từ những khe hở nhỏ trên cửa Lục Vân Tiên nhìn loáng thoáng cũng đoán ra được là ai " lại cái tên này nữa à" Cô mở cửa rồi nói " anh tới tìm tôi có gì không" Bách Thiên Hạo nhìn đồng hồ rồi trả lời cô " Hôm nay tôi tan làm sớm nên sẵn ghé qua xem cô thế nào"
Lục Vân Tiên khoanh tay ngước mặt lên nhìn anh rồi nói " Này Bách Thiên Hạo anh có thể nào cúi đầu thấp xuống một chút được không" Bách Thiên Hạo lúc này không hiểu cô muốn làm gì nên nói.
"Để làm gì"
" Thì anh cứ cúi xuống đi"
Anh cạn lời với cô rồi cũng đành nghe theo, khi vừa cúi xuống thì liền bị cô cóc một cái khá đau, Bách Thiên Hạo cau mày mắng " Tiểu Mai cô làm trò gì thế " Lục Vân Tiên le lưỡi rồi bỏ vào nhà.
Khi vừa ngồi xuống sofa cô hí hửng nói " cho chừa cái tên phiền phức" thì bỗng tiếng của Bách Thiên Hạo cất lên làm cô giật mình " Tôi phiền cô đến thế sao" Lục Vân Tiên bất ngờ lấp bấp nói " sao...sao anh vào được đây"
"Cô quên đóng cổng, nếu không phải là tôi thì cô có thể cô sẽ gặp nguy hiểm rồi"
Lục Vân Tiên ngoảnh mặt nhìn về phía khác thì bất ngờ bị Bách Thiên Hạo túm tay kéo dậy nói " Cô thích giỡn lắm đúng không " Lục Vân Tiên cảm thấy khó chịu nói " Này anh làm gì vậy, buông tôi ra "
" Tôi không buông đấy cô làm gì tôi"
Lục Vân Tiên không nhịn Bách Thiên Hạo nữa, cô đưa gối thụi vào *hạ bộ* của Bách Thiên Hạo làm anh đau điến người " hứ ngay từ đầu nghe lời thì đâu như thế" Lục Vân Tiên mặc kệ Bách Thiên Hạo, cô lên phòng rồi lấy đồ đi tắm.
" Ngồi đó mà tận hưởng đi, pai "
Lục Vân Tiên không hề để ý đến ánh mắt đầy sát khí của Bách Thiên Hạo, Cô thản nhiên bỏ đi mà không hỏi han gì.
[ 15p sau ]
Tắm xong cô xuống nhà, vừa đi tay vừa dùng khăn vắt trên vai để lau khô tóc.Lục Vân Tiên bất ngờ vì cái tên Bách Thiên Hạo đó vẫn ngồi lì ở kia.
" Bị thế kia vẫn mặt dày ngồi đây à" nói rồi cô đi tới, tay cô vừa thả tóc ra thì bị Bách Thiên Hạo chụp lấy và kéo cô vào lòng, ánh mắt chạm nhau, bầu không khí lúc này yên tĩnh đến lạ thường.
Lục Vân Tiên giật mình, đấm một cái vào người Bách Thiên Hạo rồi lùi ra xa quát " anh đang làm cái gì vậy hả" Bách Thiên Hạo nhếch mép cười rồi nói " tôi đã làm gì đâu, tự cô xà vào lòng tôi đó chứ " Lục Vân Tiên nghe xong tức sắp phát điên. Cô không muốn gây chuyện với Bách Thiên Hạo nên đi vào bếp.
Cô đập tay xuống nền bếp thầm chửi" cái tên Bách Thiên Hạo biến thái, mình muốn xé xác hắn " một bàn tay choàng quay eo cô làm cô giật mình.
Bách Thiên Hạo ôm eo xoay Lục Vân Tiên lại nhìn vào mình rồi nói " thử làm tôi xem " Lục Vân Tiên đẩy anh ra nhếch mép cười " Đừng thách tôi, đến lúc đó đừng có mà hối hận" nói rồi cô liền bỏ đi.
[ Ngoài công viên]
Những lúc tâm trạng như chó gặm này cô thường ra công viên, ngồi ở một hướng mà cô thích nhất, đó là chiếc ghế đối diện một cái hồ, cô luôn cảm thấy thoải mái khi ngồi ở đây.
" Haizz, bao nhiêu chuyện khiến mình mệt mỏi
thì nơi này vẫn luôn là nơi giúp mình thư giãn nhất từ khi còn ở thân xác cũ"
Ngồi một lúc bụng Lục Vân Tiên bỗng reo lên " ui trời, chắc mình phải đi mua chút gì đó về nhà nấu ăn tạm vậy"
[ Về đến nhà ]
" haizz " Lục Vân Tiên bước vào nhà thì nghe mùi thơm từ bếp, cô đi vào xem thì thấy Bách Thiên Hạo đang nấu ăn cho cô, Lục Vân Tiên tròn mắt hỏi.
" sao anh lì thế, vẫn chưa chịu về lại còn làm gì trong bếp của rôi nữa vậy'
Bách Thiên Hạo trả lời " tôi biết kiểu gì cô cũng sẽ ăn mì gói nên nấu chút đồ ăn cho cô thôi"
" Tốt quá nhỉ, cảm ơn nhưng tôi không cần"
Bách Thiên Hạo múc đồ ăn vào hộp rồi bỏ vào tủ lạnh nói " vậy khi nào cô đói, cứ lấy ra hâm lại là ăn được, bây giờ thì tôi có việc phải về rồi"
Lục Vân Tiên nghĩ thầm " đi luôn cũng được cái đồ phiền phức"
Bách Thiên Hạo rửa tay rồi đi ra ngoài lấy áo khoác rồi quay đi, tuy vậy Bách Thiên Hạo vẫn không quên nhắc nhở Lục Vân Tiên " trời lạnh rồi, nhớ mặc ấm vào, ăn mì ít thôi không tốt đâu, có thời gian tôi sẽ ghé qua"
Lục Vân Tiên ngây người nhìn bóng lưng Bách Thiên Hạo bước đi, cô giật mình rồi cũng nhanh ra ngoài để khóa cửa.
( ´ ω `)ノ゙ like đi nè
|-------------------------------------------|
(=`ω´=) theo dõi đi chứ