• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

(hãy ủng hộ tinh thần của tác giả khi đọc bằng cách like, bình luận, tặng TT, tặng NP để có thể đọc được nhiều chương mới hay hơn nhé)

-------

Thế nhưng, cô gái này cũng thật sự rất xinh đẹp và quyến rũ. Nhan sắc thượng thừa, dáng người hoàn mỹ, ba vòng hoàn hảo, nước da trắng hồng, hương thơm ngào ngạt.

Ngay chính bản thân Lâm Nhã Kỳ cũng được coi là một mỹ nhân có tiếng trong giới thượng lưu cũng nổi lên cảm giác tự ti mặc cảm trong lòng.

Phụ nữ ai chả thích mình là người đẹp nhất, là người quyến rũ nhất. Đâu có ai muốn mình kém chị kém em nhất là trước người mình thích đâu.

Cho nên khi họ gặp phải người con gái xinh đẹp hơn ngồi gần bên người đàn ông mình yêu thì cảm giác nguy cơ tự nhiên sẽ xuất hiện trong lòng. Âu cũng là hiện tượng tâm lý bình thường của con người.

Bản năng của phụ nữ lại có vẻ rất chuẩn xác trong các nhận định kiểu như thế này cho dù không có một bằng chứng nào rõ rệt.

Lâm Nhã Kỳ nhanh chóng nghĩ ngay đến một phương án hóa giải tình huống khó xử này của mình lúc này:

“Em xin lỗi đã đến đây mà không báo trước cho anh hay. Tại do em bận nấu nướng mấy món mà anh thích ăn nên quên khuấy mất chuyện này.

Suốt chặng đường từ nhà đến đây em chỉ quan tâm đến việc liệu anh có thích đồ ăn do em nấu hay không nên… nên… em thật sự xin lỗi!”

“Đù …má… Lâm Nhã Kỳ… Thật sự là rất biết diễn kịch, thật sự là rất cao minh… Mộng Thu ơi Mộng Thu cô đã gặp phải một đối thủ xứng tầm rồi đó. Ha ha ha” Tôi vo ve kêu lên vài câu sảng khoái.

Quả nhiên, nhìn điệu bộ của Lâm Nhã Kỳ như một cô vợ nhỏ với giọng điệu yếu ớt trước mặt Trương Bá Hưng, sâu trong con ngươi Mộng Thu ánh lên một vệt hào quang sắc bén.

Lâm Nhã Kỳ biết mình không được Trương Bá Hưng chào đón ở đây và bản thân cũng đang ở thế yếu nên dứt khoát nhận thua, xin lỗi.

Điều đặc biệt là lý do dẫn đến sự mắc lỗi của Lâm Nhã Kỳ lại khiến cho Trương Bá Hưng hay bất cứ ai khác cũng không thể nào phản bác lại được.

Không những thế, mọi người thậm chí còn phải ủng hộ và thương cảm cho một cô gái si tình…

Không ai đánh mặt người cười và không ai trách móc người si mê mình.

Chỉ với hai câu xin lỗi đơn giản, Lâm Nhã Kỳ không những đã hóa giải tình thế bất lợi của bản thân mà với vai nạn nhân yếu đuối, cô ấy đã chiếm được sự thông cảm của người khác.

Hơn nữa, cô cũng giành được thế chủ động trên chiến trường và gửi đến Mộng Thu một thông điệp rất rõ ràng:

“Tôi và anh ấy có mối quan hệ rất đặc biệt, cô biết điều thì tránh xa anh ta ra cho tôi”

Mộng Thu đương nhiên hiểu ý của Lâm Nhã Kỳ nhưng cũng không thèm để ý cũng không thèm trả lời mà mỉm cười lịch sự.

Điều này không phải thể hiện Mộng Thu yếu đuối hay bị trấn nhiếp mà bởi bất kỳ câu nói nào của cô bây giờ cũng đều trở thành sai lầm cả.

Bởi mối quan hệ giữa cô và Trương Bá Hưng thực chất chỉ là mối quan hệ giữa ông chủ và người làm công.

Cô không có liên quan và không được phép xen vào mối quan hệ của người khác đặc biệt là của sếp mình.

Cho dù cô có muốn theo đuổi quyến rũ Trương Bá Hưng đi chăng nữa thì cũng không thể nhảy xổ ra để tranh sủng ngay lúc này bởi xét cho cùng gia thế, địa vị, tiền bạc, quyền lực của cô chẳng có gì đáng giá so với Lâm Nhã Kỳ cả.

Vì thế Mộng Thu mỉm cười nhưng không nói gì cả vừa thể hiện được sự tôn trọng của cô với Trương Bá Hưng, lại vừa không bị lộ ra sơ hở cho Lâm Nhã Kỳ công kích đồng thời cũng thể hiện được sự cao thâm mạt trắc của bản thân.

Xưa nay chó cắn là chó không sủa mà chó sủa là chó không cắn, còn chó vừa cắn vừa sủa thì lại là chó điên. Mà chó điên thì chắc chắn sẽ phải chết. Không chết vì bệnh thì cũng chết vì bị đập.

Hơn nữa, Trương Bá Hưng vốn là chủ nhân ở đây, anh ta phải có trách nhiệm giới thiệu hai người với nhau thì may ra mới có sự va chạm trực tiếp.

Bây giờ trong tình huống này, rõ ràng Mộng Thu rơi vào tình huống danh không chính mà ngôn không thuận.

Quả bóng lại được đá về phía Trương Bá Hưng và bây giờ đến phiên hắn phải đau đầu.

“Phụ nữ thật là khó chơi! Phụ nữ xinh đẹp thì lại càng khó chơi”. Chửi thầm trong đầu một câu như thế, hắn liền thử chơi chiêu “thủy họa đông dẫn” (dẫn nước về hướng Đông tức dẫn con lũ ra biển).

“Thôi, không sao. Cô đã cất công đến tận đây rồi cũng là có tấm lòng đáng quý. Đáng tiếc là chúng tôi đã ăn xong bữa rồi nên phiền cô tí đem thức ăn về nhé.

Á, tiện đây giới thiệu với cô một chút. Đứng bên cạnh tôi là cô Mộng Thu, là trợ lý riêng của tôi.

Còn đây là Lâm Nhã Kỳ tiểu thư của Lâm Gia – một đại gia tộc của Hoa Quốc.

Họ cũng sang bên Đông Lào làm ăn nhiều năm và có rất nhiều sản nghiệp ở bên đây như công ty bất động sản Mộc land, ngân hàng LCB, chuỗi nhà hàng năm sao Lâm Gia”.

Trương Bá Hưng cũng chẳng phải là loại hiền lành dễ bị lừa gạt.

Anh ta đối đáp rất khách khí, vừa khen ngợi Lâm Nhã Kỳ, lại không chịu tiếp nhận vật phẩm của cô ấy đem đến vì đã ăn xong bữa.

Đây là biến tướng của việc từ chối tình cảm của Lâm Nhã Kỳ dành cho mình.

Cũng không để Lâm Nhã Kỳ tấn công tiếp, hắn bắt lửa sang cho Mộng Thu để cho hai cô gái này nói chuyện với nhau.

Trương Bá Hưng cũng đang rất hiếu kỳ rằng không biết Mộng Thu sẽ thể hiện mình như thế nào trước một cô tiểu thư của một đại gia tộc.

Đương nhiên, hắn cũng không làm khó Mộng Thu nên đã giới thiệu thân phận của Lâm Nhã Kỳ khá rõ ràng để cô không bị bối rồi.

Nhưng hắn cũng ngầm cảnh cáo Lâm Nhã Kỳ rằng Mộng Thu là trợ lý riêng và được hắn bảo hộ. Đừng có quá đáng.

Đến tận bây giờ Mộng Thu mới thấy có một cơ hội để phản kích nên cũng đã chủ động tung ra một đòn khai mạc mạnh như sấm sét.

Cô hướng người về phía đối diện Lâm Nhã Kỳ, tiến lên một bước khiến cho khoảng cách của hai người chỉ tới khoảng một cánh tay, lưng cô đứng thẳng, bộ ngực vun lên cao vút.

Việc cô tiến lên một bước đại diện cho tư thế của cơ thể chuyển từ phòng thủ sang tấn công. Việc ưỡn ngực lên đại diện cho khí thế như hồng và cố ý trấn áp đối phương.

Sau đó lại hơi cúi người xuống chào Lâm Nhã Kỳ để tỏ ý tôn trọng và cũng là để thể hiện nét gợi cảm như yêu tinh của mình cho người bên cạnh được dịp ngắm nghía.

Trương Bá Hưng vốn đứng ở giữa nên sẽ vừa thấy dáng người của cô cao hơn, vốn liếng cũng mạnh hơn của Lâm Nhã Kỳ.

Xác thật, xét về sắc đẹp, chiều cao, số đo ba vòng thì Lâm Nhã Kỳ có chút thua chị kém em. Ý tứ của Mộng Thu cũng như muốn nói:

"Chị không đấu lại gia thế, bối cảnh với em thì chị đấu về ngực nha, ngực nha có biết hay không hả. Cưng có ngon thì đem ngực ra khoe. Chị chấp cưng độn ngực luôn đó! ha ha"

Đây cũng là một lần đọ sức ngầm giữa hai người phụ nữ xinh đẹp.

“Vâng, Xin chào cô Lâm Nhã Kỳ, tôi là Trần Mộng Thu, rất vui khi được biết cô ngày hôm nay. Chà chà. Vị hôn thê của anh Hưng có khác, vừa xinh đẹp lại vô cùng có khí chất.

Đúng là một mẫu người phụ nữ chăm chồng nuôi con tuyệt hảo. Thời hiện đại ngày nay đúng là… hiếm thấy.

Anh Hưng và cô Kỳ quả nhiên là trời sinh một cặp, chậu và hoa đều rất xứng đôi. Hi hi hi”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK