• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 61: Vân Tiêu đại sư

– Bọn họ tìm ta làm gì? Lẽ nào công chúa có tình huống khác thường?

Lý Vân Tiêu ngoẹo cổ nghĩ một chút, hẳn là sẽ không mới là a.

– Ta là tới mượn tăng cường trận pháp dùng một lát.

Lục Dao làm ra một tư thế xin mời.

– Trước tiên đi gặp Trương đại sư cùng Hứa hội trưởng a, ngài đi theo ta.

Tuy rằng nàng cũng không biết sự tình Lý Vân Tiêu trị liệu công chúa, nhưng từ nét mặt của những Thuật Luyện Sư thâm niên trong công hội kia có thể thấy được, bọn người hội trưởng đối với Lý Vân Tiêu là vô cùng coi trọng.

Lý Vân Tiêu là không muốn đi, nhưng nghĩ tới mình còn có chỗ cầu người ta, đành phải đi gặp một lần.

Lục Dao nhìn hắn một bộ phiền phức, trong lòng không khỏi cười khổ. Nếu là những người khác nghe được hai vị đại sư này triệu kiến, sợ là đã sớm hưng phấn nhảy lên, tiểu tử này lại thiếu kiên nhẫn. Cũng không biết hắn là xảy ra chuyện gì.

Lý Vân Tiêu theo Lục Dao lên lầu ba, đi vào một gian phòng rộng rãi, không chỉ là Hứa Hàn, ngay cả Trương Thanh Phàm cũng có mặt.

Hai người vừa thấy hắn, trong mắt đều lướt qua sắc mặt vui mừng, tựa hồ không dám bất cẩn, vội vàng đứng dậy gật đầu, xem như là phương thức đồng cấp trong lúc đó chào hỏi. Lục Dao cả kinh suýt chút nữa cắn đầu lưỡi, nàng không dám lưu lại, vội vàng chào hỏi liền rời đi. Nhưng Lý Vân Tiêu lại thản nhiên, đi thẳng tới trước mặt hai người, trực tiếp ngồi xuống, nhếch chân lên nói:

– Các ngươi tìm ta có việc gì?

Hai người liếc mắt nhìn nhau, đều không khỏi cười khổ. Trương Thanh Phàm lấy ra một tấm thiệp mời đưa cho Lý Vân Tiêu nói:

– Đây là quốc vương bệ hạ phát thiệp mời thiết yến quần thần, một là chúc mừng Lạc Vân Thường lên cấp Thuật Luyện Sư, hai là vì ăn mừng chữa trị công chúa. Trừ ngươi ra, còn có thể mang theo năm tùy tùng.

Lý Vân Tiêu tiếp nhận một tấm thiệp mời, sau khi trầm tư một lát liền cất đi.

– Chỉ chút chuyện này?

Trương Thanh Phàm thấy hắn hơi không kiên nhẫn, cười khổ nói ngay vào điểm chính:

– Chúng ta muốn biết, ngươi có phải là đệ tử của Dương Địch đại nhân hay không?

Lý Vân Tiêu nói:

– Không.

– Không phải?

Trương Thanh Phàm đầy vẻ nghi hoặc.

– Vậy Phù Sinh Ấn cùng kim châm trích huyệt thuật của ngươi...

Lý Vân Tiêu trực tiếp ngắt lời nói.

– Không còn chuyện gì ta đi trước.

Hắn không có tâm tư đàm luận những chuyện này, cũng căn bản nói không rõ ràng, đứng dậy liền muốn rời đi.

Trương Thanh Phàm sững sờ, còn không ai dám bỏ qua mặt mũi của hắn như thế. Hắn nhìn Hứa Hàn một chút, nhất thời nhìn thấy sự bất đắc dĩ trong mắt đối phương, lúc này mới cười khổ nói:

– Vân thiếu làm sao không nhẫn nại như thế, lần này mời ngươi tới là cảm tạ ngươi cứu mạng công chúa. Chút lễ mọn này là ta cùng Hứa lão vì ngươi chuẩn bị.

Trên mặt bàn có hai hộp ngọc, một lớn một nhỏ, Trương Thanh Phàm trực tiếp đẩy lên trước người Lý Vân Tiêu, cười tủm tỉm nhìn hắn.

Lý Vân Tiêu hơi nhướng mày, mở ra hộp ngọc nhỏ, bên trong có một huy Chương tinh xảo khéo léo nằm ở trong đó, cũng không biết là vật liệu gì chế thành, cầm trong tay không phải vàng không phải ngọc. Lý Vân Tiêu kinh ngạc nói:

– Huy Chương cấp hai Thuật Luyện Sư?

Hứa Hàn cười nói:

– Phương pháp kim châm trích huyệt của Vân thiếu, thực lực cách xa cấp hai Thuật Luyện Sư. Nhưng chỗ ta chỉ là phân hội cấp năm của Thuật Luyện Sư Công Hội, chỉ có quyền lợi phân phát huy Chương cấp hai. Vì lẽ đó không thể làm gì khác hơn là oan ức Vân thiếu, muốn chứng thực cao hơn nữa, nhất định phải đến phân hội cấp bốn nghiệm chứng.

Lý Vân Tiêu chỉ hơi trầm ngâm, liền để vào trong giới chỉ.

– Vật này cũng không tệ, những thứ khác không nói, chỉ là mỗi tháng phát bổng lộc cũng là con số không nhỏ, đa tạ.

Hứa Hàn lộ ra nụ cười hiểu ý, chỉ vào cái hộp lớn nói:

– Vân thiếu nhìn cái này một chút.

Lý Vân Tiêu cười nhạt nói:

– Không cần nhìn cũng biết là một kiện Huyền Binh.

Hắn mở nắp hộp ra, quả nhiên có một thanh trường kiếm màu bạc nằm ở bên trong, tỏa ra điểm điểm hàn quang. Thủy quang ở trên thân kiếm chảy xuôi, như một vũng bích tuyền, mười phần linh tính, vừa nhìn liền biết không phải vật phàm.

– Kiếm này tên là Xuân Thủy, chính là tác phẩm đắc ý nhất của cuộc đời ta, cấp bậc cấp ba, Vân thiếu cảm thấy làm sao?

Trương Thanh Phàm đắc ý giải thích, trong mắt loé ra một tia không bỏ. Nhưng trong lòng hai người bọn họ ngứa ngáy, vạn phần muốn học phương pháp kim châm trích huyệt, cũng chỉ có thể nhịn đau bỏ đi yêu thích.

Phương pháp kim châm trích huyệt giá trị cách xa Huyền Binh này, ban đầu hai người còn lo lắng đây là sư thừa bí pháp của Dương Địch, không thể truyền ra ngoài. Sau khi nghe Lý Vân Tiêu nói không phải Dương Địch thân truyền, tự nhiên không tồn tại những lo lắng này, lúc này mới yên tâm đem bảo bối lấy ra.

Lý Vân Tiêu cầm lấy trường kiếm, tỉ mỉ nhìn một phen, khen:

– Không tệ, tuy rằng còn có rất nhiều tỳ vết, nhưng lấy thực lực cấp ba Thuật Luyện Sư của ngươi, có thể luyện chế ra Huyền Binh loại phẩm chất này, xác thực là đáng quý.

Trương Thanh Phàm cùng Hứa Hàn đều xạm mặt lại, tiểu tử này nói chuyện thật là tức chết người, bảo kiếm trân phẩm như vậy, dĩ nhiên nói còn có rất nhiều tỳ vết.

Lý Vân Tiêu nhìn bọn họ một chút, cười nhạt nói:

– Các ngươi không phục lắm đúng không?

Lý Vân Tiêu khẽ cười nói:

– Xuân Thủy kiếm này chủ tài hẳn là Huyền Thủy Huyễn Thiết cấp bốn. Dựa theo dòng suy nghĩ của các ngươi, khẳng định cảm thấy các loại tài liệu cấp càng cao, luyện chế Huyền Binh liền càng tốt. Nhưng thực lực cấp ba của ngươi căn bản là không cách nào lý giải kết cấu của vật liệu cấp bốn, chỉ có thể cứng rắn thay đổi hình thái. Như vậy luyện chế ra Huyền Binh, tuy rằng ở trên cấp bậc là cấp ba, nhưng ngược lại vững chắc không bằng vật liệu cấp ba chế tạo Huyền Binh. Tuy rằng phát huy ra uy lực lớn hơn, nhưng đối với võ giả yêu cầu cũng càng cao, hơn nữa rất dễ tổn hại.

Hắn nói mấy câu nhất thời làm hai người cả kinh dại ra, dồn dập rơi vào trầm tư. Vấn đề này bọn họ chưa từng nghĩ tới, chỉ là một mực muốn tăng lên phẩm chất cùng đẳng cấp của Huyền Binh.

Lý Vân Tiêu nhẹ nhàng nở nụ cười, một luồng khí thế tông sư dần dần tản mát ra, phảng phất trở lại lúc trước khi ngã xuống, tại tổng bộ Thuật Luyện Sư Công Hội, quay về tất cả Thuật Luyện Sư trên toàn bộ đại lục giảng kinh khai đạo.

– Đầu tiên chọn chủ tài cũng đã mười phần sai, phụ tài cũng giống như vậy, tất cả đều là tuyển dụng vật liệu cấp bốn, ngươi không cách nào khống chế kết cấu của chúng, làm sao có thể hài hòa dung hợp lại với nhau? Chỉ là dựa vào hồn lực cùng chân hỏa không ngừng mạnh mẽ dung hợp, tuy rằng cuối cùng thành công, nhưng cũng không phải một thanh kiếm hoàn chỉnh, mà là dùng may vá ghép lại với nhau.

Trương Thanh Phàm thẳng tắp nhìn Xuân Thủy kiếm của mình, thanh Huyền Binh xưa nay mình là càng xem càng thoả mãn, giờ khắc này ở trong mắt hắn lại đột nhiên thành một thất bại phẩm, thật giống như xếp gỗ chồng chất lại với nhau, càng xem càng có vấn đề.
Chương 62: Đồng thời luyện chế (1)

Trong đôi mắt Hứa Hàn cũng là một mảnh mê man, rơi vào suy nghĩ nặng nề. Hai người không dám nói một câu, cẩn thận nghe Lý Vân Tiêu giảng giải.

– Cuối cùng nói thủ pháp luyện chế cùng lựa chọn chân hỏa, chân hỏa cũng chưa chắc là càng mạnh càng tốt, Trương đại sư ngươi dùng hẳn là Yêu hỏa a? Hơn nữa là yêu thú thuộc tính hỏa, như vậy trực tiếp tổn hại đến thuộc tính thủy của Huyền Thủy Huyễn Thiết. Mà thủ pháp luyện chế cũng rất thô ráp, không có các bước dung hợp tốt. Như vậy luyện chế ra đồ vật, ngoại trừ đẳng cấp vẫn được ra, ngươi còn muốn hi vọng nó làm gì?

Lý Vân Tiêu nói xong, hai người triệt để ngây người như phỗng, chỉ ngây ngốc nhìn thanh Xuân Thủy kiếm. Vừa nãy là càng xem vấn đề càng nhiều, hiện tại hoàn toàn là càng xem càng thành đồ bỏ đi, thế này sao lại là kiếm? Rõ ràng chính là đồng nát sắt vụn a!

– Vân… Vân Tiêu đại sư, vậy như thế nào mới có thể luyện chế ra Huyền Binh phẩm chất cao?

Trương Thanh Phàm không dám thở mạnh một hồi, cẩn thận từng li từng tí hỏi thăm. Lý Vân Tiêu ở trong mắt hắn, đã không còn là thiếu niên thần bí, mà là một vị Thuật Luyện đại sư cao cao tại thượng.

Hứa Hàn cũng cẩn thận hô hấp, vểnh tai lên cẩn thận lắng nghe. Hai người đều là một bộ dáng dấp ham học hỏi như khát.

Phải biết tới cấp bậc như bọn hắn, đặc biệt là ở nơi như Thiên Thủy quốc, đã không có ai có thể chỉ điểm bọn họ Thuật Luyện, chỉ có tự mình không ngừng nỗ lực tìm tòi, mới có thể hơi có chút thu hoạch. Vì lẽ đó tại Thiên Thủy quốc, quan hệ của hai người cũng không phải bình thường, vừa là thầy vừa là bạn, lẫn nhau học tập, đồng thời tăng cao.

Hiện tại đột nhiên xuất hiện một người, trong nháy mắt đem con đường trước mắt bọn họ mở ra, phía trước nguyên bản tối tăm, lại hiện ra một thái dương đại đạo, hai người đã mơ hồ trông thấy tầng thứ cao hơn trên Thuật Luyện chi đạo này, đang hướng bọn họ vẫy tay.

Cơ hội như thế tuyệt đối là ngàn năm một thuở, trong tâm hai người đều dị thường kích động, thần thái trở nên hết sức khiêm tốn, hoàn toàn là một bộ học sinh thỉnh giáo.

Lý Vân Tiêu cười nói:

– Ta vừa vặn muốn luyện chế Huyền Binh của mình, liền mượn luyện chế thất của các ngươi dùng một lát. Có thể học được bao nhiêu, liền xem chính các ngươi.

Có thể học được bao nhiêu, liền xem chính các ngươi…

Câu nói như thế này dĩ nhiên là một thiếu niên mười lăm tuổi cùng hai vị Thuật Luyện đại sư nói, nếu bị người ta biết, kia nhất định là sẽ chấn kinh. Nhưng Trương Thanh Phàm cùng Hứa Hàn chỉ là sững sờ một khắc, liền lập tức hiện ra vẻ đại hỉ.

Thông qua buổi nói chuyện vừa nãy, thực lực của Lý Vân Tiêu ra sao bọn họ còn không biết, nhưng ít ra ở tri thức cùng nhận thức là mạnh hơn bọn họ. Cái gọi là “người giỏi làm thầy”, ở trên Thuật Luyện thuật, có thể học được nửa điểm tri thức, đó cũng là sự tình cực kỳ hiếm thấy. Tất cả mọi người là mèo khen mèo dài đuôi, Thuật Luyện Sư phổ thông chỉ có thể thông qua mình khổ sở tìm tòi, mới có thể có tiến triển nhỏ bé.

Đặc biệt là đến trình độ như hai người bọn họ, chỉ dựa vào tự mình nghiên cứu, đã rất khó đạt được tinh tiến. Vì lẽ đó có bất kỳ cơ hội nào đều sẽ không buông tha.

Hứa Hàn lập tức phân phó, rất nhanh một gian luyện kim thất tốt nhất liền chuẩn bị xong. Ngoại trừ Hứa Hàn cùng Trương Thanh Phàm ra, Lý Vân Tiêu còn cố ý gọi Cổ Vinh tới đồng thời quan sát.

Cổ Vinh càng là kích động không thôi, lần trước sự tình Tuấn Lương để hắn bỏ qua cơ hội học tập kim châm trích huyệt, để hắn ảo não hối hận phát điên. Cố ý đem hết thảy đồ đệ cùng học viên gọi tới, mạnh mẽ răn dạy một phen. Yêu cầu tất cả mọi người đều phải bế quan khổ tu, không cho ở bên ngoài sinh sự, bằng không trục xuất sư môn! Sợ đến một đám đệ tử làm việc làm người đều thu lại không ít.

Trận pháp phụ trợ luyện chế thiết trí ở tầng thứ năm của Thuật Luyện Sư Công Hội, tầng thứ năm to lớn chỉ có một đại trận như thế, nhìn qua tương tự như Truyền Tống Trận Pháp, mặt trên khắc đầy đồ án lít nha lít nhít phức tạp, tỏa ra khí tức cổ điển trầm ổn.

Lý Vân Tiêu khen:

– Điều kiện ở Thiên Thủy quốc quả nhiên không tệ, Già Lam học viện có khu vực trọng lực, một Thuật Luyện Sư Công Hội cấp năm dĩ nhiên có trận pháp phụ trợ bực này, thực sự ra ngoài dự liệu của ta. Lần này luyện chế sẽ đơn giản không ít.

Hứa Hàn cười nói:

– Những thứ này đều là thời điểm Dương Địch đại nhân còn ở đây thiết trí.

Lý Vân Tiêu gật đầu nói:

– Cổ Vinh, ngươi lại đi giúp ta chuẩn bị một ít vật liệu, đều là một ít đồ vật bình thường, bên trong công hội nên có đủ.

Hắn báo ra một danh sách, Cổ Vinh vội vàng để tâm ghi nhớ. Chờ niệm xong, Cổ Vinh mới sờ sờ đầu, kinh ngạc nói:

– Này, những thứ này không phải nguyên liệu luyện đan sao?

Lý Vân Tiêu nói:

– Không sai, ta mới vừa thu một đồ đệ, dự định giúp hắn luyện chế chút Giải Độc Đan cùng Trùng Nguyên Đan. Cái trận pháp phụ trợ này đẳng cấp vượt qua dự tính của ta, có thể ở thời điểm luyện khí tiện thể luyện đan luôn.

Hứa Hàn:

– …

Trương Thanh Phàm:

– …

Cổ Vinh:

– …

Lý Vân Tiêu cau mày nói:

– Còn đứng đờ ra đó làm gì? Còn không mau đi?

Cổ Vinh một mặt khổ qua nói:

– Vân, Vân thiếu… luyện chế loại đan dược này giao cho ta là được, lão gia ngài vẫn là chuyên tâm luyện khí đi.

Đùa gì thế, một trận pháp đồng thời luyện khí thêm luyện dược, chưa từng nghe qua có loại việc này. Hiếm thấy Lý Vân Tiêu chịu tự mình ra tay, hắn không muốn nhìn thấy một lần luyện chế thất bại.

Sắc mặt Lý Vân Tiêu nhất thời chìm xuống.

– Cổ Vinh, nguyên lai ngươi không có hứng thú xem ta luyện chế. Sự tình lần trước ta còn không…

– Vân thiếu chờ, chỉ năm phút.

Vẻ mặt Cổ Vinh bỗng nhiên hoàn toàn biến đổi, nhanh như tia chớp xông ra ngoài, thời điểm hô lên câu nói này đã rơi xuống mấy tầng thang lầu.

Hứa Hàn cũng nuốt ngụm nước miếng, không khỏi nói:

– Vân Tiêu đại sư, đừng nói một trận pháp tiến hành hai loại luyện chế không giống, coi như là hai trận pháp tách ra luyện chế, cũng là chưa từng nghe thấy a.

Vẻ mặt Lý Vân Tiêu bất biến, lạnh nhạt nói:

– Hiện tại ngươi chưa nghe nói, lập tức liền có thể tận mắt thấy.

Trương Thanh Phàm nhẹ nhàng đẩy Hứa Hàn, khẽ lắc đầu ra hiệu, hai người dùng ánh mắt nhẹ nhàng giao lưu một hồi, ý tứ là người trẻ tuổi tính tình gấp, tính khí kích động, hơn nữa thích hồ đồ, chờ sau đó hắn luyện chế thất bại, ăn chút vị đắng, sau khi gặp khó dĩ nhiên sẽ cải chính. Hiện tại liền tùy theo hắn đi thôi.

Rất nhanh Cổ Vinh liền vọt vào, trong tay mang theo một cái túi đựng đồ, đem vật liệu dồn dập đổ ra. Lý Vân Tiêu báo nguyên liệu đều là vật liệu phổ thông, hắn một mạch đem toàn bộ tồn kho mang tới, chất thành một đống trên mặt đất.

Lý Vân Tiêu kiểm tra một lần, hết sức hài lòng. Hắn vòng quanh trận pháp trung ương đi một vòng, bốn phía đều bày đủ loại phụ khí luyện chế, hắn tuyển chọn một lò luyện đan, nhẹ nhàng vỗ một cái, phát sinh tiếng kêu ngân vang.
Chương 63: Đồng thời luyện chế (2)

– Hừm, liền cái này.

Lý Vân Tiêu nhấc lên lô đỉnh trực tiếp vứt ở bên trái trận pháp, một chưởng vỗ xuống, nắp lò nhất thời bay lên. Hắn tiện tay trảo một cái, các loại vật liệu trên đất dồn dập bay vào trong lô, nắp lô “Oanh” một tiếng phủ xuống.

Cổ Vinh kinh ngạc nói:

– Vân thiếu, ngươi không phải muốn luyện hai loại đan dược sao?

Lý Vân Tiêu “ân” một tiếng nói:

– Giảm bớt phiền phức, đem vật liệu đồng thời bỏ vào đồng thời luyện.

– Cái gì? Một lò luyện hai loại đan dược? Vật liệu đồng thời bỏ vào?

Cổ Vinh mắt choáng váng.

– Hơn nữa còn đồng thời luyện chế Huyền Binh?

Lần này ngay cả Trương Thanh Phàm cũng không bình tĩnh lên, đầu óc ngất ngất, trời ạ, tiểu tử này thật sự hiểu Thuật Luyện sao? Mình là chuyện gì thế này? Làm sao sẽ tùy theo hắn làm bừa như vậy? Còn gọi hắn là Vân Tiêu đại sư?

Trong đầu hắn liên tiếp hiện ra dấu chấm hỏi, thậm chí bắt đầu đối với sự thông minh của mình sản sinh hoài nghi, dĩ nhiên sẽ tin tưởng tiểu tử này?

Hứa Hàn cũng triệt để té xỉu. Hai người mình đều sắp hơn trăm tuổi, làm sao lại cùng tiểu hài tử này đồng thời hồ đồ lên. Đều do lúc trước bị hắn nói mấy câu doạ dẫm, hiện tại vừa làm, liền để lộ nội tình. Ai nha, lúc đó trực tiếp hỏi hắn lấy pháp môn kim châm trích huyệt là được rồi, còn đần độn đến nhìn hắn luyện khí. Trời ạ, ta lại phát cho hắn huy Chương Thuật Luyện Sư cấp hai, đầu của ta có phải là bị ván cửa kẹp?

Sắc mặt của hai người như sương đánh cà, âm trầm nhìn Lý Vân Tiêu một mình hồ đồ lên.

Trong tâm bọn họ đã rơi xuống phán đoán cho Lý Vân Tiêu, một công tử bột chỉ có thể nói bốc nói phét, không biết từ nơi nào ngẫu nhiên học được phương pháp kim châm trích huyệt. Càng làm cho bọn họ phiền muộn chính là, hai người mình ở Thiên Thủy quốc là nhân vật số một số hai, dĩ nhiên trong lúc nhất thời bị che mắt, nếu truyền ra ngoài, mặt mũi để nơi nào a.

Ngay thời điểm ba người mỗi người có tâm tư riêng, Lý Vân Tiêu rốt cục bắt đầu chuyển động.

Hắn nhẹ nhàng đạp ra một bước, thân thể bỗng nhiên ở trong trận pháp xoay tròn, dưới chân tựa hồ giẫm một bộ bước tiến kỳ dị, bước tiến phối hợp quyết ấn trong tay, mỗi bước ra một bước, liền tương ứng có một đạo pháp quyết đánh vào trong trận pháp. Hơn trăm viên nguyên thạch khảm nạm ở bốn phía trận pháp bắn mạnh ra nguyên khí cuồng bạo, dồn dập tụ hợp vào trong trận pháp, những đồ án khắc họa kia, như kinh mạch trong thân thể, ở dưới nguyên khí giội rửa lung lay lên.

Nhưng cũng không phải là hết thảy đồ án đều có nguyên khí chảy qua, một trận pháp to lớn chỉ có mấy vị trí ở chính giữa tỏa ra nguyên khí mãnh liệt, từng tia chân hỏa từ trong mắt trận xì ra, bắt đầu tăng nhiệt độ cho lò luyện đan. Ở một bên khác, vài đạo hư không chi hỏa từ trong mắt trận xì ra, ngưng tụ trên không trung, càng ngày càng mạnh!

– Chuyện này… chuyện gì thế này?

Hứa Hàn nguyên bản sắc mặt âm trầm liền dại ra, tự lẩm bẩm:

– Toàn bộ đại trận chỉ khởi động một phần? Trận pháp không phải một thể sao? Chẳng lẽ thực lực tiểu tử này quá yếu, chỉ có thể khởi động một phần nhỏ?

Trương Thanh Phàm cũng có chút không xoay chuyển được, cả kinh nói:

– Trận pháp chỉ có khởi động thất bại cùng khởi động thành công, nào có đạo lý khởi động một bộ phận? Hẳn là tiểu tử này thực lực quá yếu, thế nhưng tại sao ta cảm giác chân hỏa kia so với chúng ta bình thường sử dụng còn mạnh mẽ hơn nhiều?

– Một đám oắt con vô dụng, ngậm miệng xem thật kỹ!

Âm thanh của Lý Vân Tiêu từ trong trận pháp truyền ra.

– Khải Linh Vô Tướng đại trận này tổng cộng do bốn mươi tám cơ sở trận pháp xây dựng thành, phân biệt đối ứng bốn mươi tám loại thủ pháp luyện chế cơ sở. Hai hai đối xứng, ba ba giao nhau, có thể diễn sinh ra vô số loại hiệu quả phụ trợ, cho nên mới có thể trở thành trận pháp phụ trợ mạnh mẽ. Nếu mỗi lần đều khởi động toàn bộ, chỉ duy trì trận pháp liền phải tiêu hao lượng lớn tâm thần cùng hồn lực, còn làm sao luyện chế? Hiện tại ta chỉ cần luyện chế đan dược cấp một cùng Huyền Binh cấp một đơn giản, vì lẽ đó triển khai mười hai loại luyện chế cơ sở, phối hợp với nhau có thể kéo ra 108 loại, đã đủ rồi.

– Trời ạ, thì ra là như vậy!

– Thần a, dĩ nhiên là như vậy!

– Má ơi, này còn chỉ là luyện chế đơn giản sao? Giết ta đi!

Phiền muộn lúc trước trong nháy mắt quét đi sạch sành sanh, con ngươi mở lớn, mặt ngơ ngác cùng vẻ khó tin. Tuy rằng có chút động tác của Lý Vân Tiêu bọn họ khó có thể lý giải, thế nhưng lại khó có thể ức chế kích động, cả người kịch liệt run rẩy lên. Ba người đều trong nháy mắt bài trừ các loại tạp niệm, con mắt không dám nháy một cái.

Bởi vì bọn họ biết, ở trong tối tăm vô hạn, trên dưới gian nan tìm kiếm Thuật Luyện chi đạo, một cánh cửa lớn hoàn toàn mới đang hướng về bọn họ mở ra!

Một tia ánh mặt trời, từ trong khe cửa bắt đầu soi sáng đi vào!

– Thời điểm luyện chế, mỗi một phần tâm thần và khí lực, đều phải dùng ở trên lưỡi dao. Vì lẽ đó khi tuyển lựa cùng khởi động trận pháp, chính là bước đi vô cùng trọng yếu. Vì lẽ đó một tên Thuật Luyện Sư tốt, nhất định phải là một tên Trận pháp đại sư. Dương Địch có thể bố trí xuống Khải Linh Vô Tướng đại trận này, chứng minh hắn ở trên trận pháp thành tựu vượt xa các ngươi.

Thời điểm Lý Vân Tiêu giảng giải, vật liệu trên người bắt đầu từng cái đi vào trong chân hỏa nung đốt lên. Hắn phân tâm nhị dụng, phân biệt khống chế hỏa lực hai bên, còn có trình độ luyện chế các loại vật liệu.

– Vân, Vân thiếu, thần, thần a!

Cổ Vinh nhìn mà run cầm cập lên.

– Ngươi không phải nói mỗi một phần tâm thần đều là vô cùng trọng yếu sao? Vậy tại sao còn có thể một bên phân tâm luyện chế, một bên nói chuyện với chúng ta. Chuyện này...

Lý Vân Tiêu sầm mặt lại, cả giận nói:

– Ngu xuẩn! Ngươi cho rằng ta muốn nói chuyện sao? Còn không phải sợ mấy người ngu xuẩn các ngươi xem không hiểu. Vậy ta không nói, chính các ngươi từ từ xem.

Chi!

Cổ Vinh đột nhiên cảm thấy lạnh cả người, thở ra một hơi lãnh khí. Lập tức nhìn thấy hai ánh mắt giết người rơi vào trên người mình, Trương Thanh Phàm cùng Hứa Hàn trợn hai mắt đỏ chót, nổi giận đùng đùng, như hai con dã thú nổi khùng, nhìn chòng chọc vào mình, tức giận trên mặt hầu như muốn đem mình phân thây, ánh mắt càng là muốn ăn tươi nuốt sống!

Rầm!

Chân hắn mềm nhũn, sợ đến trực tiếp ngã trên đất, liều mạng che miệng lại, hận mình nói sai lời.

– Đừng, đừng a Vân thiếu, ta sai rồi...

– Hừ!

Lý Vân Tiêu hừ lạnh một tiếng, lại không phản ứng hắn, mà là toàn tâm vùi đầu vào luyện chế. Lấy hồn lực trước mắt của hắn, muốn đồng thời luyện chế ba loại đồ vật, xác thực độ khó rất lớn. Cũng may cường độ cơ thể hắn cực kỳ cứng cỏi, có thể dựa vào kỹ thuật thủ pháp cực cường để đền bù một ít hồn lực không đủ.

Điều này cũng làm cho chính hắn giật mình không nhỏ, thân thể mạnh mẽ đối với luyện chế, hiệu quả phụ trợ so với dự tính mạnh hơn quá nhiều.
Chương 64: Thiết kiếm ngăm đen

Động tác của Lý Vân Tiêu nước chảy mây trôi, không có một tia cản trở, làm cho người ta có một loại vẻ đẹp trên cảm quan. Trong lòng ba người đều vạn phần khiếp sợ.

– Không nghĩ tới luyện chế dĩ nhiên có thể nghệ thuật như vậy...

Theo thời gian từng chút trôi qua, động tác trên thân thể hắn từ từ chậm lại, nhưng quyết ấn lại tăng nhanh, trong đôi mắt hắn đột nhiên bắn mạnh ra một vệt tinh mang, lần thứ hai lạnh lùng nói:

– Chân hỏa của lò luyện đan ổn định ở một phạm vi liền có thể, hiện tại đã ở vào giai đoạn đan thai. Phía dưới chủ yếu xem ta luyện chế HBinh!

Hai tay hắn không ngừng kết các loại ấn quyết phiền phức, từng đạo từng đạo chân hỏa từ trên trận pháp xì ra, như Hỏa Long từ trong song chưởng của hắn khống chế, thỉnh thoảng hướng về chỗ Huyền Binh cùng lò luyện đan phụt lên. Đặc biệt ở trận pháp bên phải, chân hỏa như sóng biển bao vây lấy một đoàn chất lỏng ở giữa không trung.

Tư tư!

Bên trong chất lỏng không ngừng truyền ra tiếng sôi trào, ba người đều biết là đang thiêu đốt tạp chất trong đó. Lý Vân Tiêu đối với tiết tấu cùng động tác khống chế tinh tế, đã triệt để chinh phục nhãn cầu của ba người, mỗi một động tác đều giống như nghệ thuật tuyệt diệu, chấn động lòng người.

Lý Vân Tiêu đột nhiên lóe lên, quát một tiếng! Tạp chất trong chất lỏng tựa hồ đã thiêu đến gần đủ rồi, âm thanh càng ngày càng nhỏ. Ở mặt ngoài quả cầu dịch bắt đầu lưu chuyển từng đạo từng đạo hoa văn màu đen, chậm rãi, màu đen khuếch tán càng lúc càng lớn, toàn bộ quả cầu biến thành một đoàn mực nước, ở trong hư không không ngừng biến hóa hình thái.

– Đây là... Tinh thiết bản nguyên!

Con ngươi của Trương Thanh Phàm mở lớn, không nhịn được thất thanh hô lên. Lập tức phát hiện mình thất thố, vội vàng che miệng lại, vẻ hoảng sợ trong mắt càng tăng.

Hai người khác vừa nghe, thân thể cũng chấn động, không thể tin tưởng nhìn đoàn mực nước không ngừng biến hóa trên không trung kia, chỉ là lưu động càng ngày càng chậm, thật giống như sắp ngưng tụ.

– Thuật Luyện Sư một cấp nên đàng hoàng sử dụng vật liệu cấp một, như vậy mới có thể sâu sắc lý giải cấu tạo của các nguyên liệu, mặc dù chỉ là tinh thiết bình thường, ở thời điểm ngươi có thể đề luyện ra bản nguyên, cũng có thể dùng để chế tạo Huyền Binh!

Lý Vân Tiêu lạnh lùng giải thích, hiện tại hắn cũng không dám nói nhiều, trên mặt bắt đầu hiện ra vẻ trắng bệch, tinh khí thần hao tổn cực kỳ khổng lồ! Hắn lấy ra một khối khoáng thạch màu tím, trực tiếp vùi vào trong đoàn mực nước kia, chính là Tử Dương Thạch từ chỗ Mộng Bạch mặt dày thu lại kia.

Xì xì!

Sau khi Tử Dương Thạch bay vào, thanh âm xì xì không dứt bên tai, đoàn đoàn sương mù màu tím nhanh chóng bốc hơi lên, tràn ngập cả Thuật Luyện thất. Nhưng ba người đều là Thuật Luyện Sư hồn lực cực cường, chút sương ấy căn bản không ảnh hưởng thị lực của bọn họ, từng cái từng cái mắt mở tròn vo, nhìn chằm chằm đoàn tinh thiết bản nguyên kia.

Ngoại trừ Cổ Vinh ra, Trương Thanh Phàm cùng Hứa Hàn đều có thể thấy rõ ràng tình trạng của Tử Dương Thạch trong tinh thiết bản nguyên. Mắt thấy đám chất lỏng kia đang dần dần tố hình, mặt ngoài không còn lưu chuyển bất định, mà là dần dần vững chắc, hai người không khỏi sốt sắng lên, hai tay đổ mồ hôi lạnh, xiêm y sớm đã ướt đẫm, thậm chí so với mình luyện chế còn mệt hơn rất nhiều.

Lý Vân Tiêu cũng tập trung tinh thần, hít một hơi thật sâu, đem trọc khí trong cơ thể nhẹ nhàng phun ra, quát một tiếng.

– Ngưng!

Trong tay hắn phóng ra nguyên lực, tần suất hai tay trong nháy mắt tăng cao mấy lần, từng đạo từng đạo pháp quyết tựa hồ là đồng thời đánh ra, bay vào trong tinh thiết bản nguyên. Tinh thiết màu đen trạng thái lỏng kia ở trên không trung kịch liệt xoay tròn, dần dần kéo dài, tạo thành dáng dấp một thanh trọng kiếm, càng ngày càng thành hình.

Uống!

Lý Vân Tiêu quát lên một tiếng lớn, năm ngón tay như trảo, đột nhiên đánh về trọng kiếm kia.

Ầm!

Trên thân kiếm phát sinh một tiếng ầm ầm, trực tiếp từ trên trận pháp va chạm bay ra ngoài, tranh… cắm vào trên vách tường ở trong phòng. Cả thanh kiếm đen thui, gần giống như một thiết côn, hơn nữa dĩ nhiên không có khai phong!

Ngay ở thời điểm ba người ngạc nhiên, động tác của Lý Vân Tiêu lần thứ hai bay lượn lên, chưởng chưởng như hồ điệp phi vũ, vỗ vào trên lò luyện đan.

Ầm!

Ầm!

Ầm!

...

Ầm ầm không ngừng bên tai, lò luyện đan chịu đến chấn động to lớn, bắt đầu trở nên loạng choạng, rung động dữ dội lên. Nắp càng không ngừng đánh thân đỉnh, ồn ào không ngớt.

Ầm!

Cuối cùng song chưởng của Lý Vân Tiêu cùng xuất hiện, đột nhiên đập vào trên thân lò luyện đan. Một tiếng nổ vang, nắp lò luyện đan trong nháy mắt bị chấn động đến vỡ nát thành năm mảnh, bay ra ngoài.

Một luồng khí mịt mờ lượn lờ bay lên, ba người đột nhiên hít sâu một hơi, nhất thời cảm thấy trong đầu một mảnh thanh minh thoải mái, toàn bộ căng thẳng uể oải bởi vì ở trong quá trình quan sát mà sinh, nhất thời quét đi sạch sành sanh.

Hô!

Lý Vân Tiêu thở phào, cả người tựa như hoàn toàn bị lấy sạch, uể oải hạ xuống, sắc mặt càng là trắng xám, dị thường khó coi.

Cổ Vinh trước hết phản ứng lại, vội vàng tiến lên nâng Lý Vân Tiêu, đưa tới một viên đan dược.

– Vân thiếu, chậm một chút, chậm một chút.

Lý Vân Tiêu mở ra chiếc lọ đan dược mà Cổ Vinh đưa qua, kéo nắp bình vừa ngửi, nhất thời ném ra ngoài, cau mày nói:

– Thanh Tâm Dưỡng Hồn Đan độ tinh khiết thấp như vậy, nuôi sủng vật còn tạm được, là người có thể ăn sao?

Vẻ mặt Cổ Vinh đưa đám nhìn chỗ đan dược bị ném, muốn tự tử cũng có. Thanh Tâm Dưỡng Hồn Đan này là bảo bối mà Thuật Luyện Sư thích nhất, là cấp hai, hắn tiêu tốn giá cao mới mua được. Tùy tiện một hạt cũng đáng giá thiên kim, dĩ nhiên bị Lý Vân Tiêu tiện tay ném xuống.

– Vân Tiêu đại sư, ta có độ tinh khiết cao hơn!

Trương Thanh Phàm vội vàng lấy ra một đống lớn đan dược, hai tay đưa tới, dáng vẻ khiêm cung, không khác những Thuật Luyện học đồ ở bên ngoài.

Hứa Hàn cũng chạy tới, vội vàng đem thứ tốt trên người lấy ra.

– Ta cũng có, Vô Nhai Linh Quả có thể khôi phục nguyên khí, Dưỡng Hồn Đích Đà La Hoa, Túy Tiên Dục Tử Bạch Hạc Huyễn Đan...

Hắn từng cái đề cử lên, thật giống như chỉ lo Lý Vân Tiêu không nể mặt mũi, không chịu ăn vật của hắn.

Lý Vân Tiêu cau mày nói:

– Bạch Hạc Huyễn Đan? Này không phải xuân dược sao?

– A?

Hứa Hàn sững sờ, nét mặt già nua đỏ chót, lúng túng nói:

– Ngạch, khặc khặc, đây là cho Trương lão dùng.

Sắc mặt Trương Thanh Phàm tái xanh, nổi giận nói:

– Hứa Hàn, ngươi nói rõ cho ta, là Trương lão nào!

Lý Vân Tiêu cầm lấy Bạch Hạc Huyễn Đan, ở dưới ba người trợn mắt ngoác mồm trực tiếp vứt vào trong miệng.

– Liền cái này đi, những thứ khác đều là đồ bỏ đi, còn không bằng ta tự mình tọa thiền mấy phút khôi phục.

– Chuyện này...

Cổ Vinh đầu đầy mồ hôi lạnh.

– Vân thiếu, vừa nãy ngươi ăn chính là xuân dược cấp hai a, không có sao chứ...

Hứa Hàn biến sắc, vội vàng nói:

– Mau mau mang Vân Tiêu đại sư đến trong phòng ta. Cổ Vinh, gọi tới hết thảy nữ phục vụ trong công hội, để Vân Tiêu đại sư chọn!
Chương 65: Sâu không lường được (1)

Trên trán Lý Vân Tiêu bốc lên mồ hôi lạnh.

– Cái này... lần sau đi, lần sau đi, hiện tại ta mới vừa tiêu hết tinh khí thần, thân thể có chút mệt...

Con ngươi Cổ Vinh co rụt, đột nhiên nói:

– Ta rõ ràng! Nguyên lai Vân thiếu thích cái kia, ta lập tức đi triệu tập hết thảy nam phục vụ!

Lý Vân Tiêu đập một chưởng vào trên đầu hắn.

– Bạch Hạc Huyễn Đan là dùng Tiên Hạc Xà thảo luyện chế thành, Tiên Hạc Xà thảo là nguyên liệu đại bổ cấp ba. Chút dược hiệu mê huyễn kia đối với ta mà nói là cái rắm gì!

Hắn hít một hơi thật sâu, bắt đầu vận chuyển Tạo Hóa Nhất Khí công pháp, trực tiếp hấp thu nguyên lực trong đan dược.

Ba người đều là mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, nhưng không ai dám quấy rầy hắn, bắt đầu chia ngồi ở xung quanh, một bên khôi phục thể lực, một bên nhớ lại quá trình luyện chế vừa nãy của Lý Vân Tiêu. Lần này Lý Vân Tiêu luyện chế, đối với mấy người bọn họ ảnh hưởng không thể nghi ngờ là có tính dẫn dắt rất lớn, hiện tại ba người bọn họ phảng phất còn ở trong mộng, có chút không dám tin tưởng những gì mình chứng kiến.

Cứ như vậy, toàn bộ năm tầng công hội, trong phòng luyện chế hoàn toàn yên tĩnh. Chỉ có mùi thơm ngát nhàn nhạt thỉnh thoảng từ trong lò luyện đan truyền đến, còn có một thanh thiết kiếm ngăm đen, chênh chếch xuyên ở trên vách tường, chờ đợi chủ nhân của nó tới lấy.

Hô!

Không biết qua bao lâu, Lý Vân Tiêu thở dài một hơi, trên da khô quắt cuối cùng cũng coi như khôi phục chút dung quang, hắn ai thán nói:

– Ai, cuối cùng cũng coi như khôi phục một phần ba. Luyện chế như vậy quá tiêu hao tinh khí thần.

Ba người Trương Thanh Phàm cũng đồng thời mở mắt ra, Cổ Vinh sợ hãi nói:

– Vân thiếu, hồn lực của ngươi liền khôi phục một phần ba?

– Hừm, có gì đáng kinh ngạc. Hồn lực của ta chỉ là Sĩ cấp, so với các ngươi khôi phục nhanh cũng bình thường a.

– Nhưng... này cũng quá nhanh đi? Ta cũng là hồn lực một cấp, sau mỗi lần luyện chế muốn hoàn toàn khôi phục, ít nhất bảy ngày mới được a!

– Ngươi là đồ bỏ đi, cũng muốn cùng ta so sánh?

Lý Vân Tiêu mạnh mẽ trừng Cổ Vinh một chút, sợ đến hắn vội vàng rút đầu, không dám nói lời nào.

Trương Thanh Phàm cùng Hứa Hàn cũng liếc nhau một cái, dồn dập cười khổ không thôi. Bọn họ cũng không dám nói tiếp, miễn cho bị đối phương mắng là đồ bỏ đi, vậy khuôn mặt già nua thả chỗ nào a!

Lý Vân Tiêu đột nhiên nhìn Hứa Hàn làm ra nụ cười quyến rũ.

– Khà khà, Hứa hội trưởng, vừa nãy ngươi nói cái kia… cái sắp xếp nữ phục vụ kia. Khà khà, lần sau a, đừng quên.

Hứa Hàn:

– …

Lý Vân Tiêu đứng dậy, đi tới trên vách tường rút ra hắc thiết đại kiếm, toàn bộ thân kiếm đen kịt, không có một tia ánh sáng lộng lẫy cùng nhuệ khí, thật giống như một khối đại thiết côn, không đặc sắc một chút nào.

Lần này Cổ Vinh học ngoan, không dám lắm miệng, cẩn thận từng li từng tí đứng ở phía sau hầu hạ.

Lý Vân Tiêu nhìn đại thiết kiếm mấy lần, trong mắt lộ ra một nụ cười khen:

– Cũng không tệ lắm, cùng dự đoán gần như. Trương đại sư, Hứa đại sư, các ngươi xem thấy thế nào?

Hắn đem hắc thiết đại kiếm đưa tới trước mắt hai người.

Trương Thanh Phàm vội vàng nói:

– Vân Tiêu đại sư gọi tên ta là được, đại sư là không dám nhận!

Hắn dùng tay ở trên đại thiết kiếm nhẹ nhàng vuốt ve, dùng hồn lực chậm rãi cảm thụ.

Hứa Hàn cũng cẩn thận xem, mới đầu là cau mày, sau đó dần dần giãn ra, trong đôi mắt tràn đầy vẻ kinh ngạc.

– Thế nào?

Lý Vân Tiêu cười hỏi.

Trương Thanh Phàm biết hắn là đang khảo cứu hai người, nhất thời không dám bất cẩn, trầm tư nói:

– Cấp bậc cấp một, tạo cấu hoàn mỹ, thật giống như thiên địa sinh thành, sức mạnh rất lớn ở trong đó lưu chuyển, ta chưa từng gặp Huyền Binh hài hòa như vậy. Chỉ có điều toàn thân là tinh thiết bản nguyên, xin hỏi Vân Tiêu đại sư, kiếm phong này giải thích như thế nào đây? Sau khi giải phong sẽ là hình thái thế nào?

Huyền Binh là một loại binh khí ẩn chứa năng lượng rất lớn, quá trình luyện chế của Thuật Luyện Sư chỉ có thể đem loại năng lượng này phong ấn lại, trở nên đơn giản, khi cần sẽ bộc phát ra năng lượng của nó, cũng chính là trạng thái “giải phong”!

Nhưng chuôi Huyền Binh này của Lý Vân Tiêu đã là năng lượng phóng thích, ở trạng thái “giải phong”. Có thể trực tiếp luyện chế ra Huyền Binh ở trạng thái giải phong, ba người là chưa từng nghe thấy. Nhưng ngăn ngắn mấy canh giờ, hàng rào tri thức lúc trước hoàn toàn bị lật đổ, vì lẽ đó cũng không cảm thấy kinh ngạc.

Lý Vân Tiêu gật đầu nói:

– Không sai, trong quá trình ta luyện chế, liền đem loại năng lượng này ngưng hóa, vì lẽ đó lúc chiến đấu liền không cách nào lần thứ hai giải phong. Nhưng các ngươi nhìn thấy ta sau đó bỏ vào khối Tử Dương Thạch kia không?

– Tử Dương Thạch?

Hứa Hàn trầm ngâm nói:

– Không phải nguyên liệu then chốt bố trí trận pháp trọng lực sao?

Lý Vân Tiêu cười nói:

– Chính là trận pháp trọng lực, ta ở trên trạng thái giải phong Huyền Binh hòa vào hai cái trận pháp trọng lực. Các ngươi xem, giải phong!

Theo hắn dứt tiếng, ba người Trương Thanh Phàm đột nhiên cảm thấy từ trên mặt đất truyền đến lực kéo to lớn, trong nháy mắt ba người bị hấp trên mặt đất, bước đi khó khăn! Hứa Hàn cả kinh nói:

– Gấp mười lần trọng lực!

Lý Vân Tiêu cười nói:

– Không sai, là gấp mười lần trọng lực. Nhưng ta chỉ phóng thích một trận pháp trọng lực trong đó, cái còn lại cũng ẩn chứa gấp mười lần trọng lực, chồng chất nhau chính là gấp trăm lần trọng lực. Đáng tiếc khối Tử Dương Thạch này quá ít, bằng không ta cô đọng ba cái trận pháp, gộp lại có thể sản sinh ngàn lần trọng lực. Có điều như vậy, bản thân chuôi Huyền Binh này cũng không thể chịu đựng sức mạnh như thế lôi kéo, sợ là trong nháy mắt ba trận pháp giải phong sẽ tự mình diệt vong.

– Ba cái trận pháp, ba lần giải phong!

Ba người triệt để dại ra, đầu óc trống rỗng nhìn chuôi Huyền Thiết Trọng Kiếm không hề có sắc thái kia.

Một thanh Huyền Binh đang ở dưới trạng thái giải phong còn có thể giải phong ba lần, này, khái niệm này nghĩa là gì! Lý Vân Tiêu lại một lần nữa lật đổ thường thức dĩ vãng của bọn họ…

Trương Thanh Phàm nuốt ngụm nước miếng.

– Vân, Vân Tiêu đại sư, này, thanh kiếm này có thể cho chúng ta nghiên cứu mấy ngày hay không.

Hứa Hàn cùng Cổ Vinh cũng là hai mắt tỏa ánh sáng, vẻ mặt chờ mong.

Lý Vân Tiêu cong miệng lên, lạnh lùng nói:

– Hừ, cho ba đồ bỏ đi các ngươi nghiên cứu, vậy ta lấy cái gì dùng? Lẽ nào dùng Xuân Thủy kiếm của ngươi?

Trương Thanh Phàm cùng Hứa Hàn cười khổ, vẫn bị đối phương không chút khách khí mắng thành đồ bỏ đi. Nhưng ngẫm lại ở trong mấy canh giờ này nhìn thấy, học được, trước đây mình xác thực là đồ bỏ đi a!

Trương Thanh Phàm nhớ tới chuôi Xuân Thủy kiếm của mình, cũng là càng ngày càng cảm thấy bỏ đi, thậm chí trên mặt lướt qua một tia xấu hổ, thật muốn trực tiếp hủy diệt, ngàn vạn lần không có thể để người ta biết là mình luyện chế.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK