Bàn tay anh miết nhẹ cốc cà phê, trầm lặng suy tư. Bỗng nhiên hình bóng người thiếu nữ xa lạ nào đó chưa chập chờn trong tâm trí của Tử Phong.
Tử Phong là con trai út của Tử gia, anh còn có một người chị là Tử Lam. Mẹ anh mất lúc anh vừa tròn mười bảy tuổi.
Nhưng nhan khói của mẹ còn chưa nguội lạnh thì người ba tệ bạc ấy đã dẫn người phụ nữ khác về, bắt chị em họ phải gọi bằng mẹ. Còn lòi ra đâu một đứa con riêng của bà ta.
Thì ra lúc mẹ anh bệnh, ông ta đã ra ngoài cặp kè với người phụ nữ ấy, mẹ anh biết chuyện đau lòng. Vốn đã mắt ung thư máu giai đoạn cuối, lại mắc thêm tâm bệnh. Mẹ Tử Phong cũng vì thế mà ra đi sớm hơn dự kiến của bác sĩ.
Tử Phong không đồng ý việc phải gọi một người phụ nữ xa lạ làm mẹ, anh đã cãi nhau với ba một trận. Thậm chí còn từ người cha ' tốt ' này. Cùng chị qua Mỹ lập nghiệp.
Cũng vì sự kiện năm ấy, sau mười ba năm ở đất Mỹ đã biến chàng trai mười bảy tuổi hiền lành, vui tánh, thành một người đàn ông lạnh lùng, máu lạnh. Thậm chí Tử Phong còn sinh ra chán ghét, dị ứng với phụ nữ. Bên ngoài còn có tin đồn là anh bị gay nữa chứ?
Đang lăng tăng trong dòng suy nghĩ, thì cánh cửa thư phòng mở ra. Một người đàn ông tóc vàng, điển trai cũng không kém cạnh anh bước vào.
- Hey bro, đi giải sầu với tôi không?
Tên này chính là Zill, người Mỹ chính gốc, là thiếu gia tài phiệt từ lúc sinh ra, tính tình hơi cà rỡn, phong lưu một chút. Nhưng Tử Phong có được ngày hôm nay cũng nhờ hắn giúp anh trong những ngày đầu.
- Đi đâu?
- Cứ đi rồi biết. Nào nào, lẹ đi sắp trễ rồi.
Zill bước đến tủ đồ, chọn đại một bộ vest đen đưa đến trước mặt Tử Phong. Đẩy anh vào phòng thay đồ, còn mình đứng bên ngoài đợi.
Sau năm phút, Tử Phong bước ra. Thân hình cao ráo một mét tám chính, to lớn, cơ bắp đầy đủ, nhưng không quá thô kệch. Mặc lên người chiếc sơ mi trắng tinh. Ra dáng một tổng tài báo đạo. Khiến tên Zill kia cũng phải giờ nút like thán phục.
- Tử Phong, cậu không làm người mẫu thì uổng quá nhỉ?
- Nhiều lời, đi thôi.
Tử Phong cầm chiếc áo vest trên tay. Đi ra ngoài mặc kệ tên Zill ngồi đấy.
- Này, đợi với coi. Tên khốn này.
Hai người bước lên chiếc Maybach sang trọng. người lái xe là Khương Đình - trợ lý thân cận của Tử Phong.
- Chúng ta đi đâu?
Khương Đình hỏi hai vị lão đại phía sau.
- Đến DZ.
Zill nói điểm đến cho Khương Đình, rồi lại lải nhải bên tai Tử Phong. Mặc kệ anh có đàn nghe hay không?
Khương Đình từng là một tay đua chuyên nghiệp, chạy xe chừng mười phút là đến nơi. Chiếc xe Maybach dừng trước cửa DZ. Khiến mọi người xung quanh đấy không khỏi tò mò.
Hai bên cửa xe mở ra. Từ trong xe bước ra hai đôi chân dài của hai người đàn ông. Khách khứa xung quanh phải trố mắt trầm trồ.
Điều họ bất ngờ là sự xuất hiện của Tử Phong. Đây là lần đầu tiên Tử Phong xuất hiện ở nơi đen tối này. Hôm nay là đấu giá nô lệ? Ai ai cũng biết anh không gần nữ sắc thì đến đây làm gì nhỉ?
Tên Zill kia thì quen thuộc rồi. Hắn thường xuyên qua lại nơi này, nhưng chỉ đến xem chứ không tham gia vào đấu giá.
Tử Phong và Zill bước vào bên trong. Những người khá có tài, mà là tài sản muốn đến bắt chuyện, kéo mối quan hệ làm ăn với hai người đàn ông cao quý này. Nhưng đều bị Khương Đình và Dez - trợ lý của Zill cản lại.
Quản lý nơi này thấy họ đến liền sắp xếp vị trí ngồi Vip nhất nơi này cho bốn người họ. Là vị trí trung tâm ở hàng ghế ngồi. Tử Phong vốn không thích ồn ào, náo nhiệt nên các vị khách khác đều được giải tán ra xa hàng ghế ấy một chút.
- Này, cậu thử nhìn các ' mỹ nữ ' dưới kia đi. Biết đâu lại có hứng thú với em nào thì sao? Không chừng có thể chữa được bệnh dị ứng phụ nữ của cậu đấy nha!
Tử Phong cũng đưa mắt nhìn các ' mỹ nữ ' bất tỉnh trong lòng sắt. Ánh mắt anh chì quét qua họ một lần. Thì dừng lại ở vị trí số bảy.
Tử Phong đứng hình một lát, liền phục hồi lại bộ dạng lạnh lùng ban đầu. Đây không phải người con gái xuất hiện chập chờn trong tâm trí anh ban nãy sao?
Là trùng hợp hay là duyên phận?