Trước sinh nhật Harry một tuần, Trần Thịnh cùng với Elize đi đến nhà của dì dượng Harry để đón nó đi. Khi Trần Thịnh nhấn chuông và dì dượng Vernon của Harry nhìn thấy ai đang đứng trước cửa, họ hoàn toàn kinh hoảng đến sững người trước cửa. Ký ức năm ngoái vẫn còn in đậm trong tâm trí họ, khi mà Trần Thịnh đơn giản và thô bạo rước Harry đi khỏi nhà họ. Vậy nên hy vọng họ chào đón Trần Thịnh là một điều gần như không thể.
“Ồ chào ông Vernon, chào bà Petunia! Tôi đến đây để đón Harry đi!” – Trần Thịnh cười lịch sự chào hai vợ chồng đũa lệch này. Bên cạnh Trần Thịnh, Elize cũng lịch sự cúi người chào hai vợ chồng. Sau đó thì... không cần sự cho phép của hai vợ chồng, Trần Thịnh lại một lần nữa bước vào trong ngôi nhà này.
“Harry, thu dọn đồ đạc thôi, năm nay chúng ta vẫn như cũ, đến trang trại Hang sóc nhà Ron thôi!” – Trần Thịnh bước thẳng đến phòng Harry và gặp cu cậu bên ngoài cửa phòng. Harry tất nhiên là vui vẻ hết sức, nó lập tức vọt vào trong phòng thu dọn đồ đạc, trong khi Elize và Trần Thịnh phụ giúp nó gom mấy quyển sách của anh chàng vào cái rương khổng lồ của nó.
“Ok, đi thôi! Chào tạm biệt dì dượng của cậu đi!” – Trần Thịnh cười nói sau khi bỏ mấy cái rương của Harry vào trong túi trữ vật của mình. Dì dượng của Harry có vẻ rất vui mừng vì lại tống khứ được Harry ra khỏi nhà mình sớm như năm rồi. Trần Thịnh cũng để lại một món quà là bộ chén trà bằng sứ trắng, một món quà khá cao cấp tại Anh quốc, nơi người ta rất thích uống trà.
Cả ba một lần nữa lại ngồi xe buýt hiệp sĩ đến trang trại Hang Sóc, đến vừa kịp bữa ăn sáng của nhà Ron, lại có lộc ăn rồi.
“Là Harry, và cả Thịnh và Elize nữa!” – Ron vui mừng nhảy khỏi ghế ngồi ra đón những người bạn của mình vào nhà. Trong khi đó bà Weasley rất vui vẻ chào đón cả ba người. Percy, Fred, George đều có mặt, cả Ginny hôm nay cũng đã ngồi vào bàn.
“Ô, xem ra có thể nấu nướng một chút rồi ha ha!” – Trần Thịnh lấy mấy rương hành lý của Harry đặt tại góc nhà rồi xắn tay áo lên bước vào bếp cùng bà Weasley. Do hắn hiện tại mặc một bộ vest của dân Muggle nên cũng cực kỳ dễ dàng. Cởi áo vest cho Elize, xắn tay áo sơ mi lên là có thể cùng bà Weasley so sánh tay nghề nấu nướng rồi.
“À há hôm nay chúng ta lại có thể ăn đồ ăn Trần Thịnh nấu rồi! Đúng là may mắn ah!” – Fred và George lập tức hoan hô. Đơn giản vì phong cách nấu ăn của Trần Thịnh là phong cách á đông nên rất lạ miệng tạo sự mới mẻ cho cả nhà Weasley, vậy nên món ăn của hắn vẫn luôn được chào đón.
Ginny, có vẻ như cảm thấy ngồi đó chờ bữa sáng không được tốt lắm trước mặt hai thần tượng của mình, nên cũng định bước vào bếp phụ giúp, có điều nàng bị Trần Thịnh và Harry cản lại. “Em cứ ngồi chờ chút đi, để cho tụi anh!” – Harry cũng tham gia quân đội nấu ăn, tay nghề Harry cũng rất cao, lúc nhỏ phải nấu ăn cho dì dượng của nó suốt nên không thể không cao được. Nếu nấu không ngon là thế nào cũng no đòn mà.
Vậy nên hôm nay bữa sáng nhà Weasley rất đặc biệt khi mọi người, kể cả ông Weasley vừa từ sở làm về, cùng ngồi vào bàn, thưởng thức bữa sáng do hai cậu con trai nấu. Trần Thịnh và Harry đều có thể nhìn thấy thành quả khi mà các thành viên gia đình Weasley đều khen không dứt miệng. Trần Thịnh thậm chí còn nhìn thấy Ginny hai mắt biến thành trái tim luôn rồi.
Lần này Trần Thịnh ở lại trang trại Hang Sóc những một tuần lễ, cùng gia đình Weasley sống một thời gian, cùng Fred và George thảo luận về những sản phẩm mới của tiệm. Cùng ông Weasley nói về Muggle và các sản phẩm của họ, hắn thậm chí còn cho gia đình Weasley thưởng thức chiếu phim hàng đêm, những siêu phẩm điện ảnh của Muggle khiến cả gia đình Weasley đều hoan hô không thôi. Rốt cuộc trước khi rời đi Trần Thịnh tặng luôn cho gia đình họ một hệ thống chiếu phim gia đình, để họ có cái để giải trí mỗi đêm.
“Nếu như có cái này sớm hơn, có lẽ Ron cũng không có nhiều anh em như vậy đi?” – Trần Thịnh nhìn cả gia đình đông thành viên này nói thầm.
“Có vẻ như mình nên phổ cập các phương tiện giải trí của Muggle đến thế giới phù thủy, chẳng hạn như xây một đài truyền hình của giới phù thủy thì thế nào nhỉ?” – Trần Thịnh đưa ra ý tưởng này với các thành viên tổ nghiên cứu của mình, nhận được sự tán đồng rất lớn từ họ. Ông Weasley, sau khi nhìn thấy tổ nghiên cứu của Trần Thịnh, thậm chí đã trở thành một thành viên bán thời gian tại đó.
Trần Thịnh chào tạm biệt gia đình Weasley một tuần sau, hắn trở lại Hogwarts, bắt đầu nhốt mình trong thư viện nghiên cứu những quyển sách lấy được từ phòng chứa bí mật của Slytherin. Đây có vẻ là một trong những quyển sách cổ nhất của giới phù thủy nước Anh và thế giới. Tất nhiên Trần Thịnh không nghĩ người ta có thể tìm thấy được những quyển sách của phù thủy Ai Cập cổ đại viết, hay thậm chí là gần hơn, phù thủy Hy Lạp và La Mã cổ đại.
Phù thủy Ai Cập cổ đại cực kỳ mạnh mẽ, nhất là về mặt xây dựng, họ xây các kim tự tháp với độ chính xác đáng kinh ngạc, khi mà công trình này được cấu thành từ những tảng đá nặng hai tấn trở lên, mỗi góc cạnh dài hàng trăm mét, mà độ lệch chỉ có 0.141m. Nên nhớ mỗi cạnh dài đến hơn hai trăm mét, sai số 0.06% như vậy, đến các phù thủy hiện đại thậm chí còn khó mà làm được. Còn các phù thủy Hy Lạp và La Mã cổ đại càng điên cuồng hơn, trong khi các phù thủy Hy Lạp rất giỏi trong việc xây dựng các đền đài, tạc tượng, nghe nói có một vị sau khi tạc tượng một cô gái cực đẹp đã biến cô ấy thành người thật luôn. Dân Muggle coi đó là phép lạ của thần tình yêu, nhưng thực tế chỉ là một phù thủy cổ đại say mê bức tượng mình làm ra thôi.
Các phù thủy La Mã cổ đại đã tạo ra những công trình vĩ đại, tất nhiên đấu trường La Mã, nơi có thể chứa đến năm vạn người cùng một lúc xem các trận giác đấu, thậm chí một thời còn có tổ chức thủy chiến nữa. Còn một công trình nữa là các cây cầu dẫn nước về các thành phố mà đến ngày nay vẫn còn sử dụng, các phù thủy đơn giản làm lạnh nước bằng cách dẫn nó xuyên núi.
Các kỹ thuật đó đã thất truyền, do cả sự sụp đổ của các nền văn minh của Muggle và phù thủy, khi mà các phù thủy và Muggle của các bộ tộc man rợ phương bắc kéo vào tàn phá và cướp bóc. Hiện tại muốn tìm các tài liệu pháp thuật về thời điểm đó không phải là chuyện dễ. Hàng trăm quyển sách của Slytherin này chính là một bảo vật vô giá với giới phù thủy.
Trần Thịnh thấy được một cách cụ thể lời nguyền bảo vệ phức tạp mà mẹ Harry đã yếm lên người nó, dùng tính mạng của mình làm vật dẫn tạo thành một bùa bảo vệ cực mạnh lên đối tượng. Xem ra mẹ Harry biết Voldemort sẽ không bỏ qua cho mẹ con cô nên đã dùng lời nguyền này bảo vệ con mình. Tình yêu của cha mẹ đối với con cái thật vĩ đại vô cùng, không gì có thể sánh được. Số từ: 1560