Edit: Bồng Bồng
Thời điểm khi tay Ngô Minh chạm tới tinh thạch trên đỉnh đầu, huyền vũ binh sĩ cảm thấy đầu choáng váng.
Đây giống như là một cái phương diện tiếp nhận tín hiệu bị quấy nhiễu…
Khi Ngô Minh thu về tay sau đó, tình huống của hắn rất nhanh khôi phục trở lại bình thường.
Các binh sĩ bên cạnh một trận cười vang.
“Có phải là thủ lĩnh ngươi nghĩ muốn lấy vợ?” Có binh sĩ chế nhạo.
Bách phu trưởng Cát Minh cũng ngượng ngùng cười cợt. Cảm giác giữa trán lại không còn khác thường, liền không đem cái trận đau đến mê muội này coi là chuyện to tát.
Đối với huyền vũ binh sĩ phổ thông tới nói, bọn họ căn bản không hiểu cái gì gọi là truyền tín hiệu cùng tiếp nhận tín hiệu. Cũng không nghĩ ra là Ngô Minh gây quấy nhiễu tín hiệu bọn họ thu nhận.
Ngô Minh dù sao cũng là người có lý niệm khoa học, thì lại mơ hồ nghĩ đến loại khả năng quấy nhiễu tín hiệu này.
Tinh thạch giữa trán huyền vũ binh sĩ, chỉ có phản ứng đối với tín hiệu của một vị huyền vũ nữ tướng, điều này hiển nhiên tựa là một loại phản hồi lại tần suất tín hiệu riêng biệt. Nếu là mình có thể mô phỏng loại tần suất này, chẳng phải là liền có thể chỉ huy những huyền vũ binh sĩ này?
“Này? Huyền vũ nữ tướng làm sao mở ra kết giới chỉ huy lực a? Các ngươi lúc đó có cái cảm giác gì?” Ngô Minh lại bắt đầu dò hỏi tin tức.
Loại vấn đề thế này tự nhiên có thể đi hỏi những người khác, nhưng có ai có thể so với huyền vũ binh sĩ càng thấu hiểu hơn?
Có binh sĩ vừa ăn đồ ăn vừa giải thích: “Nữ tướng làm sao mở ra kết giới thì chúng ta không biết. Nhưng khi phạm vi được mở ra, nữ tướng sẽ ngâm hưởng kết giới tuyên ngôn, tuyên cáo nàng chỉ huy lĩnh vực. Theo dưới chân nàng đột nhiên phát sinh một chuỗi vòng sáng, chúng ta liền cảm giác cả người đều hăng hái.”
Lại có binh sĩ nói bổ sung: “Chúng ta ở bên trong phạm vi chỉ huy của nàng, thể lực sẽ có tăng cường trên diện rộng. Thân thủ đại khái tăng lên hai phần mười. Chớ coi thường cái hai phần mười này, hơn trăm người đồng thời tăng lên hai phần mười, sức chiến đấu đoàn thể tăng mạnh không phải chỉ là một chút.”
Ngô Minh cẩn thận từng li từng tí một thám thính, các huyền vũ binh sĩ nhưng đều là không để ý lắm hỏi gì đáp nấy. Hỏi loại sự tình bát quái này có cái gì kỳ quái? Chưa nói Ngô Minh là một mỹ nữ, chỉ cần địa vị của nàng ở trong lòng cái đám binh sĩ này, liền không có gì là không thể cho biết.
“Nguyên bản vòng sáng của Ngụy nữ tướng là màu cam. Cấp hai, sau đó thăng cấp lên vòng sáng màu vàng, chiến lực mỗi người chúng ta đại khái tăng lên ba phần mười.”
“Còn muốn nghe nói nếu không phải là huyền vũ binh sĩ, thì nhìn những vòng sáng kia không có được rõ ràng như chúng ta vậy.”
“Đây chính là hiệu ứng của ba sao huyền vũ nữ tướng đi? Xích; Chanh; Hoàng; Lục; Thanh; Lam; Tử. Phân biệt bảy đại cấp bậc huyền vũ nữ tướng đơn giản nhất tựa là xem màu sắc khác nhau.” Ngô Minh gật gù: “Ở bên trong phạm vi chỉ huy, nàng là làm sao để phát hiệu lệnh?”
“Phạm vi của Ngụy nữ tướng khoảng chừng có trên dưới ba trăm bộ. Chúng ta vạn nhất chạy ra khỏi phạm vi vòng sáng màu vàng, sức chiến đấu bổ trợ trên người thì sẽ trong nháy mắt biến mất. Hơn nữa trong đầu cũng không nghe được thanh âm chỉ huy chiến đấu của nàng.”
“Thanh âm chỉ huy chiến đấu?” Ngô Minh không nghĩ tới còn có phương thức truyền đạt chỉ thị chiến đấu trực tiếp như vậy.
Bách phu trưởng Cát Minh chỉ cái trán một cái: “Tựa là thông qua khối tinh thạch giữa trán chúng ta này, có thể để cho thanh âm nữ tướng trực tiếp vang ở trong đầu chúng ta. Nếu là nàng nổi nóng cái gì, chúng ta bên này cũng sẽ sản sinh phản hồi lại. Tỷ như vừa nãy nàng nổi giận phát ra uy áp, ta liền cảm giác đầu đau như búa bổ. Hận không thể đem đầu hướng về trên tường va vào.”
Ngô Minh nói: “Nghe nói tinh thạch của Ngụy nữ tướng là [ cao ngạo Cảm Lãm Thạch ]? Còn có tuyên cáo chỉ huy lực là [ từ giờ trở đi, ta đã vô địch thiên hạ ]?”
“Chính vậy.” Vài tên huyền vũ binh sĩ đồng thời gật đầu, biểu hiện trên mặt tương đối chăm chú cùng nghiêm nghị.
Bọn họ mặc dù đối với nhân phẩm Ngụy Linh chán ghét, nhưng sự kính nể đối với huyền vũ nữ tướng là phát ra từ đáy lòng, hoàn toàn không có biểu tình như Ngô Minh vậy cảm thấy buồn cười.
Ngô Minh cũng là bắt đầu ảo tưởng: Nếu là mình trở thành huyền vũ nữ tướng, sẽ phát ra câu gì?
Thật giống như tuyên cáo chỉ huy lực của huyền vũ nữ tướng cũng không phải là do tự mình quyết định, mà là một loại xuất phát từ nội tâm, một thanh âm tự nhiên bật thốt lên.
Như vậy hình thức tiến hóa khung máy móc huyền vũ nữ tướng. Liệu sẽ có thể tự chủ nói ra lời mình muốn nói? Cái này không được rõ lắm.
Lại thử đụng vào trán một cái huyền vũ binh sĩ khác, trong đầu Ngô Minh đối với tiến độ phân tích huyền vũ chỉ huy lực cũng không có gia tốc. Tiếp đó, Ngô Minh chỉ có thể chờ đợi tiến hóa khung máy móc ở lúc nhàn rỗi tự phân tích hoàn thành tiến trình.
Khao quân yến kết thúc, Ngụy Linh phát tật xấu tìm đường chết chỉ tính là một cái khúc nhạc dạo ngắn.
Trước khi ngủ. Hỗ Vân Kiều sẽ ở trên ngọa đàm luận buổi tối đem Ngụy Linh chửi mắng một trận. Đáng tiếc Ngụy Linh tự nhiên không nghe được, Hỗ Vân Kiều vẫn là rất khó chịu.
Đến khi mọi người thật sự sắp ngủ hết, Hỗ Vân Kiều vẫn là rất có tinh thần không ngủ được.
Bởi vì nàng lo lắng Ngô Minh ngủ sẽ bị hồ đồ rồi lại sờ loạn.
Đến thời điểm đó chính mình là ngăn cản tay làm ác của nàng chứ? Hay là…
Hỗ Vân Kiều chính mình cũng không biết sẽ làm thế nào, kết quả vẫn luôn thấp thỏm chờ. Nhưng là vừa khéo đêm nay Ngô Minh không có tỉnh, thậm chí đều không có đi quấy rối Mục Thanh Nhã.
Cũng là Hỗ Vân Kiều chính mình mong muốn đơn phương ở bên kia, lăn qua lộn lại đến sau nửa đêm mới ngủ.
Ngày hôm sau, đại quân xuất phát.
Trải qua tinh giản sau, đội ngũ chỉ có khoảng ba mươi lăm ngàn người thực chiến, mang theo hơn một vạn dân phu, gần năm vạn người bắt đầu khởi hành.
Nhiều đoàn sứ thần, đã xuất phát trước hai ngày.
Bọn họ làm sứ thần chủ yếu là dùng để đi thông báo. Có thông báo thành thủ các nơi nước Tấn, có thông báo tả quốc sư Bác Thông đạo trưởng nước Tấn. Không ra mấy ngày, thế lực lớn các nơi trong nước Tấn đều chiếm được tình báo, biết được nước Tề nhận lời của Tông Trí Liên và Hòa Dung quận chúa, phát động rồi mười vạn đại quân giúp đỡ bình định nước Tấn.
Người hiểu được quân sự tự nhiên đều rõ ràng, cái gọi là mười vạn binh mã, nhất định là bóp méo thổi phồng. Giao giới chỗ biên cảnh vùng đông nam nước Tề cùng nước Vũ, chiến sự căng thẳng, nào có ở không điều ra mười vạn binh mã? Có thể số lượng mười vạn là giả, nhưng khẳng định con số bốn năm vạn hẳn là có.
Càng có người rất có đầu óc chính trị, đã nghe nói những người thừa kế chính thống của Tấn vương đều bị chém giết sạch sẽ. Lại liên tưởng nước Tề cho Tông Trí Liên mượn binh, không khỏi bắt đầu xem kỹ việc đưa vị con thứ này lên thừa kế.
Thậm chí có kẻ đầu cơ, bắt đầu nỗ lực liên hệ người bên trong Tấn đô, dự định cứu ra họ hàng thân thuộc của những người thừa kế này tới làm đầu tư chính trị.
Có thể có người muốn làm như thế, liền nói rõ hành động xuất binh của nước Tề lần này, đã đem Tông Trí Liên mạnh mẽ nâng đỡ lên. Không dám nói đại hồng đại tử*, nhưng ít ra đã chính thức tiến vào võ đài chính trị. (*chỉ thứ được người ta chú ý)
Tông Trí Liên với thân phận con thứ, vốn trong ngày thường là không thể có cơ hội này.
Nhưng Độc Cô Mặc của nước Vũ nghĩ ra độc kế, ma xui quỷ khiến hỗ trợ giết sạch người thừa kế dòng chính nước Tấn rồi, tiện nghi cho Tông Trí Liên. Tấn vương lại bị nhốt ở trong Tấn vương ung trốn không thoát đến, không cách nào phủ nhận địa vị đại diện thừa kế của Tông Trí Liên, tương đương với quyền phát ngôn chính thức bị bế tắc.
Ngô Minh lại phái người ở chung quanh truyền bá ca tụng Tông Trí Liên. Tựa như ở thế giới khác một tiểu quốc miền núi nào đó nói khoác tam béo* vậy, cái gì chiêu hiền đãi sĩ, văn võ song toàn, thậm chí không tiếc khoác lác nói mẹ hắn khi đang mang thai hắn mơ tới có tiểu long chui vào bụng, tiện đà lúc sinh ra hắn có điềm lành giáng lâm, khắp nơi tràn ngập lan hương… (*tác giả đang nhắc đến một nước có ở ngoài đời thật nha, nhưng ta không tiện nêu rõ tên)
Tông Trí Liên nhìn những nội dung tuyên truyền này, lấy trình độ da mặt dày của hắn cũng đều cảm thấy mặt đỏ.