• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Một tháng nói nhanh không nhanh chậm không chậm, mới đó mà cách mạt thế chỉ còn một ngày.

Từ ngày mai trở đi, thế giới sẽ lâm vào hỗn loạn.

Nếu Tiêu Lạc nói mình không hồi hộp là giả.

Nhưng cậu cũng không hề e sợ bởi vì cậu đã chuẩn bị đâu vào đấy hết cả rồi.

Một tháng qua Sở Nam Phong cũng không liên lạc lại với Tiêu Lạc.

Không biết hắn có tin lời cậu nói hay không.

Cậu cũng không lo lắng cho hắn, hắn là nam chính có thể sống đến cuối truyện, mọi lo lắng cũng chỉ là thừa.

Tiêu Lạc vừa uống trà sữa vừa xem tin tức.

Mấy hôm nay báo đài rầm rộ những tin tức về thiên thạch sắp rơi xuống trái đất, bề mặt trái đất ở một số khu vực bị nứt ra với quy mô lớn tạo thành nhiều vực thẳm vừa dài vừa sâu hun hút.

Từ trường xung quanh trái đất cũng thay đổi.

Hiện tượng động lất diễn ra ngày một thường xuyên hơn.

Người sống ở khu vực bị nứt ra đang vô cùng hoang mang và sợ hãi, không biết tai họa này có còn tái diễn nữa hay không.

Không chỉ người ở những khu vực bị nạn ấy sợ hãi mà gần như toàn cầu đều đang rơi vào cơn khủng hoảng tột bậc.

Hiện tại các nhà khoa học vẫn chưa xác định được quỹ tích thiên thạch rơi xuống.

Quả thiên thạch này giống như có trí tuệ vậy, bay lung tung trong không gian khiến cho các nhà nghiên cứu phải ôm đầu khóc thét.

Không xác định được nơi đáp xuống của thiên thạch tức là quả thiên thạch này có thể rơi xuống bất kì đâu với tốc độ kinh hồn, tạo ra thảm họa con người không thể lường trước được.

Con người lúc này giống như đang ngồi đợi tử thần đi chơi ngang qua, tử thần gõ cửa nhà nào nhà ấy xui xẻo.

Đứng trước sức mạnh của tự nhiên, con người dù có trí tuệ thông minh đến đâu cũng chẳng là cái lông gì.


Theo như trong tiểu thuyết, nguyên nhân gây nên mạt thế là do thiên thạch mang theo bệnh độc rơi xuống trái đất, khiến những người nhiễm độc bị biến thành tang thi, bên cạnh đó còn tạo nên nhiều loài sinh vật biến dị.

Nhưng lại không nói rõ vì sao con người lại có được dị năng chống lại tang thi.

Theo Tiêu Lạc phỏng đoán, mảnh không gian này vẫn đang trong giai đoạn trưởng thành.

Trong sách cổ ghi lại, ở những không gian mới sinh, con người không có khả năng tu luyện.

Không gian sơ khai không thể sản sinh ra năng lượng cho nhân loại tu luyện mà phải trải qua một quá trình ngủ kén lâu dài.

Trong quá trình đó không gian không ngừng hấp thu năng lượng từ bên ngoài vũ trụ nuôi dưỡng chính mình.

Cho đến khi năng lượng tích đầy rồi sẽ tiến hành lột xác.

Tinh cầu này hẳn cũng đang trong giai đoạn phá kén ấy.

Tinh cầu đang từ từ nứt ra, dần kiến tạo thành một đại lục bằng phẳng rộng lớn, rồi sẽ không ngừng tiếp tục sinh sôi và lớn lên.

Làm cho năng lượng bên trong quả bóng cũng theo đó mà thoát ra ngoài, nhờ đó mà con người mới có khả năng tu luyện, xuất hiện những dị năng giả đầu tiên.

Thiên thạch rơi xuống cũng chỉ là chất xúc tác khiến cho quá trình phá kén xảy đến nhanh hơn.

Không có thiên thạch tác động, tinh cầu cũng sẽ không kích hoạt cơ chế tự vệ, nứt ra sớm, hẳn cũng phải rất lâu sau đó nhân loại mới bước qua kỉ nguyên của dị năng giả.

Mỗi không gian có một hệ thống tu luyện khác nhau nhưng chung quy không mấy xa rời với hệ thống tu luyện chung của toàn thể không gian.

Đều là truy cầu sự trường thọ, truy cầu lực lượng.

Con người trong buổi đầu mạt thế phi thường yếu ớt, tang thi và nhiều loài sinh vật biến dị khác luôn phát triển nhanh hơn một bước.

Mà càng về sau ưu thế của con người mới càng hiển lộ, cường giả xuất hiện nhiều như mây.

Trong số những cường giả ấy không thể không nói đến Sở Nam Phong.

Hắn ta trong hậu kì mạt thế như ngồi trên hỏa tiễn, thực lực tăng nhanh đến nỗi bỏ xa những cường giả khác một quảng dài đến tận Siberia, đạt đến tầng thứ mà người khác không thể với tới.


Xây dựng nên một căn cứ hùng mạnh, danh chấn bốn phương, không ai là không ngưỡng vọng.

Nhắc tới nam chính đương nhiên Tiêu Lạc sẽ rất bi ai vì nhớ ra thân phận vật hy sinh nam phụ của mình.

Quá trời nước mắt.

Trong lúc chờ đợi ngày mai tới, Tiêu Lạc chạy vào không gian.

Sau một thời gian canh tác, rau củ cậu trồng bên trong cũng đã thành thục mấy bận, cây ăn quả cũng cao ngang đỉnh đầu, ngày kết quả sẽ tới sớm thôi.

Nhờ có linh khí sung túc tẩm bổ mà chất lượng của rau rủ trồng trong không gian tốt hơn rau củ mua ở ngoài nhiều.

Thấy số lương thực cũng dư dả, Tiêu Lạc không tiếp tục trồng rau nữa, mà trồng lại dược liệu.

Cậu dọn thêm cỏ dại ở mấy mẫu đất khác để trồng thêm vài loại dược liệu phổ thông cấp thấp.

Dùng để luyện đan dược cầm máu và bổ sung linh lực.

Mấy loại đan này tuy đẳng cấp không cao nhưng rất cần thiết cho những tình huống nguy cấp, có thể cứu người một mạng.

Dọn cỏ và xới đất thì chỉ cần một ý niệm là xong, nhưng gieo hạt và tưới linh thủy thì cần Tiêu Lạc tự thân động thủ mới được.

Sau khi gieo xong mấy mẫu dược liệu, cậu cũng hết hơi.Ở bên ngoài trời đã tờ mờ sáng.

Bầu không khí không hiểu sau bị dồn nén dữ dội, khiến lòng người bỗng thấy bất an, lo sợ.

Tiêu Lạc nâng cốc cà phê nóng chậm rãi nhâm nhi, đứng bên cửa sổ vô thức nhìn về khu việc thự Thượng Cẩm bên kia, Sở Nam Phong đang ở đó.

Bầu trời ảm đạm một màu, nhật nguyệt vô quang, một cơn gió thổi qua khiến người ta rùng mình ớn lạnh.

Đột nhiên phía cuối chân trời, có cái gì đó từ trên thiên không rơi xuống với thanh thế lôi đình vạn quân, làm cho mặt đất rung chuyển liên hồi, kéo theo một loạt cao ốc gần đó cùng nhau đổ rạp xuống.

Nơi đó cách chỗ cậu rất xa nhưng thanh thế to lớn nhường ấy, đứng ở đây vẫn nhất thanh nhị sở.

Sau trận nhà sụp đất nứt qua đi, chân chính đại loạn mới bắt đầu.


Ngay lập tức trên các phương tiện truyền thông ngập tràn các tin tức về vụ thiên thạch rơi vừa rồi.

Không phải chỉ có một mẫu thiên thạch này mà trước khi vào bầu khí quyển của trái đất, đại thiên thạch đã tự phân tách ra thành nhiều mẫu nhỏ, phân bố không đồng đều mà rơi xuống khắp nơi trên thế giới.

Theo camera trên trực thăng quân đội ghi lại.

Thiên thạch sau khi rơi xuống mặt đất gây ra vụ nổ kinh hoàng, liền tự động phân rã ra thành nhiều luồng khói màu tím, khinh khinh phiêu phiêu ngập tràn trong không khí.

Luồng hơi ngày càng tán rộng ra, chẳng mấy chốc cả khu vực đã bị chìm trong sắc tím.

Hình ảnh cũng bị nhòe dần, về sau thì chỉ còn một màu tím.

Đột nhiên trong không gian vang lên tiếng thét chói tai của ai đó, điếng ngắt như gà bị cắt tiết, dọng vào màng nhĩ làm đau nhứt.

Tiếng thét vang lên ngày một nhiều, càng có nhiều người rơi vào tình cảnh không rõ.

Trực thăng quân đội ngự trên không vẫn đang quan sát tình hình, không dám hành động sơ suất.

Trong vùng khói tím ấy vô cùng hỗn loạn, tiếng thét chói tai, tiếng la cầu cứu không ngừng vang vọng, dồn dập, tràn đầy sợ hãi tuyệt vọng.

Xen lẫn trong đó là tiếng cào cấu, nhai nuốt cùng với tiếng gào như dã thú.

"A, cứu tôi với, mấy người này điên rồi a....cứ...u...!ặc..."
"không được qua đây, mau cút ra...Á..á...."
"Mẹ ơi mẹ tỉnh lại đi, mẹ đừng ăn thịt co..n...đau...hu hu..."
Không ai nhìn rõ tận mắt tình hình bên trong như thế nào, mà người nào người nấy đã mồ hôi thấm ướt lưng áo.

Theo vùng khói tím ngày một lan rộng ra, tiếng la hét cũng theo đó như lửa cháy lan ra cả đồng cỏ, càng có thêm nhiều người bị cuốn vào, tình hình càng thêm kịch liệt.

Người đứng bên ngoài khu vực khói tím nhận thấy tình hình nguy hiểm, cuống quýt điên cuồng tìm đường chạy thoát.

Ai nấy đều kinh hãi tột độ, không biết chuyện gì đang xảy ra.

Mãi một lúc lâu sau khi khói tím càng lan rộng ra, màu sắc càng nhạt.

Lúc này khi tầm nhìn không còn bị cản trở nữa, mọi người mới biết chuyện gì đang xảy ra.

Không nhìn thì thôi, vừa nhìn liền mao cốt tủng nhiên, bụng quặn lên từng cơn ghê tởm, muốn đem mọi thứ bên trong dạ dày đều phun hết ra ngoài.

Bên dưới kia đầy ắp những sinh vật người mà không phải người, có thể nói đã từng là người.


Khắp người chúng máu me be bét, trên người có nhiều vết thương như bị gặm cắn, xé ra, tứ chi cái có cái không, xiêu xiêu vẹo vẹo.

Từ cuống họng trào ra những tiếng gào hoang dại như dã thú, tròng mắt đỏ ngầu như xuất huyết dại ra, hoàn toàn không còn linh trí.

Chúng đã không còn là người nữa, mà là tang thi.

Đám tang thi kia điên cuồng đuổi theo những người đang cật lực chạy trốn.

Chúng vồ được ai cả đám liền nhào lên xâu xé người đó, cho dù người đó có dãy dụa thế nào kết cục cũng chỉ thành miếng thịt trong bụng tang thi.

Không khí xộc lên mùi máu tanh gây mũi.

Trên đường, mảnh nội tạng, thịt nát rơi vãi còn nhiều hơn cả tường vỡ.

Đấy mới chỉ là bắt đầu mà thôi.

Chỉ trong một thời gian ngắn đã có nhiều người bị biến thành tang thi như vậy, chắc hẳn không bao lâu sau đại dịch tang thi sẽ lan rộng khắp toàn cầu, không nơi nào là không bị chúng xâm phạm, số lượng người lây nhiễm bệnh độc càng gia tăng với tốc độ khủng bố.

Lúc này đường truyền vô tuyến gặp vấn đề, màn hình ti vi chớp nháy một hồi rồi cũng biến thành màu xám.

Không còn xem được tin tức gì nữa.

Lại qua hai ngày nữa, hỗn loạn rốt cục lan tới thành phố B.

Người bị ăn thịt đã nhiều, người bị biến thành tang thi càng nhiều hơn.

Mới sáng sớm đường phố đã ngập trong cảnh máu tanh rợn người.

Tiếng la hét thảm thiết giống như một mũi dùi nhọn hoắc, từ từ khoang sâu vào phòng tuyến nội tâm của mọi người.

Người nào nội tâm mạnh mẽ thì nhanh chóng kiểm tra cửa nẻo trong nhà, đề phòng tang thi đột nhập, người nào nội tâm yếu ớt thì trực tiếp bị dọa cho ngất xỉu.

Giữa lúc tứ phía là địch thế này, rất nhiều người sợ hãi trốn trong nhà.

Trốn rồi mới phát hiện nan đề.

Họ không có lương thực dự trữ.

Ra ngoài thì bị tang thi gặm tới chết, hoặc biến thành tang thi, trốn trong nhà thì cũng bị đói chết.

Loại tình thế tiến thoái lưỡng nan này khiến con người ta buồn bực đến phát điên..

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK