Đặt hộp quà lên trên bàn gỗ trong phòng khách, Tô Vũ Thần ngồi lên ghế sô pha trước bàn.
Yên lặng quan sát cái hộp trong phút chốc, sau đó đặt lỗ tai lên trên hộp lắng nghe, sau khi chắc chắn bên trong sẽ không nhảy ra một con thỏ hay vật sống nào đó, lúc này mới đặt tay lên cái nơ màu phấn hồng, chậm rãi tháo ra.
Cũng xem như là lão già rồi, nhưng sau khi Tô Vũ Thần âm thầm quan sát mới phát hiện lão Tần Hoán Sâm này lại cực thích màu hồng, không biết có phải là do xem nhiều tổng tài văn quá hay không.
Vì vậy cậu cũng ngầm đặt làm riêng một cái áo ngủ công chúa màu hường phấn, có điều Tô Vũ Thần tuyệt đối không bao giờ thừa nhận mình cũng bị ảnh hưởng bởi sở thích quần áo của Tần Hoán Sâm.
Khụ, theo lí thì chắc tên kia cũng đã nhận được món quà tình nhân của cậu gửi tới rồi.
Nghĩ như vậy, Tô Vũ Thần kéo xuống nút buộc cuối cùng, ngón tay đặt vào mặt ngoài nắp hộp quà, nhẹ nhàng nhấc lên.
Đập vào mắt là một đám trắng trắng, Tô Vũ Thần chọt chọt, là mút xốp.
Thứ gì mà phải đựng trong mút xốp chứ? Thật là thú vị, Tô Vũ Thần vô thức càng mong đợi món quà này hơn.
Đến nhà bếp lấy dao gọt trái cây ra, cắt dọc theo những khe hở nho nhỏ, sau đó để dao xuống mở nắp!
Một mảng trắng xóa xuất hiện trước mặt Tô Vũ Thần, hít một hơi thật sâu, Tô Vũ Thần biến sắc, lấy ra hết túi này đến túi khác.
Cuối cùng, chín cái túi bánh trôi Tưởng Niệm to đùng khí phách chiếm toàn bộ vị trí, rõ ràng hiện ra trước mắt Tô Vũ Thần.
Tô Vũ Thần lại hít một hơi thật sâu, trong lòng không ngừng niệm phải bình tĩnh phải bình tĩnh mình phải bình tĩnh!
Vươn tay lấy mấy túi bánh trôi đặt sang một bên, cầm lấy đống mút xốp và hộp quà cẩn thận kiểm tra lại một lần, sau khi chắc chắn không có bất cứ kẽ hở nào, Tô Vũ Thần liền vung móng vuốt về phía mấy túi bánh trôi Tưởng Niệm ở bên cạnh.
Không thể! Cậu tuyệt đối không thể tin tên này chỉ tặng cậu chín túi bánh trôi! Cậu tuyệt đối không thừa nhận mình chính là cái người ngốc nghệch vừa nãy đã ôm hy vọng nhiều như vậy!
Tô Vũ Thần hai mắt trừng to, nhan sắc xinh đẹp biến mất, ác quỷ trong lòng đang điên cuồng gào thét.
Phắc, đây chính là lễ tình nhân đó, lễ tình nhân lãng mạn tốt đẹp biết bao nhiêu! Lễ tình nhân đầu tiên trong đời cậu đó! Anh nói xem một tên Boss lạnh lùng cool ngầu như anh sao có thể tặng một thứ đơn giản thô sơ như bánh trôi chứ? Tuy rằng nó kèm theo hai chữ “Tưởng Niệm”, nhưng cũng không thể thay đổi sự thật nó chỉ là mấy cục bột mì mềm èo đâu!
Từng cái bánh trôi lăn trên bàn gỗ, lại bị một bạn minh tinh nào đó không biết thương xót ra tay bóp nát, sự thật chứng minh bên trong rõ ràng cũng không có mấy thứ khác như nhẫn gì đó.
Cảnh tượng tàn bạo như vậy thật là xấu hổ mà.
Đúng lúc đó cái điện thoại nửa ngày không chút động tĩnh đột nhiên vang lên, Tô Vũ Thần bất thình lình quay đầu, khi nhìn rõ mấy chữ Hán hiện trên màn hình liền trợn tròn mắt, một tia sát khí xẹt qua.
Tô Vũ Thần cầm điện thoại lên, không đợi người bên kia trả lời đã lớn tiếng nói: “Chúng ta gọi video!”
Cúp điện thoại, không để ý tới bột mì còn dính trên tay, sau khi thô bạo gạt đám bánh trôi sang một bên liền đặt notebook lên.
Khởi động máy mở video trên QQ, không bao lâu sau, khuôn mặt bình tĩnh cơ bản chỉ có một biểu cảm của Tần Hoán Sâm xuất hiện trước mắt Tô Vũ Thần.
Sau khi nhìn thấy Tần Hoán Sâm một thân áo ngủ viền bèo màu hồng phấn, cơn giận không thể nói trong lòng Tô Vũ Thần lập tức biến mất một cách thần kỳ như quả bóng xì hơi.
Tô Vũ Thần miệng há hốc mắt trợn trừng như không thể tin được nói: “Anh mặc thật à!”
Tần Hoán Sâm cau mày, có chút không tự nhiên kéo kéo áo ngủ trên người, “Bảo bối tặng anh chẳng lẽ không phải muốn anh mặc sao?”
Tuy rằng kiểu dáng và màu sắc của cái áo ngủ này có hơi quái dị một chút, nhưng nếu bảo bối đã cố ý tặng cho anh thì tất nhiên anh phải mặc cho em ấy xem rồi.
Mấy chuyện như thẩm mỹ của bảo bối nhà mình thật ký lạ gì đó anh chỉ cần yên lặng che giấu giúp em ấy là được rồi, không thể nói ra kẻo làm bảo bối đau lòng.
Thật ra em chỉ muốn giỡn với anh chút thôi! Tô Vũ Thần yên lặng nuốt câu nói này vào rồi gian nan gật gật đầu.
“Nếu bảo bối thích màu hồng phấn thì sau này anh sẽ mua cho em nhiều thứ màu hồng.”
Tần Hoán Sâm nhìn thấy Tô Vũ Thần gật đầu liền nói, trên mặt tuy rằng vẫn là biểu cảm đó Tô Vũ Thần vừa liếc mắt là đã nhìn thấy cái đuôi to đang không ngừng lay động phía sau thân người bình tĩnh kia.
Đây rõ ràng là ý muốn được khen ngợi mà!
Tô Vũ Thần cảm thấy hơi đau “bi”, thâm chí cậu đã đoán được cuộc sống bi thảm bị vây quanh bởi màu hồng trong tương lai của mình.
Ngay lúc bầu không khí ngưng trệ đột nhiên truyền đến tiếng gõ cửa, nghe kỹ liền biết không phải bên mình, Tô Vũ Thần còn chưa kịp hỏi thăm một chút liền nghe thấy tiếng thét chói tai của phụ nữ từ bên kia máy tính truyền qua, vẻ mặt Tô Vũ Thần thoáng chốc thay đổi.
Sau khi nghe Tần Hoán Sâm gọi một tiếng ‘mẹ’, tâm trạng cậu hệt như ngồi tàu lượn siêu tốc vụt một cái đã quay về vị trí ban đầu.
Cảm thấy đỏ mặt vì cái tính hay suy nghĩ lung tung của mình, không biết tại sao Tô Vũ Thần lại luống cuống tay chân tắt máy tính.
Vừa may còn một túi bánh trôi vẫn chưa bị phá hoại, Tô Vũ Thần dứt khoát vào nhà bếp nấu chè trôi nước ăn.
Tất nhiên trước khi ăn còn không quên đăng một tấm ảnh lên Uwewe — Bánh trôi người ta tặng.
Bên dưới nhanh chóng có fan vào trả lời – — — Chắc chắn là bánh trôi hiệu “Tưởng Niệm”!
Tô Vũ Thần cắn một cái liền đụng phải hạt vừng ngọt ngọt, nhẹ nhàng nhấn một nút like dưới bình luận này. Fan nhà cậu thật thông minh, đặc biệt còn hay giúp cậu lý giải ý nghĩ của Tần Hoán Sâm, quả thực đúng là áo bông nhỏ tri ký của cậu mà, có cần tặng mỗi người một túi hạt dưa “Chân Tâm” không đây.
Sau khi ăn chè trôi nước xong liền một mình thu dọn đống lộn xộn trên bàn lúc nãy, Tô Vũ Thần lại chuyển lực chú ý lên mấy kịch bản trên bàn, nhưng đáng tiếc là lật qua lật lại mấy cuốn cũng không tìm thấy một kịch bản ưng ý nào.
Có chút buồn bực ném cái kịch bản cuối cùng, tuy rằng cậu có khởi điểm cao là một chuyện tốt, nhưng điều này cũng hạn chế những kịch bản mà cậu nhận sau này, cũng không thể tiếp nối một bộ phim nổi tiếng doanh thu cao bằng một bộ phim bình thường không có gì đặc sắc đúng không?
Như vậy quả thực còn đáng sợ hơn so với việc không nhận được kịch bản nào.
Tô Vũ Thần gõ gõ ngón tay, trong đầu không ngừng suy nghĩ, nhớ lại xem trong hai năm gần đây có phim điện ảnh nào hay.
Sau lễ tình nhân sẽ sắp tới Liên hoan phim quốc tế Hoa Hạ, năm nay nhờ có 《Hoa dạng niên hoa》nên chắc cậu cũng giành được một chân rồi.
Đúng rồi, ánh mắt Tô Vũ Thần sáng lên, đột nhiên nhớ lại một vị đạo diễn gần đây sắp được chuyển vận — Sở Liên Sinh.
Vị này là người thích loại hình văn nghệ, kiểu sở thích quái đản như vậy có thể tưởng tượng được không thể sánh bằng những bộ phim thương mai tình tiết chặt chẽ. Nhưng năm nay lại không giống, năm nay bô phim ông ta bắt tay vào làm lại đạt được giải đạo diễn xuất sắc nhất và bộ phim xuất sắc nhất tại Liên hoan phim quốc tế Vecnice, tuy rằng không phải là một trong năm Liên hoan phim quốc tế nổi tiếng, nhưng khi đó cũng được giới truyền thông trong nước vây đỡ một phen.
Tô Vũ Thần phí hết công sức mới tìm được bản uncut, lúc đó đã bị cơ tình bắn ra tứ phí trong bộ phim khiến cho trong lòng cậu ngứa ngáy khó nhịn. Có người nói vai nam chính được xác định tại Liên hoan phim Hoa Hạ, đạo diễn Sở đúng là có sở thích như vậy, vì đuổi theo vị nam chính Tâm Nghi kia mà đến tận Liên hoan phim.
Tô Vũ Thần xoa xoa tay, cậu muốn phỏng tay trên. Đây là bộ phim cậu thích nhất trong hai năm tới, vậy nên chỉ có thể nói một tiếng xin lỗi với vị nam chính kia.
Sau khi suy nghĩ xong, Tô Vũ Thần gọi điện thoại cho Hoa Văn trực tiếp nói rõ cậu không vừa mắt mấy bộ phim này, cũng không thèm nghe Hoa Văn gào khóc thảm thiết đã dứt khoát cúp điện thoại.
Nhưng dù sao cậu cũng thầm vui mừng, Boss của công ty chính là người đàn ông nhà mình, nói cho cùng Tô Vũ Thần rất tự do, ai cũng không thể ép buộc cậu làm những chuyện cậu không thích.
Chẳng hạn như mấy chương trình tạp kỹ hay làm người phát ngôn cho mấy lễ khai mạc gì gì đó, từ lần chụp ảnh với mấy thứ quần áo ren kia, Hoa Văn dưới sự dạy dỗ của Tần Hoán Sâm cũng không dám nhận mấy hoạt động lung tung cho Tô Vũ Thần nữa.
Sau lễ tình nhân Tô Vũ Thần liền lên máy bay đi Trương Gia Giới quay MV, sau khi quay xong vừa đúng dịp trở về B thị tham gia Liên hoan phim.
Tô Vũ Thần sản xuất MV tất nhiên không thiếu tiền, Boss vừa lên tiếng một cái, không sợ mấy người xài tiền, chỉ sợ mấy người không xài hết tiền, cực kỳ khí phách.
Toàn bộ tổ quay chụp đều sắp xếp chất lượng tốt nhất, thậm chí ngay cả nhân vật nữ cũng phải trải qua tầng tầng lớp lớp tuyển chọn, cuối cùng là do Tô Vũ Thần tự mình gõ clapper quyết định.
Toàn bộ nhân viên đi ra khỏi phòng chờ VIP, bởi vì là hành trình bí mật, cho nên những fan hâm mộ cũng không biết được.
Tô Vũ Thần mang khẩu trang, cúi đầu cực kỳ khiêm tốn bị mọi người vây quanh đi ra khỏi phi trường.
Nhưng cho dù Tô Vũ Thần bọc kín thế nào, lại quên mất Hoa Văn lại trang điểm cực kỳ xinh đẹp, lập tức có người nhận ra anh ta.
“Này này này, cậu xem người đàn ông phong cách bên kia nhìn có chút quen mắt a.” Một cô gái lôi kéo bạn tốt bên cạnh hỏi.
“Ôi dào, ai lại mặc quần áo hoa lá cành như vậy? Mình đột nhiên nhớ không ra ây.” Cô gái cau mày đăm chiêu.
“Hoa hồ điệp Hoa Văn trong giới showbiz đó!” Người qua đường giáp bên cạnh hưng phấn nói, “Nếu Hoa Văn xuất hiện ở đây vậy chắc chắn là có tiểu Thần Thần nhà chúng tôi rồi!”
Vừa nói vừa đuổi theo, trong miệng còn kích động hô to: “Tiểu Tô Tô em yêu anh!”
Trời ạ, fan này thật hưng phấn mà.
Tô Vũ Thần khựng lại một cái, lập tức bước nhanh hơn.
Tiếng hét này vang lên đã kinh động không ít người, lần này bọn họ dựa trên nguyên tắc khiêm tốn nên cũng không nhờ bảo vệ sân bay giúp đỡ, bây giờ không chạy thì còn đợi khi nào!
Vì vậy trong sân bay liền chạy thành một hàng dài trùng trùng điệp điệp, lúc đầu là fan Tô gia kích động đuổi theo, sau đó những người khác nhìn mọi người chạy vòng vòng liền tưởng sân bay xảy ra chuyện gì, cũng bắt đầu chạy theo.
Danh Sách Chương: