• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


...Đến tối...
Mạc Chi Dương đang chuẩn bị quần áo để đi chơi cùng với Bạch Tử Lệ, mặc dù Bạch Tử Lệ đã từ chối vì chân mình đang đau kèm theo tay của Mạc Chi Dương đang bị thương, như vậy sẽ phiền Mạc Chi Dương quá nhưng Mạc Chi Dương đã thuyết phục Bạch Tử Lệ đi chơi với mình, và nói rằng tay mình hoàn toàn ổn, sẽ không phiền đâu.

Sau nhiều lần thuyết phục, Bạch Tử Lệ cũng đồng ý đi chơi với Mạc Chi Dương, Mạc Chi Dương sẽ tạo cho Bạch Tử Lệ một bất ngờ rất lớn nên tối nay phải dụ được Bạch Tử Lệ ra ngoài.
Và bây giờ, Mạc Chi Dương đang thay y phục, hôm nay, Mạc Chi Dương khoác lên mình bộ y phục màu trắng kết hợp với màu vàng, y phục của Mạc Chi Dương rất thoải mái, áo khoét sâu ở ngực, bó sát lại, nó càng làm tôn thêm được cơ ngực rắn chắc của Mạc Chi Dương, bên dưới quần cũng thiết kế bồng lên, nó được làm bằng những sợi tơ tằm quý, rất phù hợp với thời tiết, khí hậu ở đây.

Sau khi thay đồ xong xuôi, Mạc Chi Dương đi sang bên phòng của Bạch Tử Lệ, vừa mở cửa ra, đập vào mắt của Mạc Chi Dương là một Bạch Tử Lệ hoàn toàn khác với ngày thường.
Hôm nay, Bạch Tử Lệ đặc biệt rất đẹp, y phục của Bạch Tử lệ cũng có thiết kế gần giống với Mạc Chi Dương, chỉ khác ở chỗ ngực của Bạch Tử Lệ không khoét quá sâu và hai tay hai bên được thiết kế bằng kiểu tay bồng lên, bên dưới quần cũng thiết kế tương tự, dưới eo có gắn đuôi vải voan mỏng dài tới tận chân, trông vòng eo nhỏ gọn của Bạch Tử Lệ được tôn lên rất nhiều kết hợp thêm khuôn mặt diễm lệ ấy thì nhan sắc của Bạch Tử Lệ được nâng lên một tầm cao mới, cực kì xuất sắc.

Mạc Chi Dương bị vẻ đẹp ấy khiến cho đứng ngơ ra, Bạch Tử Lệ thấy Mạc Chi Dương cứ nhìn chằm chằm vào mình nên cũng hơi ngại, liền gọi Mạc Chi Dương cho tỉnh lại
- “Dương Dương! Ngài đừng nhìn em như vậy nữa.

Em xấu hổ lắm...”

- “Lệ Lệ, em hôm nay đẹp lắm.

Rất đẹp luôn”_Mạc Chi Dương tiến đến chỗ Bạch Tử Lệ, qùy xuống nói
- “Em...!Em cảm ơn ngài.

Hôm nay ngài cũng đẹp lắm”
Bạch Tử Lệ được Mạc Chi Dương khen nên đỏ hết cả mặt lên, ngại ngùng nói lời cảm ơn.

Nhưng hôm nay Mạc Chi Dương cũng rất đẹp, phần ngực được bó sát, lộ rõ chi tiết từng cơ ngực đến mũi bụng, vòng eo săn chắc, cơ bắp cuồn cuộn lộ ra, quả thực rất hợp với Mạc Chi Dương.

Mạc Chi Dương được Bạch Tử Lệ khen thì vui vẻ vô cùng, liền nhẹ nhàng bế Bạch Tử Lệ rồi hôn nhẹ vào môi Bạch Tử Lệ một cái
- “Chúng ta đi thôi nhỉ.

Hôm nay ta có bất ngờ cho em, đảm bảo em sẽ vô cùng vui luôn luôn”
- “Vâng ạ!”
Nói xong, Mạc Chi Dương bế Bạch Tử Lệ đi ra bên ngoài, thời tiết buổi tối khá lạnh nên Mạc Chi Dương đã khoác cho Bạch Tử Lệ áo choàng, rồi đội mũ lên cho Bạch Tử Lệ.Sau khi đã xác nhận rằng Bạch Tử Lệ đã hoàn toàn được che chắn kĩ lưỡng, lúc này, Mạc Chi Dương ôm chặt lấy Bạch Tử Lệ rồi nhảy lên trên mái nhà.

Lần thứ hai, Bạch Tử Lệ được bay lên độ cao như vậy, có khi còn cao hơn lần trước, điều này khiến Bạch Tử Lệ có chút sợ hãi, Bạch Tử Lệ vô thức bám chặt vào Mạc Chi Dương, Mạc Chi Dương cũng nhận ra điều này, liền giảm tốc độ của mình lại, một tay xoa nhẹ ở lưng Bạch Tử Lệ trấn an.

Cũng vì như thế, Bạch Tử Lệ đã bình tĩnh hơn phần nào, Bạch Tử Lệ không nhìn xuống bên dưới nữa mà nhìn lên khuôn mặt điển trai của Mạc Chi Dương.

Phải nói rằng Mạc Chi Dương thực sự rất đẹp, sống mũi cao, môi mỏng hồng hào, đôi mắt đen láy sâu thẳm, mái tóc đen tuyền suôn dài, nhìn tổng thể thì ngũ quan rất hài hòa, có khi rất hoàn hảo là đằng khác.

Đang mê mẩn ngắm thì Mạc Chi Dương bỗng nhìn xuống Bạch Tử Lệ rồi mỉm cười nói
- “Ta biết ta đẹp rồi nên em không phải nhìn ta một cách u mê như vậy đâu.”

- “Ngài...!Em không có ngắm ngài! Hứ, ai thèm ngắm cơ chứ”
Bạch Tử Lệ thẹn quá hóa giận mà quay mặt đi, không thèm nhìn Mạc Chi Dương nữa, Mạc Chi Dương cười bất lực rồi tập trung nhảy trên các mái nhà, kỹ năng này của Mạc Chi Dương giống hệt với Kỳ Lâm những mỗi tội là Mạc Chi Dương di chuyển chậm hơn, đúng là đôi bạn thân từ bé có khác, cái gì cũng giống nhau.

Nghĩ đến đây, trong lòng của Bạch Tử Lệ có chút khó chịu, cũng không hiểu sao nữa, có chút ghen tị, vừa nhìn xuống, Bạch Tử Lệ đã thấy Mạc Chi Dương đang đáp xuống một ngôi làng.

Hình như chính ngôi làng này là ngôi làng lần trước Bạch Tử Lệ đã đến chơi cùng với Kỳ Lâm một lần rồi.

Mạc Chi Dương vừa mới đặt chân xuống và cởi mũ hộ Mạc Chi Dương, bỗng mọi người từ đâu ồ ạt ra, tung hoa chào mừng Bạch Tử Lệ
- “Chào mừng hoàng tử phi đến với làng của chúng thần”
- “Đ-Đây là...”_Bạch Tử Lệ ngạc nhiên nhìn bọn họ
- “Em thích không? Người dân trong làng muốn cảm ơn em vì đã giúp đỡ họ đó”
Hóa ra, cả chiều hôm nay, Mạc Chi Dương đã cùng người dân trong làng tập trung lại để bí mật tổ chức một buổi lễ tạ ơn Bạch Tử Lệ vì đã giúp bọn họ có nước tưới tiêu, giúp nông sản của bọn họ phát triển và giúp bọn họ thoát khỏi nạn đói.

Bọn họ rất cảm kích vì vậy đã đề nghĩ mở bữa tiệc linh đình dành riêng cho nhị hoàng tử phi.

Bạch Tử Lệ thấy tấm lòng của người dân như vậy liền xúc động, nhẹ nhàng cúi đầu xuống nói lời cảm ơn tới tất cả mọi người ở đây rồi mỉm cười.


Ai ai cũng bị nụ cười của Bạch Tử Lệ làm cho hút hồn mà đứng ngơ ra một lúc, đúng là nhị hoàng tử phi rất đẹp, rồi lại vui vẻ cười tươi trở lại rồi mang rất nhiều hoa quả, đồ ăn, đồ dùng như vải vóc của họ làm ra đến tặng cho cậu
- “Hoàng tử phi, thần có ít hoa quả tươi tặng người nè.

Người ăn đi cho lành vết thương, cái này ngon lắm đó ạ”
- “Hoàng tử phi, thần có ít vải được dệt bằng tơ tằm tặng cho người.

Tuy không phải là loại xin nhưng cái này buổi sáng mặc mát lắm đó ạ, còn buổi tối mặc rất ấm luôn”
- “Hoàng tử phi, thần có...”
Họ tặng cho Bạch Tử Lệ rất nhiều đồ, nhiều đến nỗi Bạch Tử Lệ không thể cầm hết được, đống đồ này chắc phải dùng xe chứa chứ Bạch Tử lệ và Mạc Chi Dương không mang được.

Nhưng như vậy đủ thấy được tình cảm của người dân đối với nhị hoàng tử phi chưa lên chức chưa được bao lâu đây, chừng đấy cũng đủ khiến Bạch Tử Lệ vui vẻ rồi.

Mạc Chi Dương cảm thấy mình thật đúng đắn khi đưa Bạch Tử Lệ đến đây, thấy Bạch Tử Lệ vui vẻ như vậy, Mạc Chi Dương cũng vui vẻ theo..

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK