Người ngoài nhìn vào gia đình của cô ai nói cũng nói cô thật sung sướng khi cưới được một người chồng như anh.
Họ đâu có biết nổi đau chôn kín hằng đêm trong cô. Anh bị cấm tiệt sinh lý thì bị điên hay sao mà hành hạ cô với mớ bài tập toán lẫn các môn từa lưa khác.
"Thầy à, tha cho em đi, em không làm nổi nữa đâu!" Cô nắm lấy tay anh nhẹ lắc lắc, anh thì chẳng bận tâm gì đến cô. Anh vẫn ung dung ngồi soạn giáo án.
"Em làm xong bài tập toán chưa? Bài hình đấy!" Anh gằn giọng hỏi. Cô xụ mắt lắc đầu, hai chùm tóc của cô cũng lắc lư theo.
"Thầy có biết công thức hình học cũng như công thức tiếng anh không? Em không thể nào nhét mớ này vào đầu, em không làm nữa, em đi ngủ!" Cô đẩy ghế đứng lên, đóng hết tập lại, chạy một mạch nằm lên giường cái ình.
"Em có làm cho xong không?" Anh đứng lên đi lại kéo cô dậy.
"Em không nghe gì hết, không nghe gì hết!" Hai mắt nhắm nghiền, hai tay bịch hai lỗ tai lại, đầu lắc như cắn thuốc.
Trong lúc giằng co thì vai áo ngủ cô trượt xuống. Anh dừng tay hẳn lại.
"Thôi, em ngủ đi, tôi đi soạn giáo án." Hớ, sao anh lại bỏ cuộc nhỉ, cô he hé mắt nhìn.
Anh ngồi soạn giáo án mà người nóng ran lên. Cô càng lúc càng khiêu khích sự chịu đựng của anh. Cô và anh kết hôn cũng được một tháng nhưng anh chưa hề lấy một lần động vào cô.
Tuần đầu tiên thì cô còn mặc những bộ kín cổng cao tường. Tuần thứ hai cô mặc áo ba lỗ cùng quần short, tuần thứ ba thì cô mặc những chiếc đầm ngủ của mấy đứa con nít, điều quan trọng là ba tuần đó là cô vẫn mặc bra. Nay đến tuần thứ tư, cô thấy sức chịu quá cao hay sao mà hôm nay, cô mặc một chiếc váy ngủ mỏng tanh màu đen, đã thế anh không nói, cô còn không mặc bra nữa. Cô muốn anh nhịn đến chết à?
Anh không muốn ép cô nên anh phải nhịn, đã thế trước ngày kết hôn, anh đã hứa với lòng là sẽ không ra ngoài tìm phụ nữ như trước nữa.
Nói chung là giờ anh phải đi tắm, anh không thể nào chịu nổi nữa. Cô thật là người phụ nữ ác độc nhất thế giới.
***
Anh đang ngủ thì có một sực mạnh vô hình đè lên anh, bóng đè à? Xưa giờ anh chưa bao giờ bị bóng đè cả, mặc dù chuyện ác anh làm không ít nhưng chưa có bóng nào dám đè anh.
Anh mở mắt ra, cái sức mạnh vô hình đó là cô vợ trẻ con của anh tạo ra. Cô cấm anh chạm vào cô nhưng cô luôn là người khiêu khích anh trước. Anh mím môi, cầu trời cho cô nằm yên, đừng có mà động đậy, anh chết thật đấy.
"Chắc chết sớm quá!" Anh thì thầm, tay anh nắm lấy cái mềm, mồ hôi trên trán anh rịn ra. Đây là lần n trong đêm anh nóng người vì cô.
Đọc nhanh tại Vietwriter.com