(hãy ủng hộ tinh thần của tác giả khi đọc bằng cách like, bình luận, tặng hoa, tặng gạch để có thể đọc được nhiều chương mới hay hơn nhé)
-------
Một lúc sau, các vết thương trên người tôi cũng đã lành lại và không còn đau đớn như trước nữa. Tuy nhiên, những phần cơ thể đã bị tổn hại vĩnh viễn như cánh muỗi, chân muỗi thì y nguyên chưa mọc lại được.
Thật là gay go to rồi! Tôi thầm than thở.
Sinh mệnh lực cũng không phải là thuốc vạn năng. Nó sẽ giúp cho cơ thể tôi nhanh chóng hồi phục sức khỏe nhưng lại không thể mọc ra các bộ phận đã mất.
Cũng giống như những người bị cụt chân tay vậy. Dù sau đó không chết, vết thương cũng liền lại nhưng cơ thể thì vô phương mọc ra chân tay mới.
Chỉ có khi vừa mới bị cắt đứt, lại may mắn lưu giữ cẩn thận rồi đưa đến bệnh viện, được các bác sĩ chuyên khoa phẫu thuật nối ghép may vá lại thì còn có khả năng sử dụng tiếp.
Tuy không thể hoàn hảo như chân tay khi chưa từng bị đứt nhưng nói chung cũng vẫn còn tốt hơn nếu như không có.
Tôi chợt nhớ ra mình còn thiên phú “gãy chi trọng sinh” (mọc lại chân tay đã gãy) chưa được kích hoạt bởi số mảnh ghép không đầy đủ.
Có lẽ vì thiên phú này quá mức trâu bò nên cần tới 10.000 mảnh ghép mới có thể kích hoạt, một con số dễ làm cho người ta sinh ra sự tuyệt vọng.
Hiện tại số mảnh ghép mà tôi thu thập được mới có hơn 200. Con đường đi tới đích còn xa xôi quá.
Tự nhiên, nghĩ đến sự kiện hồi sáng nay, tay khách hàng bắt Mộng Thu làm giao dịch rút dần 1.000 đồng trong tài khoản tiết kiệm 3 tỷ đồng, tôi thấy như có sự đồng cảm với cô bé này.
Mảnh ghép gãy chi trọng sinh có được là nhờ hút nhựa cây trầu bà. Hôm đó, vì hiệu suất hút nhựa quá thấp so với việc hút máu nên tôi không làm nữa.
Cứ thử nghĩ mà xem, một giọt nhựa thì đổi được có một phút tuổi thọ mà một giọt máu thì đổi được tới một ngày, chênh lệch tới 1.440 lần.
Con người ta ấy mà, nếu như không có sự so sánh thì cái mà người ta đang sở hữu luôn là cái duy nhất và cái tốt nhất.
Còn khi có sự so sánh thì cao thấp lập tức sẽ hiện ra và xu hướng chung là người ta sẽ muốn chọn cái tốt hơn cho mình.
Nếu như sự chênh lệch quá lớn thì quá trình này sẽ diễn ra càng nhanh chóng.
Trong xã hội có rất nhiều câu chuyện thể hiện cho quy luật tình cảm này của con người. Ví như một người xưa nay ở nông thôn ít có sự giao lưu và tiếp xúc với bên ngoài thì sẽ luôn có tư tưởng quê hương là chùm khế ngọt.
Thế nhưng khi đã đi ra bên ngoài, đi nhiều nơi, gặp nhiều chỗ, mở mang tầm mắt thì người ta mới nhận ra rằng quả khế quê mà mình vẫn đang ăn thật ra không hề ngọt ngào như mình vẫn tưởng.
Vì vậy, mà họ sẽ có xu hướng không trở lại quê hương sinh hoạt nữa.
Ổ đất nước Đông Lào, người miền Bắc và người miền Trung khi vào miền Nam học tập và làm việc lâu ngày sẽ không muốn trở lại làng quê vốn có của mình.
Vừa là vấn đề công việc, vừa là vấn đề phong tục tập quán, thói quen đã thay đổi.
Tương tự như thế, những người yêu đương nhau lâu năm rồi mới cưới lại hay có xu hướng bỏ nhau sau một thời gian ngắn kết hôn.
Nguyên nhân cũng là do tần số hiểu biết của họ đã lệch nhau, hơn nữa họ đã có sự so sánh giữa người yêu của mình với những người khác bên ngoài xã hội. Và thật không may khi những người có tiêu chí phù hợp với họ lại quá nhiều và quá chênh lệch với người kia.
------
Trước kia, một con muỗi trong một phút chỉ hút được một giọt máu hay một giọt nhựa là hết cỡ. Mà một giọt nhựa lại chỉ đổi được một phút tuổi thọ.
Thu chi đồng đều như thế thì làm gì có thặng dư. Bất cứ lúc nào tôi ngừng việc hút nhựa cây cũng đều khiến tôi tiêu hao mất thọ nguyên. Do đó, hút nhựa không phải là một công việc tốt tại thời điểm đó.
Hút máu thì ngược lại. Liều mình một chút lãi gấp ngàn lần. Vì vậy sự chênh lệch lên tới mức không tưởng đã khiến tôi bỏ đi ý định hút nhựa cây.
Thế nhưng bây giờ có lẽ tôi phải suy nghĩ lại. Thứ nhất, tôi buộc phải kích hoạt thiên phú gãy chi trọng sinh để có thể khôi phục lại cơ thể của mình trước khi tiến hóa tiếp.
Nếu không như hệ thống nói, quá trình tiến hóa sẽ sinh ra sự biến dị bất thường.
Thứ hai, muỗi tôi thời điểm này và thời điểm trước đã có sự chênh lệch to lớn về sức mạnh và hiệu suất làm việc. Bây giờ chỉ cần ba mươi giây tôi đã có thể hút được tám giọt nhựa cây gấp mười sáu lần ngày trước.
Thứ ba, tôi còn có 5 bộ phân thân sơ cấp và một bộ phân thân vĩnh cửu. Vì năm bộ phân thân có thời gian tồn tại chỉ có năm phút nên tôi vẫn dùng nó để hút máu cho hiệu suất.
Còn bộ phân thân vĩnh cửu thì có thể làm việc suốt 24/7.
Do vậy, con số 10.000 mảnh ghép cũng có nhiều cơ hội để hoàn thành hơn.
Nghĩ là làm, tôi thả bộ phân thân Băng Muỗi (Muỗi Băng) của tôi ra bên ngoài để tìm kiếm các lọ cây trầu bà.
Ở Đông Lào, cây trầu bà là một cây rất phổ biến. Người ta thường trồng chúng trong các chậu cảnh hoặc cắm vào trong các lọ hoa để trang trí.
Do loài thực vật này có sức sống vô cùng mãnh liệt trong điều kiện quá nóng hay quá lạnh, quá khô hay quá ướt, quá sáng hay quá tốt đều có thể tồn tại.
Lá của chúng hình trái tim, màu lá là màu xanh ngọc nên rất đẹp, thích hợp khi trang trí ở bất cứ đâu.
Cây trầu bà cũng không cần phải chăm sóc nhiều như bón phân, tưới nước, nhưng lại đẻ nhánh hay đẻ cành rất mạnh.
Lá của nó còn có tác dụng lọc không khí, giảm CO2 và tăng lượng O2 nên khi để trong phòng có thể giúp cho con người hít thở không khí trong lành hơn.
Câu trầu bà vẫn sống tốt trong không gian ít ánh sáng hoặc yếu ánh sáng như nhà vệ sinh, nó cũng trở nên tươi tốt khi treo ở cửa sổ hoặc ban công để chắn ánh nắng quá mạnh vào nhà.
Vì rất nhiều ưu điểm tuyệt vời như vậy nên cây trầu bà luôn là ưu tiên hàng đầu cho mọi người nuôi trồng. Và ai cũng có thể phù hợp để trồng nó.
Đương nhiên, nếu ngay cả cây trầu bà cũng không sống nổi thì chắc người đó phải xem lại mình.
Người mệnh hỏa và mệnh kim là hai dạng từ trường rất khó để nuôi pét hoặc trồng cây nên dù có chăm sóc kỹ đến đâu thì cây hay vật đều chết.
Thế nhưng những người mệnh thủy, mệnh thổ và mệnh mộc lại có từ trường rất hợp để chăn nuôi nên dù họ không chịu khó chăm sóc, thậm chí là bỏ hoang nhưng vật nuôi và cây trồng vẫn phát triển mạnh mẽ.
Quả không ngoài mọi sự dự đoán của tôi, cả tòa nhà ngân hàng XCB có rất nhiều chậu và lọ trầu bà. Hầu như phòng ban nào cũng có đặt.
Trên kệ, trên cửa sổ, trên bàn làm việc thì để lọ trầu bà Đông Lào có nước. Ở góc phòng thì đặt các chậu trầu bà Nam Mỹ có lá to như cái thớt vậy.
Tôi lập tức bay tới một cái bình trầu bà gần nhất. Lập tức bản thể từ không gian tùy thân bò ra ngoài nhảy vào trong cái bình nước ấy.
Phân thân của tôi bay tới ôm lấy bản thể rồi nhúng xuống nước vài lần rồi mới kéo lên nhánh cây.
Nguyên nhân là do người của tôi bây giờ quá bẩn và quá hôi. Nhất là mùi hôi từ nước miếng của người khách nữ khi hắt xì hơi đã phủ một lớp dày lên người.
Tôi cần phải tắm và vệ sinh cho thật sạch sẽ. Chứ người hôi hám như thế này thì nghĩ thôi cũng đã muốn nôn ra máu.
Thật là kinh tởm quá đi. Trông mặt thì cũng không đến nỗi nào mà sao miệng lại hôi thế không biết.
Tôi nghĩ bụng như vậy.
Sau vài lần ngụp lặn trong bể nước trầu bà, tôi chui vào lại không gian tùy thân và điều khiển phân thân đi hành sự.
Lúc này thì tôi mới có thời gian để nghiên cứu về bộ phân thân vĩnh cửu cùng các thành phẩm mà máu của Thiên Mệnh Chi Tử mang lại cho tôi khi phân tách.