Mục lục
Kiếp Này Không Hận Cũng Không Yêu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tôn Tình trừng mắt nhìn Tại Chính Hiên giúp điện hạ dọn thức ăn còn chuẩn bị mọi thứ như y phục tất cả gần như còn chu đáo hơn nàng, Tôn Tình cảm thấy địa vị có chút lung lay rồi, có khi nào từ nay nàng chỉ lo chạy việc cho điện hạ hay không, không thể hầu hạ điện hạ được nữa

“Điều tra như thế nào rồi”

“Bẩm điện hạ bọn họ quả là người của địch quốc chỉ là người của địch quốc làm sao có thể vào Bình Thiên quốc dễ dàng như vậy hơn nữa bọn họ mang theo rất nhiều ngân lượng”

Tôn Tình bẩm báo

“Thuộc hạ đã theo lời Tôn Tình một đường dò hỏi từ biên cương phía nam đến tận đây quả thật bọn họ đã từ biên cương phía nam thuận lợi tiến đến đây, chỉ là một đám người địch quốc như vậy dễ đang vào Bình Thiên quốc xem ra người ở phía sau giúp bọn họ không tầm thường”

Viên Trình Nam nói, một đường đi đến phía nam rồi đến đây hắn còn không ngờ được đám người địch quốc cứ thản nhiên như vậy mà không bị ai phát hiện được thật đúng là lạ mà

“Điện hạ chúng ta có cần tiếp tục giám sát bọn họ hay không”

“Giám sát bọn họ một chút nhưng đừng để lộ hành tung, nếu ta đoán không lầm người phía sau giúp bọn họ là Ngôn Đình Anh, hơn nữa bọn người địch quốc kia e là thân phận không tầm thường, chớ đánh rắn động cỏ”

Tôn Tình vâng lệnh sau đó cùng Viên Trình Nam rời đi tiếp tục đi giám sát đám người địch quốc

Ngôn Tuấn Hàn nghĩ nghĩ, quả thật đời này hắn vạch trần chứng cứ Ngôn Đình Anh cùng nhà mẹ hắn tham ô có hơi trễ hơn đời trước không nghĩ được rằng Ngôn Đình An như vậy đã cấu kết cùng địch quốc, e rằng kiếp trước nếu như y không diệt hắn sớm hơn thì Bình Thiên quốc đã sớm bị địch quốc xâm chiếm rồi, nhưng Ngôn Đình Anh giúp bọn người địch quốc vào Bình Thiên quốc có thể thấy hắn đã có âm mưu trong lòng rồi, y càng phải đề phòng, mặc dù đời này y không muốn làm tử cũng không muốn xen vào chuyện triều đình cũng như chỉ muốn bảo vệ vẹn toàn những người bên cạnh mình nhưng y không thể để kẻ có dã tâm kia khiến cho Bình Thiên quốc một trận mưa tanh máu đổ được

“Tại Chính Hiên binh mã ở phía nam phó tướng là đại ca của ngươi đúng không”

Ngôn Tuấn Hàn đột nhiên hỏi hắn có chút giật mình

“Quả thật là vậy”

“Nếu ta muốn diệt nhà mẹ của Ngôn Đình Anh nhất định phải mượn một chút binh mã, chỉ là có điều ta biết ca ca ngươi với triều đình có thành kiến với ta còn có thành kiến hơn”

Tại Chính Hiên đương nhiên biết, năm đó kế hoạch tạo phản là do chính hắn và ca ca lập nên, ca ca hắn là một người có tài nếu như không phải vì chuyện của phụ thân ca ca sớm đã có thể thành một vị tướng quân tài giỏi rồi không phải cái vị trí phó tướng bị người ta xem thường đó, bọn họ thừa nhận bất mãn với hoàng đế nhưng bọn họ chưa hề muốn ngoại tộc chiếm lấy Bình Thiên quốc, năm đó nếu hoàng đế không vì đa nghi cho rằng phụ thân hắn muốn mưu đồ tạo phản, tham ô hối lộ của triều đình hơn nữa nghe lời tên Phùng thượng thư đó thì huynh đợi hắn nhất định chưa từng nghĩ đến chuyện sẽ tạo phản nhất định một mực trung thành với hoàng đế cho dù là ai làm hoàng đế cũng được, nhưng hoàng đế vẫn không tha cho phụ thân họ, uổng công ông cả đời thanh liêm trung trực gốt cuộc lại bị hoàng đế hàm oan mà chết, hơn nữa con cháu đều không thể bước vào quan trường

Nếu không phải ca ca hắn là người có tài thì hoàng đế đã sớm không để người còn ở lại trong quân danh, còn hắn là vì Ngôn Tuấn Hàn vì hắn mà ở phía sau cầu xin hết mực hắn mới được giữ lại, chỉ là lúc hắn biết ra hết những việc này đã là quá muộn rồi, cho dù hắn muốn tìm lại Ngôn Tuấn Hàn cũng không tìm được nữa

“Nêu người muốn mượn binh ta sẽ gửi thư cho ca ca ta nghĩ ca ca sẽ đồng ý”

“Nếu được thì hãy nói là Tứ vương gia mượn binh, không phải là ta”

Tại Chính Hiên nhìn y, mặc dù không biết y muốn làm gì nhưng vẫn gật đầu

Ngôn Tuấn Hàn tính toán, đợi Tống Kỳ Nam đến nhờ hắn giúp một vài việc để kế hoạch này có thể thành công, đám người địch quốc tạm thời cứ theo dõi bọn họ, còn về chuyện phía nam y phải nhanh chóng nghĩ cách thu thập bằng chứng nhưng bằng chứng này e rằng không dễ dàng mà lấy được

Ở kinh thành, Ngôn Tuấn Vỹ gốt cuộc cũng nhận được thư bình an báo về, hắn liền thở phào chỉ là hắn không biết gốt cuộc Ngôn Tuấn Hàn muốn làm gì mà thôi, chuyện này nếu tính toán không chu toàn như vậy chẳng khác nào bọn họ dâng gian sơn lên cho Ngôn Đình Anh cả, hơn nữa đám đại thần trong triều gần đây đang khẩn xin hoàng thượng lập thái tử vị mới, thái tử hiện tại mất tích không rõ sống chết, thái tử vị không thể để trống được, cho dù nếu thái tử hiện tại còn sống trở về nhưng thái tử trước đây tiếng xấu đồn xa hơn nữa còn vì một nam nhân con của tội thần mà đối nghịch hoàng thượng sớm đã không xứng với vị trí thái tử nữa rồi

Nhưng hoàng đế đương nhiên không chấp nhận việc này, người vốn yêu thương Ngôn Tuấn Hàn, yêu thương hoàng hậu đương nhiên sẽ không chấp nhận việc để hoàng tử của phi tử khác trở thành thái tử được, đại thần trong triều ngày đêm dâng tấu, hoàng thượng lần nào lên triều cũng vô cùng nổi giận, Ngôn Tuấn Vỹ đương nhiên hiểu rõ, ngoài trừ Ngôn Tuấn Hàn ra người có thể ngồi lên ngôi vị thái tử điện hạ chỉ còn có hắn mà thôi, nhưng nếu hắn ngồi lên vị trí đó thì đệ đệ hắn phải làm sao, hơn nữa bây giờ đệ đệ vẫn còn sống vẫn bình an hắn càng không thể làm vậy hắn nhất định không để ngôi vị thái tử của đệ đệ mình bị người khác cướp mất được

Ngôn Tuấn Hàn và Tại Chính Hiên cùng nhau ra ngoài, khác lần trước y ra ngoài còn mang theo một cái mũ che mặt mình lại, y không muốn người khác chú ý đến mình, Tại Chính Hiên mặc dù không hiểu y sao lại làm vậy nhưng vẫn không hỏi gì

Ngôn Tuấn Hàn đương nhiên đề phòng địch quốc hơn nữa lần trước bọn họ đã nhìn thấy rõ dung mạo y, e rằng nếu như chuyện này lọt đến tay Ngôn Đình Anh sẽ làm hỏng chuyện nên muốn ra ngoài phải cẩn thận một chút

“Người muốn đi đâu”

“Đến tiệm ngọc”

Tại Chính Hiên bất ngờ, Ngôn Tuấn Hàn tại sao lại muốn đến tiệm ngọc chứ, hơn nữa nơi đây làm sao có được thứ đồ bằng kinh thành được, nhưng hắn đã sai, nơi đây không những có thứ đồ hơn ở kinh thành mà còn là rất nhiều

“Ngươi cho rằng tiệm ngọc ở nơi đây không có gì quý báu hay sao”

Ngôn Tuấn Hàn hỏi, Tại Chính Hiên liền gật đầu, Ngôn Tuấn Hàn tiến vào bên trong bắt đầu trọn lựa, y biết kinh thành làm sao có được hắc ngọc chỉ có cùng lắm là huyết ngọc nhưng rất hiếm, nhưng đây là địa bàn của ma giáo hơn nữa ma giáo chủ yếu đến từ Thịnh Hà quốc nơi có rất nhiều bảo ngọc quý hiếm phải nói huyết ngọc ở nơi khác hiếm nhưng ở Thịnh Hà quốc chỉ như khối đá cho bọn nhỏ ném mà thôi, nhưng hắc ngọc lại là thứ cực kỳ quý hiếm không phải dễ dàng có được

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK