Tôi nhen nhóm một tia hy vọng: "Vậy bây giờ tôi có thể phá thai không?"
"Mẫu ký sinh trùng sống chưa xác định trong tử cung của cô phải giữ lại cho tôi."
"Ông lấy luôn đi."
Nghĩ đến chuyện tôi và Khương Thiên Kỳ yêu nhau suốt mười năm, thứ anh để lại cho tôi chỉ là một đống sâu! Tôi òa khóc nức nở.
Giáo sư bảo trợ lý đưa giấy đồng ý phẫu thuật: "Nhờ ba ký vào đây."
"Tôi không phải chồng cô ấy." Cảnh sát Nhậm lùi lại một bước: "Tôi chỉ là một cảnh sát đi ngang qua thôi."
Tôi giật lấy bút ký nhanh: "Mau phẫu thuật đi, chồng tôi sẽ không đồng ý cho tôi phá thai đâu, đến lúc anh ấy phát hiện thì chẳng làm được gì nữa."
Bởi vì cơ thể tôi có thể giúp giáo sư đăng được 10 bài báo SCI. Cuối cùng chúng tôi đã vi phạm mọi quy định phẫu thuật, tối hôm đó tôi đã lên bàn mổ.
5
Dưới đèn phẫu thuật, tôi được gây tê một nửa, giáo sư cầm dao, rạch bụng tôi ra.
Đột nhiên, tôi cảm thấy đèn trong phòng chập chờn tối đi một chút. Sau đó, giữa đám bác sĩ mặc áo trắng xuất hiện một bóng người màu đen. Tóc dài thẳng, đeo khuyên tai to, mặc áo da gợi cảm, nhìn tôi với vẻ mặt không cảm xúc.
Tôi hét lên thất thanh: "Á! ! ! Á! ! !"
Giáo sư giật mình tay run lên: "Cô kêu cái gì vậy?"
"Phía sau có người! ! !"
Giáo sư quay đầu lại, giật mình: "Sao cô vào được đây? !"
Lời vừa dứt, một luồng khí đột ngột nổ tung, toàn bộ nhân viên y tế bị một sức mạnh vô hình ném bay ra ngoài. Các thiết bị phát ra tia lửa "bùng bùng".
Trong tích tắc phòng phẫu thuật trở nên hỗn loạn, mọi người đều ngất đi, chỉ còn mình tôi nằm trên bàn mổ với vết thương hở ở bụng: "Cô không được qua đây!"
Tôi nhận ra cô ta!
Cô ta là đối tượng ngoại tình cuối cùng của chồng tôi!
Hôm đó ở tầng bốn bỏ hoang, thứ tôi nhìn thấy chính là bộ da người của cô ta cùng với quần áo của chồng tôi!
📍 Nếu thấy hay đừng ngại cho bọn mình một lượt theo dõi nhé!
📍 Ngoài ra, các bạn có thể theo dõi bọn mình trên FB: Cá Chép Ngắm Mưa • 鯉魚望雨 để không không bỏ lỡ những bộ truyện hấp dẫn!
Cô ta không quan tâm đến tiếng hét của tôi, bước tới một cách uyển chuyển, dứt khoát thẳng tay đ.â.m vào vết thương của tôi!
"Á á á á á á á!"
Tôi cảm thấy bàn tay lạnh giá đang khuấy động bên trong cơ thể tôi, dường như đang tìm kiếm thứ gì đó!
Ngay khi tôi sắp c.h.ế.t vì đau đớn, đột nhiên từ vết thương của tôi lòi ra những xúc tu nhỏ. Chúng phát triển bò lên với tốc độ khó tin, trở nên vừa thô vừa đỏ, quấn chặt lấy cánh tay của cô ta.
Cô ta nhíu mày, muốn rút tay ra nhưng những xúc tu đó bỗng siết chặt hơn, "xoẹt" một cái trực tiếp cắt đứt cánh tay phải của cô ta!
Cắt đứt luôn!
Tôi cũng không biết lấy sức lực từ đâu ra, bò xuống khỏi giường bệnh, vừa hét vừa chạy ra ngoài: "Cứu mạng! Cứu mạng!"
Các bạn ơi, cảnh tượng lúc đó thật sự rất kinh khủng!
Cả hành lang không một bóng người, bên ngoài mưa rất to, không một tia sáng lọt vào được.
Còn tôi thì bụng hở miệng, trên bụng còn cắm một đoạn cánh tay đứt, còn người tình của chồng tôi thì mặt tái nhợt, kéo lê cánh tay còn lại đuổi theo sau tôi!
Cả đường đi tôi đều đang chảy máu, thêm vào đó còn bị tiêm thuốc tê, vốn dĩ không thể chạy xa được. Chẳng mấy chốc tôi đã đến đường cùng, bị dồn đến dưới cửa sổ cuối hành lang.
"Đưa tinh trùng của anh ta cho tôi." Người phụ nữ đó ép sát tôi, nói một cách bình tĩnh.
Tôi tức giận: "Tôi mới là vợ anh ấy!"
Ngay lập tức, cửa sổ trên đầu tôi đột ngột mở ra, gió bão quật vào.
Tôi ngẩng đầu lên.
Khương Thiên Kỳ mặc âu phục giày da, mặt tối sầm, dùng tư thế leo trèo, dừng lại trên khung cửa sổ tầng mười ba.
"Chồng ơi, cô ta đe dọa em. . ." Tôi òa khóc ngay tại chỗ.
"Không sao." Anh giơ tay, xoa nhẹ đầu tôi từ trên xuống dưới, sau đó bất ngờ vung nắm đấm, trực tiếp đánh bay đầu cô ta ra ngoài!
Cái đầu lăn lông lốc trên nền gạch.
Lúc này tôi mới phát hiện, dù là trên tay hay cổ, cô ta đều không chảy máu!