“ Không bằng chuyện này đưa cho quan phủ xử lí?” hắn đột nhiên lên tiếng cắt ngang.
Y ngạc nhiên ngước nhìn hắn, hắn nói:” Muốn xem ai đúng ai sai thì đến quan phủ giải quyết chẳng phải sẽ xong ngay sao?”
Gã có điểm chột dạ cố tỏ ra hùng hổ:” Hừ, các ngươi có tiền có khi được quan phủ thiên vị”
Hắn nheo mắt nhìn gã:” Là như vậy sao? Hay nói chính ngươi là kẻ chột dạ không dám làm sáng tỏ? Quan phủ là nơi lấy lại công bằng cho người dân, nếu quan phủ thiên vị chẳng phải cả nước sẽ loạn hay sao?”, hắn cũng chưa nhắc đến quả thật có những quan phủ ở xa kinh thành làm loạn, nhưng ở Thanh Châu quan phủ cũng được xem là trong sạch.
“ Ta… ta không nói với các ngươi… Như vậy đi, trả bạc cho ta, ta không làm lớn chuyện này nữa!” gã ngang ngược nói.
Y cảm thấy có chút buồn cười nói:” Lúa của ngươi cửa hàng của chúng ta không mua nổi, vẫn là nên đến nơi khác bán thì hơn”
“ Ngươi… các ngươi cứ chờ đó!” gã bị làm cho tức đến hộc máu nhưng lại quan ngại nam nhân mặc y phục đen kia, cánh tay gã hiện tại vẫn còn rất đau nếu làm lớn chuyện thêm chỉ sợ gã không lành lặn trở ra.
Gã nhờ đồng bọn rủ rê hốt lúa vào bao rồi trở về, những người xung quanh thấy vậy cũng lần lượt giải tán.
Nhất thời trước cửa hàng lại khôi phục sự yên lặng, Tiểu Cẩn lúc này mới dám thở mạnh chạy đến hỏi:” Thiếu gia làm ta sợ chết khiếp”
Y liếc nhìn Tiểu Cẩn rồi quay sang nói với quản sự:” Việc này ông đi điều tra một chút”
“ Vâng, thưa thiếu gia” lão quản sự nhanh chóng cho người điều tra sự việc này.
Lúc này y mới quan tâm đến ân nhân của mình, y nói:” Ta mời huynh uống nước nhé?”
“ Được” hắn nhìn y nói.
Hai người vào trong cửa hàng, Tiểu Cẩn nhanh chóng mang trà đến cho hai người, y tự mình rót trà cho hắn rồi nói:” Mời huynh”
Hắn nhận lấy nhấp một ngụm rồi gật đầu:” Không ngờ ta được uống loại trà tốt này”
Y nhướn mày:” Cửa hàng nhà ta đâu keo kiệt như vậy chứ”
Hắn bật cười không nói, nhất thời cả hai rơi vào yên lặng.
Y có chút không biết làm sao, thường ngày y chỉ biết lười biếng mọi chuyện đều được người khác làm thay nhưng đi gặp huynh đệ của mình vẫn có cách ăn nói rất tốt, lần này gặp hắn lại không biết nên làm như thế nào.
Tống Mạn Vũ cũng không làm khó người mà nói:” Ta gọi là Mạn Vũ”
“ A, ta tên là Diệp Gia” y vội nói, sau đó lại lẩm bẩm tên ‘Mạn Vũ’ trong lòng, rõ là có cảm giác quen thuộc nhưng y lại không nhớ mình nghe được tên này ở đâu.
“ Diệp Gia”, hắn dừng một chút rồi nói:” Ta có việc mua bán muốn hợp tác với cửa hàng của ngươi”
Ở Diệp gia, Diệp Gia lười biếng nằm trên ghế dưới gốc cây lớn tắm nắng, bên cạnh là một đĩa trái cây được ướp lạnh tươi mát, y ngắt một quả nho bỏ vào miệng cũng không thèm lột vỏ chỉ lượt hột rồi nhả ra.
Y híp mắt thả lỏng cơ thể, hiện tại đã cuối hè cái nắng nóng cũng gần giảm bớt nhưng không có nghĩa là không nóng nực.
Tâm trạng thả lỏng dẫn đến suy nghĩ của y cũng dần vu vơ, đột nhiên lại nhớ đến nam nhân buổi sáng.
Hắn hiện tại đang cùng phụ thân của y bàn về việc buôn bán gì đó, y bĩu môi ăn thêm một quả nho nữa.
“ Thiếu gia, thiếu gia…” Tiểu Cẩn từ đằng xa chạy đến vẻ mặt hớt hải xen lẫn vui mừng, vừa chạy đến đã gọi y khiến ai ở xung quanh cũng tò mò nhìn theo.
Diệp Gia lại không có quá nhiều hứng thú chỉ nhàn nhạt hỏi:” Có chuyện gì mà ngươi chạy vội như vậy?”
“ Thiếu gia, người còn nhớ bọn người ban sáng gây chuyện với cửa hàng nhà chúng ta không?” Tiểu Cẩn không nói trực tiếp mà dẫn dắt làm người khác sinh ra tâm lí tò mò, cậu cũng muốn nhìn xem thiếu gia nhà mình biểu hiện tò mò như thế nào.
Bất quá Diệp Gia không có biểu hiện gì khác thường:” Ờ”
“…” Tiểu Cẩn bị biểu tình của y làm cho hụt hẫn, cuối cùng thở dài kể lại đầu đuôi, không hiểu sao chỉ trong một buổi sáng sau khi đám người kia gây chuyện xong thì đã có quan phủ tìm đến bắt người vào tạm giam.
Điều tra ra mới biết được gã gây chuyện là một tên du thủ du thực hết ăn lại nằm chuyên gây chuyện ở một huyện khác, mấy hôm nay gã đột nhiên chuyển đến Thanh Châu rồi được người bên cửa hàng cạnh tranh thuê đến gây chuyện, những kẻ hùa theo cũng được thuê như vậy.
Tiểu Cẩn còn hả hê khi nghe được người chứng kiến kể rằng lúc bắt được bọn chúng thì bọn chúng đã bị đánh cho tơi tả, tên cầm đầu là thê thảm nhất khuôn mặt sưng vù như đầu heo, cánh tay cũng sưng to như cái móng heo quả thật toàn thân trên dưới đều như một con heo!.
Danh Sách Chương: