• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Lạc Phương Nghi! Huấn luyện viên Thường gọi cô!”

Lạc Phương Nghi đang thất thần hồi tưởng lại sự việc tối qua, âm thanh bén nhọn của Lâm Hiểu khiến cô giật mình.

Cô đã quen với ánh mắt thù địch của đối phương mỗi khi trông thấy mình.

“Tôi biết rồi.”

Lạc Phương Nghi cũng không nghĩ nhiều lập tức rời khỏi phòng tập đi tìm Thường Nhật.

Người vừa đi, Lâm Hiểu bước về vị trí Liu Na đang tập luyện.

Đợt sàn lọc trước, Trương Mộng Phi cùng Huỳnh Kỳ Hương bị loại lập tức rút lui khỏi cuộc thi.

Giờ vận động viên nữ của Lion chỉ còn mỗi Liu Na và Lâm Hiểu, đương nhiên Lạc Phương Nghi không nằm trong phạm vi suy xét của bọn họ.

Liu Na cau mày: “Thường Nhật tìm cô ta làm gì?”



Lâm Hiểu bực dọc khom người nâng tạ: “Ai mà biết chứ! Vốn ban đầu cô ta vào được danh sách tham gia IBF đã mờ ám, có thể Thường Nhật là thân thích gì đó của cô ta.”

Liu Na lơ đãng nhìn Dương Niên, không nghĩ tới lại bắt gặp ánh mắt chăm chú cùng thất lạc của anh dành cho Lạc Phương Nghi.

Cô ta không khỏi hoảng hốt cùng lo sợ: “Chẳng lẽ ba cậu không tra được gì sao?”

Cạch!

Lâm Hiểu bực bội ném tạ xuống sàn phát ra âm thanh chói tai.

Cô ta không quan tâm những người khác đang nhìn mình: “Chẳng tra được gì! Nghe nói là bí mật thi đấu vòng loại mới vào được đây. Tớ không tin!”

Đáy mắt Liu Na lóe lên vài tia ác ý: “Vậy sao? Đêm qua tớ phát hiện Bùi Yên đưa cô ta về khách sạn.”

Lâm Hiểu vậy mà không hề biết có chuyện này xảy ra, cô ta không khỏi ngạc nhiên, nhưng nghĩ đến gì đó khóe môi cô ta bất giác cong lên: “Tớ nhất định không để cô ta đắc ý.”

Hôm nay hai tổ tách ra tập luyện nên mãi đến giờ nghỉ trưa Jong Geum và Lương Thi mới được trò chuyện với Lạc Phương Nghi.

Jong Geum tò mò lên tiếng: “Sáng nay cậu bỏ buổi tập đi đâu đấy?”

Lạc Phương Nghi vừa gắp đồ ăn vừa thành thật lên tiếng: “Huấn luyện viên Thường muốn hỏi tôi cảm thấy huấn luyện viên mới Bùi Yên thế nào.”

Lương Thi ngồi bên cạnh không khỏi nghi hoặc: “Bùi Yên là huấn luyện viên của tổ chúng tôi sao lại đi hỏi cậu?”

Cô nhún vai: “Tớ cũng không biết.”

Jong Geum tự động bổ não: “Trước đó cậu và huấn luyện viên Thường rất thân thiết sao? Có khi nào huấn luyện viên Thường cố ý làm mai cho hai người?”



Nghiêm Nhân vốn im lặng nghe ngóng lập tức lên tiếng phản bác: “Không có chuyện đó đâu! Anh họ tớ vốn không phải người để người ngoài tự ý định đoạt. Với lại Lạc Phương Nghi không phải gu bạn gái của anh ấy.”

Lạc Phương Nghi bất giác nhướng mày, cô muốn hỏi lại nhưng Lương Thi đã thay cô bất bình: “Nghiêm Nhân cậu nói gì vậy? Phương Nghi muốn nhan sắc có nhan sắc, muốn thực lực có thực lực sao lại không phải gu anh cậu? Có phải cậu đề cao huấn luyện viên Bùi quá không?”

Jong Geum hiếm khi gật đầu tán đồng.

Lạc Phương Nghi nhìn họ chỉ muốn phì cười.

Nghiêm Nhân vừa gắp đồ ăn cho Lương Thi vừa chậm chạp giải thích: “Ý tớ không phải vậy. Chỉ là anh tớ từng thích một người, người đó có tính cách hoàn toàn khác với Phương Nghi. Chị ấy là sinh viên ngành nghệ thuật, dịu dàng, mềm yếu, khiến cho người ngoài nhìn vào có cảm giác muốn bảo vệ cả đời.”

Cao Thiên Anh nhận ra Lạc Phương Nghi có biểu cảm bất thường: “Cậu sao vậy?”

Những người khác cũng không khỏi lo lắng nhìn cô.

Lạc Phương Nghi chỉ trong chốc lát đã bật cười: “Các cậu nghĩ gì vậy? Tớ chỉ thấy dưa leo hôm nay có chút đắng thôi. Trước đây lúc thi tuyển vòng loại, huấn luyện viên Thường gặp tớ vài lần nên có chút quen thuộc, chỉ là thuận tiện hỏi tớ thôi. Đừng nghĩ nhiều.”

Cao Thiên Anh không chút hoài nghi gật đầu: “Đúng vậy. Tớ có thể làm chứng.”

Thấy chỉ còn mười lăm phút nữa là hết giờ giải lao, mọi người tranh thủ ăn xong bữa trưa rồi tập luyện.

Chỉ có điều, cuộc tập huấn buổi chiều diễn ra không mấy thuận lợi.

Sự việc có thể bắt đầu từ bài đăng vừa phát ra cách đây vài phút.

Một vận động viên vốn luyện tập có chút mệt, định nghỉ giải lao giây lát.

Anh ta khom người lấy nước uống vừa hay nhìn thấy thông báo trên diễn đàn “Quyền anh thiếu niên”.

Vừa nhấp vào xem, một loạt các tựa đề gây sốc khiến anh ta kinh ngạc vội vàng chia sẻ vào nhóm chat IBF.

Thực hư võ sĩ nước V lén lút ngoại tình;

Những tình nhân bí mật của Lạc Phương Nghi;

Lạc Phương Nghi gian lận giành suất thi đấu IBF…

Chỉ trong giây lát, không còn ai có tâm trạng luyện tập thêm nữa. Bản tính hóng hớt của con người phát huy triệt để. Tiếng xì xào bàn tán vang lên không dứt.

Cao Thiên Anh vừa đọc được, vội vàng đem di động đến chỗ Lạc Phương Nghi.

Trong giọng nói của anh không che dấu cơn giận dữ, gần như nghiến răng nghiến lợi: “Khốn kiếp! Cậu xem trên đây nói cậu như thế nào kìa! Tớ mà biết kẻ nào làm ra tớ nhất định không tha cho chúng.”

Một nhóm nữ từ xa liếc mắt nhìn Lạc Phương Nghi, trên môi là nụ cười chế giễu cùng khinh thường.

Dường như sợ cô không phát hiện ra mình, họ thậm chỉ còn lại gần châm chọc: “Ai dô! Không nghĩ tới võ sĩ xinh như hoa của chúng ta lại có chồng rồi đấy. Sao lại nghĩ không thông lén lút ngoại tình với các huấn luyện viên vậy. Có phải sau này chỉ cần là nam cô đều sẵn sàng dâng hiến không? Ha ha ha!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK