ đó… A a…”Tiểu huyệt đẫm nước giống như cái miệng đói khát mút lấy côn th*t căng cứng. Từng cú nhấp dồn dập nện vào thành bích non mềm thỏa mãn dục vọng của Duke.

“Ừm… Khẩu khí của em ngày một lớn đó. Rõ ràng tôi mới là người nắm thóp của em mà lúc nào em cũng ra lệnh cho tôi nha.”Nora liếm môi thỏa mãn nhìn thanh niên cường tráng đô con dưới thân mềm nhũn như con búp bê vải, tuân theo cơn sóng triều đong đưa của hắn, lắng nghe thanh niên rên rỉ hối thúc hắn nhanh hơn.

“Hừ… Ô ô…. Do mặt anh…. Thiếu đòn… A, muốn nữa…” Duke chân dài quấn chặt lấy thắt lưng nhỏ không thua kém bao cô gái của Nora, khoái cảm mãnh liệt như sóng trào nhấn chìm cậu.

“Mà nhắc tới khế ước giữa chúng ta, hình như sắp hết hạn rồi thì phải. Nhanh thật đấy…”Nora thở dài, dưới thân mạnh nhấp cán chạm vào điểm nhạy cảm của cậu. Cảm nhận hậu huyệt siết chặt ấm áp, hai đùi cậu co giật nhẹ dự báo người kia sắp cao trào.

“Ha… Ô ô… Đúng vậy… Anh phải tuân thủ… A a, chỗ đó… Đừng nữa…” Tiếng nói của Duke vỡ tan trong bể dục.

“Bảo bối, em muốn chúng ta làm một hiệp ước mới không?”

“Mơ đi… Ưm, không được… Tôi sắp…” Duke nào quan tâm Nora nói gì, trong đầu cậu bây giờ chỉ có một suy nghĩ “muốn bắn”.

“Tôi thích em, làm người yêu tôi nhé?” Nora vừa dứt lời, một luồng tinh dịch trắng đục liền phun ra vẩy lên cơ bụng mạch sắc của Duke. Song người dưới thân không phải vẻ mặt mơ hồ chưa tan sau cao trào thường ngày, mà hoàn toàn tỉnh táo, hai mắt trợn tròn trừng hắn hỏi:”Anh vừa nói cái gì cơ?!”

———————————–

Nora tỏ tình rồi, mọi người mau chúc phúc cho cháu nó nào. Tính phúc của cháu nó sống còn hồi sau sẽ rõ ( ͡° ͜ʖ ͡°)~

Hơi muộn nhưng chúc mọi người hậu trung thu ăn bánh  vui vẻ nha~ Có bé thỏ Mạc Dương cũng rất muốn ăn bánh trung thu cùng m.n nhưng mẹ nó hết tiền mua bánh cho con rồi _:(‘ཀ’」 ∠):

Ps Ảnh này là món quà trung thu của người sẽ vẽ bìa truyện cho tinh t trúc mã nha

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK