Khiết Anh trong thời gian này yên ổn ở nhà luyện chữ vẽ tranh cùng A Tuyết, cứ cách hai hôm lại vào cung gảy đàn và trò chuyện với thái hậu. Không ít lần nàng cùng Tử Hàn giáp mặt nhưng nàng đã vội né từ xa còn có xui xẻo gặp mặt thì cũng vờ như không thấy nên cũng không xảy ra chuyện gì.
Mới đó mà đã đến ngày cuộc thi được tổ chức, Khiết Anh, Khiết An cùng Nghiêm Trung đi cùng các trưởng quân dự thi vào trong. Cuộc thi này được diễn ra tại sân đình hoàng cung vào sáng sớm, ai cũng có thể tham dự và đến xem nên mọi ngời đến rất đông. Trong đó không ít đại nhân dẫn theo tiểu nữ của mình nhằm tìm người vừa ý làm nghĩa tế trong nhà.
Cuộc thi hôm nay gồm hơn ba trăm vị trưởng quân và tướng quân được đề bạt từ mười sáu cánh quân từ bốn hướng quy tụ về nhằm mong có cơ hội tiến thân. Hoàng thất đều có mặt ngồi phía trên cao xem thi đấu và hoàng thượng là chủ khảo của cuộc thi này. Lý công công bước lên phía trước hô to: “Cuộc thi bắt đầu! Phần thi đầu tiên sẽ là thi quyền pháp. Mỗi lượt thi sẽ là hai người, nếu ai thắng sẽ tiếp tục thi đấu để giành hạng. Mời hai vị có tên trên bảng bước lên thi đấu.” Lý công công vừa dứt lời thì có hai vị tiểu công công đứng bên cạnh bảng gỗ phía dưới võ đài treo tên hai vị tướng quân thi đấu đầu tiên. Đó là tên của Lâm Mặc và một vị tướng quân ở quân doanh khác.
Khiết Anh nghiêng người sang hỏi Khiết An: “An An, muội thấy Lâm tướng quân tập luyện thế nào? Có khả năng giành chiến thắng không?” Tuy nàng biết Lâm Mặc là một người tài năng vượt trội qua lời của tác giả nhưng trong
truyện lại không hề có tình tiết này nên nàng không dám chắc là Lâm Mặc sẽ có bàn tay vàng của tác giả bảo vệ trong trường hợp này đâu.
Khiết An gật đầu chắc chắn: “Tỷ yên tâm, Lâm tướng quân tài năng hơn muội nghĩ rất nhiều, với lại một tháng qua ngài ấy được huấn luyện thêm không ít lại có công chúa để làm mục tiêu thì chắc chắn Lâm tướng quân sẽ đạt được thôi!” Khiết Anh gật đầu nhưng có chút bất an ngồi xem tiếp trận đấu.
Hai người họ cúi đầu chào rồi bắt đầu lao vào áp đảo đối phương để giành thắng lợi, chỉ một khắc thì Lâm Mặc đã đánh bại đối thủ, cả hai cúi chào nhau lần nữa rồi lui về vị trí của mình để người khác lên. Mỗi lần thay đổi người là Lý công công lại bước lên hô to một lần, cứ như vậy từng đợt từng đợt người lên thi đấu đến gần xế chiều mới đấu xong. Lý công công bước lên nói lớn: “Trận đấu quyền pháp kết thúc, người giành chiến thắng là Lâm Mặc tướng
quân của doanh trại Nghiêm tướng quân.” Mọi người đồng loạt vỗ tay. Trong suốt quá trình thi đấu Vĩnh Ninh lo lắng không yên, đến khi công bố kết quả thì cô như trút được nỗi lo âu từ nã giờ. Khiết An và Khiết Anh nhìn nhau cùng quay lên Vĩnh Ninh, thấy cô nhìn y khẽ cười ngọt ngào. Xem ra đôi uyên ương này sắp tu thành chính quả rồi đây, nghĩ vậy Khiết Anh nhìn xuống lâm mặc mà nở nụ cười vui vẻ. Vô tình nụ cười ấy lại lọt vào mắt cảu Tử Hàn, từ lúc thấy nàng hắn đã chú ý đến không ngờ nàng lại dành nụ cười ngọt ngào ấy cho y khiến hắn tức tối trong lòng.
Lý công công thông báo: “Kết thục phần thi đầu tiên, mời các tướng quân về phòng đã được chuẩn bị bên phía nội cung nghỉ ngơi. Mai vào giữa giờ mão sẽ băt đầu thi tiếp phần tiễn pháp ạ!” Lúc ấy có một nhóm thái giám tầm
ba mươi người bước lên dẫn các tướng quân tham gia thi đấu về phòng nghỉ ngơi. Phòng dành cho họ rất rộng rãi, mười người được xếp một phòng, ở giữa đặt một bộ bàn ghế lớn, hai bên kê thành hai giường lớn nằm được mười người, có cả chăn gối đầy đủ và cả dục phòng nên mọi người thay nhau tắm rửa rồi ra bàn dùng cơm xong cùng nhau nghỉ ngơi.