• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tô Vũ Thần lười biếng dựa vào lòng Tần Hoán Sâm, miệng nhai nhai phần thịt quả nhãn mà anh đút cho mình.
Còn Tần Hoán Sâm, trên tay mang đôi bao tay trong suốt dùng một lần, vẻ mặt vô cùng dịu dàng thay Tô Vũ Thần lột từng quả nhãn. Lột xong liền cầm trên tay, đợi sau khi bảo bối thờ ơ nuốt xuống một quả nhãn, liền đút quả vừa lột xong vào miệng bảo bối.
Cứ lập lại như vậy, nhưng không hề thấy anh có chút mất kiên nhẫn nào, ngược lại có một loại cảm giác thật thích thú.
“Không ăn nữa.” Tô Vũ Thần thấy anh sắp tiếp tục lột thêm một quả nhãn khác, liền đúng lúc mở miệng ngăn cản: “Rất mệt.”
Tần Hoán Sâm buông quả nhãn tròn vo xuống, tháo găng tay trong suốt ra, vẻ mặt vui mừng hôn lên cái trán no đủ của Tô Vũ Thần, đây là chỗ anh thích hôn nhất thời gian này.
“Thật tốt, bảo bối cũng biết đau lòng anh.”
Tô Vũ Thần nuốt xuống một quả nhãn cuối cùng, không chút khách khí quăng một cái liếc mắt, chậm rãi nói: “Ý của em là ăn uống gì đó thật mệt, phải nghỉ một chút.”
Tần Hoán Sâm xụ mặt xuống, nâng tay phải lên nhắm ngay cái trán của Tô Vũ Thần, ngón trỏ búng một cái, “Nhóc hư hỏng.”
Tô Vũ Thần không để ý tới anh, mắt nhìn chằm chằm TV đặt trước mặt, dù sao nếu làm cậu đau thì tên này so với cậu lại càng đau lòng hơn.
Tâm trạng vui vẻ tiếp tục xem tập một của <Đế quốc phong vân truyền>, bộ phim sau khi hoàn thành so với lúc cậu xem ở đoàn phim còn tinh xảo hơn nhiều.
Ngón tay Tần Hoán Sâm đặt lên trán Tô Vũ Thần, nhẹ nhàng xoa xoa.
Sau khi búng xong thì anh thấy hối hận rồi, tuy rằng một chút sức lực cũng không dùng, nhưng lỡ như, nếu lỡ như bảo bối đau thì làm sao bây giờ?
Suy nghĩ cả nửa ngày vẫn không thấy Tô Vũ Thần động đậy, Tần Hoán Sâm không khỏi hơi nhụt chí buôn tay xuống, tất nhiên bảo bối đang nhìn chằm chằm màn hình ti vi, mà người đàn ông khí thế phi phàm trang phục quý phái vừa xuất hiện trên màn hình chính là vị phân chó nào đó trong điện thoại bảo bối, Tần Hoán Sâm không vui.
“Đừng nhìn hắn.”
Giọng nói trầm thấp đầy ai oán của Tần Hoán Sâm vang lên, Tô Vũ Thần nhàn nhạt đáp một tiếng, ngay cả con mắt cũng không hề chuyển động.
“Nhìn anh!” Tần Hoán Sâm ra sức nhấn mạnh.
“Ừm.” Tô Vũ Thần nhẹ giọng đáp lại.
Mười phút trôi qua, đôi mắt Tô Vũ Thần vẫn không rời khỏi màn hình ti vi.
“Anh muốn phong sát Thẩm Trạch Lâm.”
Không khi quanh người Tần Hoán Sâm trầm xuống, Tô Vũ Thần bất đắc dĩ cười cười, tên này sao càng ngày càng trẻ con như vậy chứ? Lại còn rất dính người, một phút không để mắt đến anh cũng không được.
Vươn tay nắm lấy ngón tay Tần Hoán Sâm đưa đến bên miệng mình, nhẹ nhàng hôn một cái, giọng nói dịu dàng tiếp theo đó vang lên: “Đừng nghịch, anh ấy là nam thần của em.”
“Vậy anh thì sao?” Tần Hoán Sâm đáp lại bằng cách đặt ngón tay bảo bối bên miệng mình, vừa hôn vừa liếm.
Tô Vũ Thần để mặc anh làm loạn, cười khẽ một tiếng rồi nói: “Anh là người đàn ông của em, em cũng là của anh.”
Khóe miệng Tần Hoán Sâm không nhịn được cong lên, “Nói lại lần nữa, em là ai?”
“Em là của anh, Tô Vũ Thần là của Tần Hoán Sâm, hài lòng chưa?” Tô Vũ Thần tâm trạng vui vẻ tiếp tục đùa nghịch với anh.
Đáp lại Tô Vũ Thần chính là Tần Hoán Sâm vui vẻ đến nỗi tiểu đệ đệ cũng cương lên, có thể thấy người nào đó hài lòng vô cùng.
“Bảo bối~” Tần Hoán Sâm chậm rãi cọ xát, “Chúng ta làm đi.”
“Đừng nghịch.” Tô Vũ Thần hơi đỏ mặt, nhưng vẫn kiên định lấy tay của anh ra, “Sắp tới đoạn em xuất hiện rồi kìa.”
Tần Hoán Sâm chưa bao giờ để bảo bối của mình chịu chút tủi thân nào đành phải tự mình chịu khổ, cố gắng chuyển lực chú ý sang bộ phim đang chiếu.
Lúc trước không có phân cảnh của bảo bối nhà mình diễn, Tần Hoán Sâm cũng lười xem. Bây giờ nghe thấy bảo bối sắp xuất hiện, Tần Hoán Sâm rốt cuộc mới nổi lên chút hứng thú, lẳng lặng cùng bảo bối xem phim.
Thái tử một thân trang phục màu vàng đang cưỡi một con ngựa trắng như tuyết chạy băng băng giữa núi rừng, cách không xa phía sau là vài tên hộ vệ và người hầu, hóa trang đen đúa càng làm tôn lên khí chất sáng sủa của Thái tử.
Trong ánh mắt người thiếu niên tuy có lòng hiếu thắng mãnh liệt, nhưng vẫn mang theo một chút ngây thơ trong sáng khiến người ta yêu thích.
Nhìn thấy một con nai hoảng sợ chạy qua, thiếu niên lập tức vươn tay cầm lấy cung tên, một tiếng vút vang lên, tên bắn ra ngoài.
Dáng vẻ rất đẹp trai, nhưng kết quả lại không được như ý muốn.
Mũi tên bay vút qua sát cổ con nai, con nai hoảng sợ ngược lại càng chạy nhanh hơn.
Thái tử nôn nóng bắn thêm một mũi tên khác đi, nhưng có người nhanh hơn hắn một bước bắn trúng mắt con nai, lực tay cực mạnh khiến toàn bộ mũi tên đâm sâu vào, chỉ còn phần đuôi tên là ở phía ngoài.
Thái tử có chút tức giận người đã cướp mất con mồi của mình, đợi sau khi quay đầu lại nhìn thấy bóng dáng của người kia lập tức nở một nụ cười sáng lạn.
Ca khúc kết thúc phim vang lên, hai tập phim hôm nay cứ như vậy đã hết, rất nhiều người ngồi trước ti vi nhìn chằm chằm phần hình ảnh lúc cuối phim, mong tìm ra rốt cuộc ai là người khiến cho thiếu niên xinh đẹp lộ ra nụ cười như vậy.
Nhưng nhanh chóng bị một giọng nam trầm thấp hấp dẫn, tâm trạng nôn nóng cũng trở nên lắng đọng lại. Phần cao trào chợt hiện lên một cái, thiếu niên say rượu bị hoàng đế ném mạnh lên ngự tháp, động tác thô bạo xé mở y phục của hắn, sau đó nhanh chóng chuyển sang một phân cảnh khác.
Nhóm fan hâm mộ của Tô Vũ Thần quả thực nghẹn đến nổi máu đã trào lên tới cổ họng, phun ra cũng không được mà nuốt vào cũng không xong, thật là uất ức mà.
Người khiến hắn cười rực rỡ như vậy là ai? Rồi chuyện xé quần áo thì sao? Trời ạ, sao lại ngắt mạch hứng thú của người ta như vậy. Khổ sở chờ đợi một bộ phim truyền hình, thần tượng của mình chỉ xuất hiện trong vài phút ngắn ngủi, thật là khó có thể thỏa mãn mà!
Sau đó ánh mắt bọn họ liền chuyển sang list những thành viên thực hiện ca khúc kết thúc phim, ủa? Khoan đã, phần tên ca sĩ biểu diễn nhạc phim hiện lên mấy chữ to —— Tô Vũ Thần, không phải mình nhìn lầm rồi chứ? Tô Vũ Thần chính là Tô Vũ Thần mà bọn họ đang nghĩ đến sao?
Sự thực nói cho bọn họ biết chính là Tô Vũ Thần kia không sai!
Thì ra thần tượng nhà mình giọng hát cũng cao như vậy! Fan Tô gia không ngừng chuyển phát bài hát này, cả đám đều yêu thích vô cùng.
Có người khen thì cũng có người che, không ít người châm chọc nói giọng hát này cũng đã chỉnh sửa đến mức không thành tiếng, thực sự quá khổ cho hậu kỳ rồi.
Lại lấy giọng nói bình thường của Tô Vũ Thần ra so sánh, thêm cả bài hát “Anh mau trở lại” lưu truyền rộng rãi lúc trước kia, căn bản không giống như cùng một người hát.
Fan Tô gia lặng lẽ cắn chặt răng, nhưng giọng nói dịu dàng lúc bình thường và giọng nam trầm lắng trong bài hát “Anh mau trở lại” của Tô Vũ Thần rất khác biệt so với giọng nam cao trong ca khúc nhạc phim, thật sự không tìm được lý do biện giải cho thần tượng nhà mình.
Lúc này Tô Vũ Thần lặng lẽ quay một đoạn clip đăng lên mạng, trong clip chính là cậu lười biếng ngồi trên ghế sô pha hát bài hát nhạc phim kia, sau đó giải thích một câu rằng cậu biết cách biến âm, cũng lập tức thay đổi vài âm giọng cho fan hâm mộ nghe thấy.
Lời đồn chưa đánh đã tan! Lúc trước những người qua đường theo phong trào anti Tô Vũ Thần cũng nhanh chóng vì xấu hổ mà chú ý Tô Vũ Thần nhiều hơn, từ người qua đường chuyển sang fan hâm mộ. Một số người bị mất mặt cứ xem đi xem lại đoạn clip nhằm tìm ra dầu vết làm giả, nhưng mỗi lần nghe cũng chỉ là một lần uổng công.
Cho dù muốn vô lý cỡ nào cũng phải tìm ra ít nhất ba chỗ bị chỉnh sửa, thế nhưng Dụ Việt và Lưu Thiên cùng cả nhóm staff tham gia sản xuất album mới đều đứng ra nói thay Tô Vũ Thần, đồng thời để lộ ra tin tức album mới của Tô Vũ Thần đang trong quá trình thu âm.
Fan hâm mộ Tô gia quả thực mừng như điên, idol của mình đúng là tuyệt vời mà.
Nhóm antifan thì lại lặng lẽ ngừng chiến mài đao soàn soạt âm thầm chờ đợi lúc album mới ra mắt lại thỏa sức công kích! Cũng không tin một đứa con ngoài giá thú như Tô Vũ Thần có thể hát ra cái bài hát hay ho gì!
Một số thiên vương thiên hậu nắm chặt tay đau lòng một bài hát hay như vậy lại để cho một minh tinh nhỏ bé hát, đúng thật lãng phí mà!
Cả đám chờ đợi cả năm lại không đợi được nhóm ca sĩ nổi tiếng ra được bài hát hay ho nào liền đầy oán niệm nhìn Tô Vũ Thần càn quấy, quyết tâm đợi ca khúc mới phát hành sẽ tha hồ cười nhạo châm chọc giẫm đạp cậu.
Ngay lúc sự chú ý của mọi người đều đặt trên album mới của Tô Vũ Thần, có một vài antifan ló đầu ra nói cậu không có kỹ năng diễn xuất, bới lông tìm vết nói cậu từ một vai diễn đầy mâu thuẫn nội tâm lại diễn thành một vai diễn quá mức ngây thơ.
Tô Vũ Thần chỉ yên lặng chờ đợi phim truyền hình phát sóng từng tập từng tập, không lâu sau đó vào thời khắc cửa cung bị phá, nụ cười của hắn cũng không thể nào ngây thơ sáng lạn như xưa.
Rõ ràng là cùng một khuôn mặt, cư nhiên lại khiến cho người ta có cảm giác thay đổi diễn viên.
Nhất là vì bị nhận xét ngây thơ nên rất nhiều người cũng chỉ ấn tượng với nhân vật này ở sự vô tư trong sáng, đợi đến khi cửa cung bị phá, trong nháy mắt thiếu niên trở nên băng lãnh, lại phải chịu vô số ức hiếp sau đó, đôi mắt tĩnh mịch không rơi một giọt nước mắt của thiếu niên lập tức chọt trúng tuyến lệ của người xem.
Vô số người vừa chảy nước mắt ròng ròng vừa yên lặng buồn rầu cảm thán, ai nói tiểu Tô Tô không có kỹ năng diễn xuất, nhìn khuôn mặt căn bản không giống như cùng một người này đi, nhìn đôi mắt xinh đẹp khiến người ta vừa thấy liền đau lòng này đi, như vậy mà nói không có kỹ năng diễn xuất thì thế nào mới được xem là có kỹ năng diễn xuất?
Sau đó đài truyền hình tính tỉ suất người xem, tỉ suất cao nhất lên đên 9.6%! Nhất là những lúc có phân cảnh của Tô Vũ Thần, tỉ suất người xem lại nhanh chóng tăng vọt.
Đây chính là một bộ phim lịch sử nghiêm túc, không phải kiểu phim thần tượng ngốc nghếch đáng yêu, không có nhiều phân cảnh ngọt ngào, thế mà lại đạt được thành tích tốt như vậy! Không biết khiến bao nhiêu người kinh ngạc đến rớt cả cằm!
Báo mạng đồng loạt đưa tin, thậm chí còn lên bản tin của đài truyền hình!
Mấy vị diễn viên chính càng nổi tiếng! Tô Vũ Thần cũng thu được không ít fan hâm mộ!
Những chuyện gió thổi mây bay như vậy trong giới giải trí vẫn cứ tiếp diễn không ngừng, chuyện Lý Hân Hân bị thương đã sớm bị người ta quên lãng, bây giờ mọi người lại thích bàn luận tình tiết của bộ phim <Đế quốc phong vân truyền>, gian tình giữa Thái tử và Hoàng đế.
Lý Hân Hân cả người bị bọc kín trong băng gạc tàn bạo mà nhìn chằm chằm bóng dáng Tô Vũ Thần trên phim truyền hình, mỗi lần thấy cậu phải chịu nhục nhã bị hãm hại đều phát ra những trận cười quỷ dị.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK