Lâm Dịch có chút đau đầu thầm nghĩ.
Lâm Dịch đột nhiên sửng sốt, sau đó lẩm bẩm nói:
- Thần thứ vô hiệu, thần thức vô hiệu, được rồi! Còn có Tham trắc chi giới a.
Con mắt Lâm Dịch tức thì sáng lên.
Ngày trước ở Luyện Yên Sơn, thần thức ngay cả ly thể cũng không thể làm được. Tham trắc chi giới thậm chí có thể phát hiện ra hơn một ngàn trượng. Có thể thấy được sự cường đại của nó. Tuy rằng không dám xác định hiện tại dưới tình huống này Tham trắc chi giới có tác dụng hay không, thế nhưng cuối cùng chỉ cần có một cơ hội cũng vẫn phải thử a.
Nghĩ tới đây, thần thức Lâm Dịch tức thì rót vào Tham trắc chi giới, một lát sau những thứ chung quanh xuất hiện trong đầu Lâm Dịch.
Loại cảm giác này cực kỳ quái dị, cũng không giống nhưng thần thức có thể cảm nhận được sự ba động của năng lượng và không gian. Thế nhưng nó cũng biểu hiện ra những thứ trong phạm vi của nó. Những điểm sáng hoặc tối, dường như trong nháy mắt Lâm Dịch đã bị một cái điểm sáng màu đen hấp dẫn. Một cỗ khí tức tà ác tức thì truyền vào trong đầu Lâm Dịch.
Con mắt Lâm Dịch híp lại, hắn hầu như hoàn toàn có thể xác định, điểm sáng này chính là kẻ đã đi theo hắn hơn hai nghìn dặm.
Lâm Dịch thu hồi thần thức bên trong Tham trắc chi giới. Thử dùng thần thức trực tiếp đi thăm dò. Cỗ khí tức tà ác kia nhất thời biến mất không còn tung tích. Cũng không thể nào do thám được nữa.
Năng lực ẩn dấu quả thực kinh người.
Trong lòng Lâm Dịch thất kinh. Đồng thời lại âm thầm cảm thấy may mắn.
Tham trắc chi giới, nếu như không có nó, sợ rằng khi hắn tới gần bản thân mình cũng không biết.
Bị một địch nhân cường đại bám theo không dứt, nguy hiểm trong đó, có thể tưởng tượng ra.
Lâm Dịch giấu diếm cảm xúc của bản thân, thần thức lần thứ hai rót vào bên trong Tham trắc chi giới, vẫn uy trì tốc độ như cũ, phạm vi của Tham trắc chi giới cũng được mở rộng ra.
Có chút ngoài ý muốn chính là, khi phạm vi của tham Trắc chi giới vượt quá một nghìn dặm lại bị dừng lại. Điều này không khỏi làm cho Lâm Dịch ngạc nhiên. Hắn biết, Tham trắc chi giới này cũng chỉ là Hư Thần cảnh, năng lực lớn nhất chính là dò xét. Vô luận là cấp nào sử dụng cũng không thể dò xét quá phạm vi một nghìn dặm. Chỉ cần có thần thức, liền có thể sử dụng.
- Quả thực là một loại bảo bối khó hiểu a...
Trong lòng Lâm Dịch âm thầm tán thưởng.
Phải biết rằng, thông thường năng lực của bảo vật cũng không phải là cố định. Mà quyết định bởi năng lực của người sử dụng nó. Năng lực của người sử dụng càng cao, càng có thể phát huy ra năng lực lớn nhất của bảo vật. Mà Tham trắc chi giới này, năng lực của nó dù cao hay thấp đều trong phạm vi một ngàn trượng, chính là thứ phi thường hiếm thấy.
Lâm Dịch không ngừng rót thần thức vào, chỉ dùng để xác định vị trí cỗ khí tức tà ác kia. Tốc độ lại dần dần chậm lại.
Quả nhiên, sau khi tốc độ của hắn chậm lại một chút, cỗ năng lượng kia không chút tiếng động tiếp cận hắn. Lâm Dịch vẫn bình tĩnh, yên lặng đợi hắn tới gần.
Hai mươi trượng, mười lăm trượng, mười trượng...
Cỗ năng lượng hắc sắc kia sau khi tới cách hắn năm trượng, bên trong Tham trắc chi giới, rõ ràng có thể cảm giác được sự ba động rất nhỏ. Hầu như trong nháy mắt Lâm Dịch phát động công kích ngay lập tức. Huyết quang trong tay tức thì xuất hiện, một đạo năng lượng huyết sắc, mang theo sự sụp đổ của không gian, ầm ầm đánh về phía của cỗ năng lượng tà ác kia.
Cỗ năng lượng tà ác kia dường như không nghĩ tới Lâm Dịch lại có thể phát hiện ra mình, vì vậy có chút chần chờ, nhưng mà chần chờ trong nháy mắt, năng lượng huyết sắc của Lâm Dịch đã đánh vào nó.
A Ô.
Một tiếng thét vang lên giống như thú rống. Trong mắt Lâm Dịch, vốn ban đầu vật này không rõ ràng, trong nháy mắt hiện lên một đạo thân ảnh giãy dụa bên trong khí vụ. Hai con mắt giống như giống như hai cục máu tỏa ra khí tức yêu dị.
Lâm Dịch đương nhiên có thể cảm ứng được, một kích này tuy rằng bắn trúng đối phương, nhưng thương tổn đối với đối phương cũng không phải rất lớn. Nhưng mà trong lòng không chút dao động nào vẫn ầm ầm bay tới. Huyết sắc trong tay ầm ầm phun ra.
Ầm ầm ầm.
Vô số đạo năng lượng huyết sắc giống như mưa rào bắn vào bên trong hắc vụ kia. Huyết vũ bay khắp bầu trời, giống như mũi tên đâm xuyên qua hắc vụ. Một tiếng khóc thét từ hắc vụ vang ra, thanh âm vô cùng chói tai. Nhưng mà toàn bộ quá trình, Lâm Dịch ngay cả thân thể đối phương cũng không thấy được. Cảnh tượng vô cùng quái dị. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Quang mang trong hắc vụ đột nhiên nổ tung, một vật giống như con người trong nháy mắt muốn vọt đi, bỏ chạy.
Nhưng mà Lâm Dịch nào có thể để cho hắn toại nguyện? Lĩnh vực trong nháy mắt khuếch tán ra, lam sắc quang mang từ trong mắt bắn ra, hắn quát lên:
- Chết đi!
Bầu không khí vô cùng quỷ dị, khiến cho người ta có cảm giác hít thở không thông. Toàn bộ không gian xung quang, những ma thú hoàn toàn im lặng, giống như một bức tranh điêu khắc.
Hắc vụ vô cùng quỷ dị giống như một vật sống, trong nháy mắt dường như cũng không chịu sự ảnh hưởng tử nó, trên không trung ngưng tụ thành một vật rắn, chỉ là trong nháy mắt, hắc vụ kia liền giãy khỏi sự trói buộc của lĩnh vực, muốn chạy trốn.
Nhưng mà Lâm Dịch đương nhiên có thể tính ra năng lượng của đối phương so với mình hơn rất nhiều. Nhiều nhất cũng chỉ có thể trói buộc đối phương một chút mà thôi, trong tay Lâm Dịch lúc này đã cầm sẵn "Lôi đình chi linh.
ngay khi đối phương thoát khỏi sự trói buộc muốn rời đi, Lâm Dịch ném "Lôi đình chi linh" ra bên ngoài.
Ầm ần.
Lôi đình chi linh màu vàng sau khi xoay quanh trên không trung, hóa thành lớn. Lấy tốc độ không gì sánh kịp ầm ầm hướng về phía hắc vụ kia bay tới. Từng đạo tử sắc lôi điện lượn lờ ở bên ngoài.
A Ô.
Một tia tử sắc lôi điện đánh trúng hắc vụ. Đám huyết vụ này cho dù bị năng lượng huyết sắc đánh trúng nhưng cũng không có tiêu tán mà chỉ phân tán ra mà thôi. Không ngờ lúc này trong nháy mắt tiêu thất một chút. Một tiếng kêu thê lương chói tay vang lên. Tốc độ nó thoát đi không ngờ trong nháy mắt tăng lên mấy chục lần, hầu như trong chớp mắt đã biến mất không còn tung tích.
Lâm Dịch nhất thời ý thức được Lôi Đình chi linh này ẩn chứa lôi điện lực, chính là khắc tinh của khí vụ. Lúc này Tham trắc chi giới lại được khởi động, huyết quang trên người lóe lên, hắn đã sử dụng chiến văn gia trì.
Môi đôi mắt đỏ như máu hiện lên sát ý, khuôn mặt hắn lạnh lùng mà nghiêm nghị. Lôi Đình chi linh xuất hiện trong tay, thân hình nhoáng lên,đuổi theo hắc vụ kia.
Mới bị người thăm dò, bị người đánh trộm đã đủ khiến Lâm Dịch tức giận. Lâm Dịch không cho rằng gia hỏa khí tức tà ác này sẽ dễ dàng buông tha hắn.
Vừa rồi có thể khiến đối phương bị động chịu đòn như vậy, hoàn toàn là vì Lâm Dịch xuất kỳ bất ý công kích hắn. Kế tiếp vốn là không hề cho hắn bất kỳ cơ hội nào để thở dốc. Công kích liên tục không ngừng khiến đối phương không có thời gian để phản kích.