Đám người trong nhóm lính đánh thuê Kim Sư đang bận rộn ở đầu bên kia bãi đất trống, rất nhanh đã dựng được lều vải đơn giản, nhóm lên vài đống lửa, mỗi người lấy thức ăn ra bắt đầu ăn uống.
"Í?” Nguyệt Quang đột nhiên hít sâu một cái: "Thơm quá!"
Tô Linh Phong và Tá Dịch cũng ngửi thấy mùi rượu thơm ngọt vô cùng thoang thoảng trong không khí, ngửi vào khiến người ta say sưa không thôi, thèm chảy nước miếng...
Tô Linh Phong quay đầu lại nhìn thì thấy thủ lĩnh nhóm đánh thuê Kim Sư đang dùng một cái giá sắt nhỏ, gác bình rượu nhỏ đun trên bếp lửa, mùi rượu thơm nồng tỏa ra từ trong bình rượu đó.
Nguyệt Quang nghiêng đầu suy nghĩ một chút, sau đó vứt xương thịt trong tay, đứng dậy đi về phía thủ lĩnh.
"He he, chào người huynh đệ to con." Nguyệt Quang đã thay đổi thái độ thờ ơ lúc trước, cười híp mắt chào thủ lĩnh.
"Xin chào, các hạ Nguyệt Quang." Người nọ đứng dậy, mỉm cười gật đầu với Nguyệt Quang.
"Ôi chu choa, ngươi biết ta à?" Nguyệt Quang giả vờ kinh ngạc nói, khóe mắt lại bất giác liếc nhìn bình rượu đang đun trên lửa mà nuốt nước miếng.
"Tại hạ đoán vậy, xem ra đã đoán đúng rồi."
Cả tộc tinh linh đều ăn chay, trừ cái tên tinh linh hút máu bị coi là quái thai này thì đào đâu ra tinh linh thích ăn thịt nữa! Cái dáng vẻ nhai thịt ngấu nghiến, miệng đầy dầu ban nãy cũng đủ cho thấy thân phận của hắn.
"A ha, nếu ngươi đã biết ta, vậy thì chúng ta coi như là người quen rồi, không bằng qua chỗ bọn ta ngồi, chúng ta vừa ăn vừa nói chuyện, được không?"
"Ha ha, được các hạ Nguyệt Quang mời là vinh hạnh của tại hạ, đâu có lý do gì để từ chối." Người nọ hào sảng cười nói.
"Lôi đại ca!" Một thiếu nữ tướng mạo xinh đẹp tóc xanh khoảng chừng mười mấy tuổi thấp giọng không tán thành.
Những người khác trong nhóm cũng nhìn Nguyệt Quang đầy cảnh giác.
"Daisy, không cần lo lắng." Thủ lĩnh râu quai nón nói như trấn an.
"Đi nào đi nào, đến đây, để ta cầm cho." Nguyệt Quang như không nhìn thấy ánh mắt cảnh giác của những người đó, hắn xung phong bưng bình rượu của người ta lên, vui vẻ đi về, mặc kệ thủ lĩnh nọ có đi theo hay không. Mục tiêu của hắn cực kỳ rõ ràng, chính là nhằm vào bình rượu này...
Thủ lĩnh râu quai nón khẽ cười, hắn ta đi phía sau Nguyệt Quang, đến bên đống lửa của nhóm Tô Linh Phong rồi ngồi xuống chẳng hề khách sáo.
"Thơm quá thơm quá đi..." Nguyệt Quang đã hoàn toàn coi bình rượu nọ như đồ của mình, hắn lấy ra hai ly rượu nhỏ tinh xảo từ nhẫn không gian, không quan tâm đến Tá Dịch và người nọ, hắn chỉ rót một ly cho Tô Linh Phong, rồi tự rót đầy một ly cho mình, vươn lưỡi ra liếm thử, say sưa nhấp một ngụm. Truyện Phương Tây
Tô Linh Phong và Tá Dịch nhìn nhau, khá là cạn lời...
"Khụ." Râu quai nón ho nhẹ một tiếng phá vỡ bầu không khí ngượng ngùng: "Ta tự giới thiệu một chút, ta tên Lôi Uyên, rất vui được làm quen với các vị."
"Hóa ra là thiếu chủ Lôi Uyên của nhóm lính đánh thuê Kim Sư." Tá Dịch khách sáo gật đầu: "Xin chào, ta tên Tá Dịch."
"Tô Linh Phong." Tô Linh Phong cũng báo tên của mình một cách ngắn gọn.
"Hân hạnh hân hạnh."
“Ôi chao, rượu này ngon thật đấy, quả là cực phẩm chốn nhân gian! Tiểu Phong Phong, muội mau nếm thử đi."
"Xí." Tiểu Bạch nhìn Nguyệt Quang bằng ánh mắt khinh bỉ: “Lừa lấy rượu của người ta, lại còn cố lấy lòng chủ nhân! Đúng là cái đồ tham ăn tục uống! Không biết xấu hổ!"
“…” Tô Linh Phong không động đậy, rượu này thơm thì thơm thật, nhưng nàng không thích tùy tiện ăn uống đồ của người lạ.
"Ôi dào, yên tâm đi Tiểu Phong Phong." Nguyệt Quang dường như nhìn thấu băn khoăn của Tô Linh Phong, cười nói: "Tộc tinh linh rất mẫn cảm với độc dược, rượu này không có độc." Nói xong lại quay sang hỏi Lôi Uyên: “Người huynh đệ to con, đây là rượu gì vậy? Nấu thế nào? Ngươi có công thức không?"
Khóe miệng Tô Linh Phong khẽ giật giật, thảo nào tên tinh linh biến thái thích tự làm theo ý mình này lại không cầm bình rượu rồi đi thẳng luôn mà còn phải làm thân với người ta, hóa ra là muốn biết công thức nấu rượu của người ta...
Danh Sách Chương: