• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

[ Wc nữ]

Lục Vân Tiên đi tới bồn rửa tay, ngước mặt lên nhìn mình trong gương rồi chửi" mắ, sao chuyện quái gì cũng ập ngay mình vậy trời" Cô lúc này như sắp điên lên.

" Làm sao rời khỏi đây bây giờ, ây chết thật "

Bỗng có một nhóm người đi vào, Lục Vân Tiên vừa nhìn đã nhận ra người đó là ai ngay, không ai khác chính là Vương Như Tâm cô con gái rượu của nhà họ Vương.

" lại sắp có chuyện nữa rồi, con nhỏ ăn hại này xưa giờ thích kiếm chuyện"

Vương Như Tâm đi đến gần chỗ cô đang đứng, giả vừa rửa tay rồi cố tình vảy nước vào người Lục Vân Tiên, rồi quay người bỏ đi.

" Này, vảy nước vào người của người khác rồi bỏ đi thế sao"

Vương Như Tâm quay lại nói với vẻ khinh bỉ " Tao thích đấy rồi sao"_" thấp kém như mày đừng nói chuyện với tao"

Lục Vân Tiên nhếch mép cười rồi đáp " ồhh!!

đường đường là một thiêm kim cao quý, mà sao cái ý thức dơ bẩn thế này"



Vương Như Tâm quát lớn " Mày nói ai ý thức dơ bẩn" Lục Vân Tiên khoanh tay nhìn Vương Như Tâm với vẻ mặt không thể nào khinh bỉ hơn.

" Tôi nói cô đó, sao không đúng à"

"Mày..mày sao mày dám" Vương Như Tâm lau tới định tát cho Lục Vân Tiên một cái thì bị cô cảng lại.

"Vương Như Tâm, cô đừng nghĩ gia đình cô có chút tiền thì muốn làm gì thì làm, tôi nói cho cô biết, đừng đụng vào con này nếu muốn sống tiếp " nói rồi Lục Vân Tiên hất tay Vương Như Tâm ra.

" Mày được lắm, chờ đó"

Lục Vân Tiên vảy tay rồi cười đắt ý, cô nói " được thôi". Cô quay lại lấy đồ rồi cũng đi ra ngoài. Khi quay lại bàn ăn của mình, cô trông thấy bóng dáng của Vương Như Tâm.

" Con này mặt dày thật, lại tính làm gì nữa đây" nói rồi cô đi từ từ tới.

Ở chỗ của Bách Thiên Hạo lúc này, Vương Như Tâm đang dở tròi yếu đuối trước mặt Bách Thiên Hạo.

" Thiên Hạo, lúc nảy trong nhà vệ sinh có con nhỏ kia bắt nạt em, anh phải đòi lại công bằng cho em"

Lục Vân Tiên đi tới nói " Vậy sao, hay do cô tiểu thư cao quý đây kiếm chuyện với tôi trước" Kiểu Kiểu thắc mắc liền hỏi " có chuyện gì vậy" cô trả lời " tớ sẽ kể cho cậu nghe sau".

Vương Như Tâm nghiến răng nhìn cô rồi trở lại với màn ăn vạ của mình " Thiên Hạo, anh xem nó kìa, chính nó là đứa bắt nạt em trong nhà vệ sinh, giờ lại đỗ lỗi cho em"

Bách Thiên Hạo lúc này mới cất giọng nói " rồi có liên quan gì đến tôi sao" câu nói của Thiên Hạo như dội một ráo nước lạnh vào Vương Như Tâm.

" Ôi trời, tội chưa xem ai kia bị ghim một câu chí mạng, đến nỗi không nói được gì nữa kìa"

Vương Như Tâm tức tối quát một câu rồi bỏ đi " Các người được lắm, dám làm con này bẻ mặt "

"Thật phiền phức"



Bách Thiên Hạo hỏi cô " cô và con nhỏ đó có chuyện gì sao" Lục Vân Tiên trả lời " chuyện gì thì cần anh quan tâm sao". Kiểu Kiểu nhanh chóng tiếp lời cho Bách Thiên Hạo " à thôi ăn nhanh rồi về nào mọi người "

Lục Vân Tiên ngồi xuống, cô ăn vội vì cô lúc này rất muốn rời khỏi đó, Bách Thiên Hạo trong thấy liền nói " ăn từ từ thôi, ai giành với cô đâu chứ" Lục Vân Tiên phớt lờ câu nói đó.

[ Một lát sao ]

Lục Vân Tiên nói " No quá, được rồi về thôi "

" Đợi tôi một lát, phục vụ tính tiền"

Kiểu Kiểu ghé gần tai Lục Vân Tiên hỏi " này sao cậu gấp về thế " cô bình thản trả lời " Cậu không nhớ gia đình tớ như thế nào à" rồi đứng dậy.

" Mau về thôi, Kiểu Kiểu "

" Ừm đợi tớ"

Bách Thiên Hạo nói " để tôi đưa hai cô về, dù gì cũng muộn rồi" Lục Vân Tiên nói " ừm cũng được, cảm ơn anh"

Khi mọi người đã lên xe thì Lục Vân Tiên vô tình thấy thứ gì đó rất lạ bên cửa hàng trang sức bên cạnh cô vội nói " này khoan đã tôi xuống đây một lát " cô vội mở cửa xe rồi đi xuống.

Lục Vân Tiên bước vào rồi đến gần xem, một sợi dây chuyền hình mảnh ghép trông rất lạ khiến cô chú ý " ông chủ sợi dây chuyền này bao nhiêu ạ". " sợi này có giá 50 tệ ". Lục Vân Tiên bất ngờ.

" chết rồi mình làm gì có tiền để mua chứ" bỗng sau lưng cô vang lên một giọng nói

" Lấy tôi sợi dây chuyền này "

Lục Vân Tiên ngó nhìn, cô bất ngờ vì người mua sợi dây chuyền đó chính là Bách Thiên Hạo " sao thích nó lắm à, tôi mua giúp cô rồi"

Lục Vân Tiên đỏ mặt quay đi chỗ khác nói " là tự anh mua chứ tôi không ép nhá". " ừm"

" Của quý khách, cảm ơn và hẹn gặp lại"

Lục Vân Tiên lên xe rồi vội mở ra xem, Kiểu Kiểu trông thấy liền hỏi " hóa ra cậu đòi qua đó vì sợi dây chuyền này à, cũng đẹp quá ta, trước giờ tớ đâu thấy cậu hay mua những thứ này đâu Tiểu Mai"

" ừm, chỉ là tớ muốn thay đổi một chút thôi"

Lục Vân Tiên nhìn sợi dây chuyền rồi thầm nghĩ " đây chắc là mảnh ghép của mình, lúc xem bản đồ đó đúng thật là có một mảnh trong tiệm trang sức, may thật"

" Này cô nghĩ gì mà đơ ra thế hả"

Lục Vân Tiên vội trả lời " à không có gì".

Bách Thiên Hạo dừng xe rồi nói " đây có phải nhà cô không " Lục Vân Tiên bất ngờ hỏi " sao anh biết nhà tôi".

kiểu Kiểu vội trả lời " là tớ chỉ đường cho anh ấy" cô trả lời " ừm" rồi mở cửa xuống xe. Lục Vân Tiên tiến lên rồi khom xuống nhìn qua kính xe nói " Cảm ơn anh " Bách Thiên Hạo trả lời " không gì đâu, mau vào nhà đi bên ngoài nguy hiểm lắm"

Lục Vân Tiên quay người đi vào nhà.

huhu viết tê hết cả tay rồi, còn nhìn gì nữa like với theo dõi tui đi chứ ( ಠ ಠ)

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK