Tất cả chúng đều trở về dạng trứng, các Seikishi thì bị đẩy ra ngoài.
Lakjhal nhìn sinh vật bên trong quả trứng và có điều suy ngẫm, chúng bị cậu tàn phá và trở về hình dạng ban đầu nhưng màu sắc lại tái nhợt, chúng không thể tự khôi phục.
Có vẻ chúng cần rất nhiều sinh mệnh lực để khôi phục như lúc đầu.
Lakjhal nhìn vào Seikishi đang bất tỉnh trên mặt đất, cậu đưa tay rút đi toàn bộ sinh mệnh có trong cơ thể kẻ đáng thương và truyền nó vào Seikijin.
Quả nhiên quả cầu sáng lên ánh sáng màu xanh lam rồi trở nên rõ ràng hơn trước một chút.
Lakjhal nhếch môi rồi thu quả trứng khổng lồ vào không gian vương tọa. Cậu nhẹ nhàng nhấn chân biến mất trong dãy núi.
…
Trong lâu đài không trung Swan, mọi người đang vây quanh quan sát tù binh bắt được sau trận chiến.
Thân hình gầy ốm, nhỏ nhắn, tóc đen, mắt đen, gương mặt hơi tái nhợt, đôi mắt trong suốt đang nhìn mọi người đầy cảnh giác. Cậu ta không hề trả lời bất cứ câu hỏi nào mọi người đưa ra.
Lakjhal đứng ngoài xa không nói lời nào mà quay trở về phòng mình.
Các dòng chảy trên người thiếu niên này rất hỗn loạn và khó đọc được. Cậu không nhìn được bất cứ điều gì về quá khứ, nguồn gốc, cảm xúc, tri thức,... của thiếu niên. Đây không phải bị che dấu mà là hỗn loạn đến rối tung.
…
Lakjhal trở về căn phòng của mình và vẽ lên không trung một ma pháp trận phức tạp.
Một cánh của không gian hiện lên và cậu bước vào trong.
Bên kia cánh cửa không gian là một gian phòng màu trắng rộng gần hơn 2 dặm vuông cao đến 400 mét, trong phòng bố trí vô vàn những vật dụng thí nghiệm lớn nhỏ.
Đây là căn phòng mà Lakjhal phải mất đến 1 năm trời để tạo ra khi cậu còn ở Địa Ngục, căn phòng chỉ có một mục đích – thực hiện các thí nghiệm.
Căn phòng này là một không gian trung gian giữa không gian vương tọa và thế giới bên ngoài.
Hiện tại Lakjhal chưa thể tiến vào không gian vương tọa nên cậu đã sử dụng các ma thuật để mượn một phần nhỏ không gian của vương tọa và thành lập căn phòng này.
Lakjhal đắm mình vào trong các thí nghiệm và quên đi thời gian bên ngoài.
…
Sau hơn 3 tháng bay trên bầu trời thì mọi thành viên trên Swan cũng đã thấy được Holy land.
Một kiến trúc màu trắng tinh khiết hình hai bàn tay khép vào nhau được dựng cao đến 2000 mét, quang cảnh đồ sộ, hùng vĩ của thánh địa được trang hoàng bằng vô số chiến hạm, phi thuyền, đảo bay,…
Kenshi đứng trên nóc tòa lâu đài và vươn tầm mắt nhìn khắp thánh địa đầy hứng thú. Quang cảnh như thế này không không có ở thế giới cũ của cậu, Kenshi lên tiếng:
-Thật tráng lệ….
-Đúng vậy.
Kenshi nghe được tiếng nói sau lưng thì vui mừng quay lại, cậu gật đầu chào:
-Người đến rồi thưa giáo sư.
Lakjhal đưa tay vỗ nhẹ đầu của Kenshi và nói:
-Ta đã tìm được một số manh mối có thể giúp em quay về thế giới của mình.
-Thật chứ!?...
Kenshi vui vẻ lên tiếng sau hoan hô sau khi nhận được cái gật đầu khẳng định của Lakjhal.
Khi cậu lên Swan được một tuần thì Kenshi bắt gặp người thanh niên này trong lúc đang đào thủy tinh tím.
Người thanh niên nói với Kenshi rằng anh ta là giáo sư của công chúa và có khá nhiều nghiên cứu liên quan đến thế giới khác, sau đó người thanh niên mong được hợp tác với cậu về vấn đề này.
Lúc đầu Kenshi rất nghi ngờ nhưng sau hơn một tháng hợp tác thì cậu đã hoàn toàn tin tưởng, lần gần đây nhất thì Kenshi đã được chứng kiến hình ảnh mơ hồ của thế giới cũ trong một hồ nước màu trắng do người thanh niên này chế tạo.
Lakjhal lên tiếng nói với Kenshi:
-Hôm nay là ngày Swan sẽ vào thánh địa, có thể chúng ta rất lâu nữa mới gặp lại, em theo ta làm thí nghiệm lần cuối nhé.
-Vâng…
Lakjhal mang theo Kenshi vào phòng thí nghiệm của mình và tiêm các mũi kim vào cơ thể cậu.
Các mũi tiêm nối liền với một chiếc bình khổng lồ có cấu tạo tinh vi, bên trong là dung dịch pháp thuật màu xanh biển đang sủi bọt.
Lakjhal chăm chú chỉnh sửa các pháp trận tinh tế trên một bảng điều khiển khiến dung dịch xanh biển trong bình phát sáng. Một âm thanh lạnh lẽo vang lên:
-Kết nối vật chất… thành công.
-Kết nối thông tin… thành công.
-Dẫn hướng không gian… thành công
...
...
-Định vị vật dẫn… thất bại…. thông tin vật dẫn… thất bại.
Lakjhal đưa tay về một hướng và kéo đến một ma pháp trận tối nghĩa, cậu dùng ma lực để khắc lại các ký hiệu và điều chỉnh rất nhiều thứ bên trong ma pháp trận.
-Định vị vật dẫn… thành công.
-Gán thông tin và tầm nhìn… hoàn tất.
Bình dung dịch phát sáng mạnh mẽ rồi hiển thị ra khung cảnh của một khu đô thị sầm uất.
Lakjhal từ khu đô thị này có thể nhìn ra được một chút ký ức của mình, thế giới được hiển thị trong bình dung dịch rất giống với thế giới cũ của Lakjhal.
Cậu tháo các mũi tiêm trên người Kenshi và gọi thiếu niên thức dậy để cùng quan sát với mình.
Kenshi sau khi nhìn thấy thế giới trong bình dung dịch thì mừng rỡ kêu lên:
-Đây chính là khu phố em từng sống trước đây, người đã thành công rồi đúng không giáo sư?.
Lakjhal lắc đầu nói:
-Ta chỉ sử dụng một đồ vật em mang đến từ thế giới cũ làm vật dẫn để định vị không gian sau đó truyền tống một công cụ quan sát ma pháp đến thế giới của em. Công cụ quan sát đó hiện giờ đang được gắn trên người một con mèo nơi em đã từng sống tại thế giới cũ.
-Vậy là…
Kenshi cúi đầu ũ rũ nhưng Lakjhal chỉ xoa nhẹ đầu thiếu niên và nói:
-Đúng là chúng ta chỉ truyền tống được đồ vật nhưng không phải đã có manh mối rất lớn sao, em chờ thêm một thời gian nữa nhé.
-Vâng, thế nhưng người nói sau khi vào thánh đường thì người sẽ đi đâu?.
Lakjhal nháy mắt cười nói:
-Bí mật,... chờ ngày sứ mệnh của em khi được triệu hồi đến thế giới này kết thúc thì chúng ta sẽ gặp lại. Được rồi em vào thánh địa cùng với Nữ Hoàng đi. Tạm biệt nhé, cậu nhóc.
Lakjhal nói rồi bước vào một cổng ánh sáng và biến mất trong căn phòng, Kenshi nở nụ cười nói:
-Hẹn nhày gặp lại, giáo sư Lavah.