Hắn sẽ quyết tâm chỉ truyền công pháp cho tâm phúc của mình, nếu không để công pháp tu yêu truyền ra ngoài chắc chắn sẽ là một tổn thất lớn, không chừng còn vì thế mà rước lấy đại địch.
Sau khi giải thích một chút về tu yêu, Đế Thích Thiên đầu tiên giúp Xích Hỏa xác định kinh mạch trên thân thể. Xích Hỏa và hắn có hình thể tương tự nhau nên kinh mạch sắp xếp cũng không sai biệt lắm. Hắn đem yêu lực truyền vào trong cơ thể Xích Hỏa, đánh thức lực lượng khổng lồ tiềm tàng trong cơ thể của hỏa ngưu sau đó giúp cho yêu lực vận chuyển xuôi từ đầu đến tận đuôi.
Xích Hỏa hiện tại đã là tinh quái đỉnh phong, cho dù đối mặt với người tu tiên cũng có thể chống đỡ được một đoạn thời gian. Nhờ ăn vào huyết thực, vô ý hấp thu thiên địa linh khí mà hiện tại trong cơ thể hắn tiềm tàng một lực lượng vô cùng khổng lồ. Lực lượng đó lúc này đang được Đế Thích Thiên chậm rãi dẫn dắt.
Lực lượng tự do trong thân thể lúc này giống như lũ được xả, cuồn cuộn chạy trong kinh mạch, trong nháy mắt kí thể màu đỏ đậm xông ra khỏi cơ thể Xích Hỏa, tạo thành một tầng hồng vụ bao quanh cơ thể hắn.
Hồng vụ này chính là yêu khí tản mát ra. Sau khi được chỉ điểm, Xích Hỏa liền tiến vào trạng thái tu luyện, không ngừng đem lực lượng tích tụ trong thân thể tập trung lại. Yêu lực vừa được hình thành không ngừng vận chuyển trong kinh mạch, sau đó cũng bắt đầu tìm cách đánh sâu vào những vị trí quan tạp trọng yếu của kinh mạch để đả thông.
Sau khi hướng dẫn cho Xích Hỏa, Đế Thích Thiên lại tiếp tục giúp bọn Bái Nguyệt ngưng tụ yêu lực. Hơn nữa hắn còn giúp cho đám thuộc hạ tìm ra kinh mạch trong thân thể, hướng dẫn bọn họ tu luyện, chỉ bảo bọn họ khi nào thì có thể đột phá bình cảnh. Hướng cho bọn họ cách hấp thu thiên địa linh khí cùng nguyệt tinh hoa.
Đây là những điều đơn giản và dễ hiểu, với linh tính của bọn họ thì căn bản không phải là vấn đề khó khăn gì.
Chỉ có một chuyện là kinh mạch của Bạch Tố Tố lại tương đối bất đồng. Nó giống như một cái cây thẳng tắp, nhưng muốn đả thông toàn bộ kinh mạch cũng cần thời gian. Mỗi lần Tố Tố chỉ có thể đả thông một phần ba. Sau khi toàn bộ kinh mạch đả thông thì chắc chắn đã là tinh quái đỉnh phong.
“Hô!!”
Sau khi bọn Bái Nguyệt đã hoàn toàn lĩnh hội được phương pháp tu luyện, Đế Thích Thiên mới tới vị trí của mình, thở phào một hơi, đoạn đưa mắt nhìn về đám yêu khí đang vây quanh thuộc hạ của mình. Hắn hơi trầm tư một lát rồi lẩm bẩm: “Xích Hỏa đã là cường giả tinh quái, trước khi không có công pháp tu yêu, bây giờ đã có rồi, dựa vào bản thân hắn thì không bao lâu nữa nhất định sẽ đả thông toàn bộ kinh mạch. Thêm vào hỏa trụ thiên sinh dị bẩm nữa, chắc chắn hắn sẽ là cường giả số một trong tay ta.”
“Bọn Bái Nguyệt thì vẫn còn kém một chút nhưng cũng sẽ không mất quá nhiều thời gian để đả thông kinh mạch. Viên Thiên đã uống rất nhiều Hầu Nhi tửu, linh lực tích tụ trong cơ thể là nhiều nhất, có lẽ sẽ dễ dàng đả thông kinh mạch lần đầu tiên.”
Dưới trướng của Đế Thích Thiên lúc này, Xích Hỏa chính là mạnh nhất, Viên Thiên xếp thứ hai, sau đó là Viên Không, Bạch Tố Tố, Bái Nguyệt thực lực xếp cuối cùng.
Sau khi suy nghĩ một hồi, Đế Thích Thiên lấy từ trong túi trữ vật ra bình tụ linh đan, ăn vào một khỏa và bắt đầu vận chuyển Hổ Khiếu công, hấp thu dược lực của đan dược. Xích Hỏa sẽ rất nhanh đạt tới đỉnh phong thực lực của tinh quái, Đế Thích Thiên hắn cũng phải đột phá, không thể chần chừ ở cảnh giới này mãi được. Phải đem yêu lực tích tụ viên mãn trong kinh mạch, sau khi đạt tới đỉnh phong sẽ lại thử mở yêu phủ.
“Xèo xèo… chít… chít…”
Lúc này, ở dưới lòng đất, vô số con chuột to lớn đang tập trung ở trong động của Thử vương. Bọn chúng sắp xếp thành đội hình hoàn chỉnh, hướng tới tế đàn thần bí kia trong ánh mắt của mỗi con chuột đều có quang mang vô cùng kì dị.
Dưới tế đàn lúc này có vô số con chuột đang quỳ rạp trên mặt đất, toàn thân đắm chìm trong màn hào quang. Sau khi đắm chìm trong hoàng quang này, toàn thân chúng đều biến thành màu vàng đất. Cuối cùng, đám chuột này đi theo một cái thông đạo khác ly khai khỏi tế đàn. Con nào con nấy thần thái hưng phấn, hùng dũng oai vệ, khí phách hiên ngang, lúc này chúng đều có trong thân lực lượng cường đại hơn bình thường rất nhiều.
Cứ một đám rời đi lại có một đám tiến tới. Sau khi được tắm qua thần quang, thân thể biến thành màu vàng, chúng lại rời đi. Quang cảnh cổ quái này cứ thế lặp đi lặp lại rất lâu.
Thử vương nhìn thấy một màn này, không ngừng gật gật đầu vừa lòng nói: “Đợi cho toàn bộ thử binh tắm rửa thần quang xong, trên cơ thể có thần lực hộ thể, chúng ta sẽ đi tìm hắc hổ kia. Cho dù hắc hổ có cường thịnh tới đâu cũng đừng mơ ngăn cản đại quân khổng lồ của bổn vương.” Nói xong, hắn nhìn Thử Đại, hỏi: “Thử Đại, ngươi nói Hắc hổ cùng rất nhiều muông thú đi vào trong một ngọn núi, nhưng lại không thấy lối vào?”
“Bẩm đại vương, thuộc hạ mang theo tộc nhân tìm xung quanh đó nhưng đều không phát hiện ra bất kỳ khe hở nào.” Thử Đại lúc này cũng vô cùng kỳ quái, hắn rõ ràng nhìn thấy dưới vách đá có một cái thông đạo nhưng sau đó lại biến mất không thấy tăm hơi đâu. Điều này khiến cho hắn càng nghĩ càng mơ hồ.
“Hừ, không cần lo lắng, bọn chúng đi vào trong thông đạo đó, cứ cho là như vậy đi, chẳng lẽ với thiên phú của thử tộc chúng ta lại không làm gì được. Không tìm ra thông đạo thì bổn vương đào ra thông đạo mà đi. Bổn đại vương đã nhắm được con mồi nào thì nó đừng mơ thoát khỏi tay bổn vương.” Thử Vương Thử Tu không ngừng lẩm bẩm, trong mắt tinh quang lấp lánh.
Các nhóm thử binh dưới sự giám sát của thử vương tiến hành tắm rửa thần quang tương đối nhanh chóng và trật tự, y hệt quân nhân trong quân đội. Cảnh này diễn ra suốt một ngày thì nhóm thử binh cuối cùng cũng hoàn thành nghi thức tắm thần quang.
“Xèo xèo!”
Thử vương ra lệnh một tiếng, thử binh đông đúc bắt đầu theo các thông đạo hướng tới ngọn núi mà Đế Thích Thiên đã dừng chân khi trước mà tiến. Đám chuột này sau khi tắm qua thần quang thì có cảm giác như mình trở thành lão hổ, hung hăng tiến tới chỗ kẻ thù.
Trên mặt đất không có nửa điểm dấu hiệu nào nhưng dưới mặt đất lại giống như thử triều, số lượng chuột vô cùng khổng lồ, có đến cả trăm vạn. Tình cảnh này giống như đại nạn chuột phá hoại, chỉ cần bất cứ vật gì xuất hiện trong nháy mắt cũng bị thử triều này làm cho biến mất không thấy.
Những thông đạo to lớn theo sự di động của đàn chuột mà xuất hiện, đích đến chính là địa phương bên ngoài Vạn yêu cốc.
Nơi bọn Đế Thích Thiên dừng lại trước đây rất vắng vẻ, ngoài một chút cây cỏ mọc trên núi đá ra thì xung quanh rất trống trải, bốn phía yên tĩnh, không có một sinh mệnh nào tồn tại.
“Rầm!!”
Đột nhiên, một tiếng vang cổ quái phát ra, trong bóng đêm tĩnh mịch, dưới đất đột nhiên xuất hiện một động khẩu vô cùng lớn. Sau đó, rất nhiều con chuột lớn từ trong động khẩu đó chui ra khỏi lòng đất.
“Rầm rập…”
Trong một địa động lớn khác, thử vương từ trong đi ra, đứng trên mặt đất, nhìn bốn phía xung quanh, con mắt không ngừng chuyển động, hướng Thử Địa hỏi: “Thử Đại, bọn hắc hổ biến mất ở chỗ nào?”
“Là ở đây.” Thử Đại vọt tới địa điểm mà trước đó chính là động khẩu đã bị Đế Thích Thiên lấy đá lấp vào, kêu lên: “Đại vương, bọn họ biến mất ở chỗ này.”
“Chúng bay đâu, tiến lên, từ chỗ đó đào ra cho ta một cái động. Ta không tin có gì có thể ngăn cản được móng vuốt của thử tộc chúng ta.” Thử vương không một chút do dự, ra lệnh cho thử binh ở phía sau. Chỉ một thoáng sau đó, phô thiên cái địa thử tộc tiến tới trước vách núi bắt đầu liều mạng đào bới.
Móng vuốt cùng với đá ma sát, phát ra những âm thanh chói tai khiến cho đêm tối càng thêm quỷ dị. Từng chút từng chút bột đá cứ thế bị thử binh dùng móng vuốt cào ra. (DG: đúng là lấy thịt đè người mà o.O)
Trong Vạn yêu cốc…
Đế Thích Thiên toàn thân hắc vụ bao phủ, yêu khí quay cuồng xung quanh. Đột nhiên, hắc vụ kịch liệt quay cuồng rồi trong nháy mắt hoàn toàn được hắn thu liễm vào trong cơ thể.
Đôi mắt hổ chậm rãi mở ra, trong đó có một chút thần sắc kinh nghi bất định.
“Tại sao ta đột nhiên lại có cảm giác không yên. Cảm giác này trước đây cũng có nhưng cũng không mãnh liệt như hiện tại. Có phải có cái gì đó quan hệ tới ta sắp phát sinh? Hay là có nguy hiểm gần kề?”
Đế Thích Thiên vừa mới luyện xong dược lực của tụ linh đan nên yêu lực cũng tăng thêm một chút, đang định đem cỗ yêu lực trong cơ thể củng cố lại thì không hiểu vì sao đột nhiên lại sinh ra cảm giác bất an. Tâm thần hắn đột nhiên bồn chồn, khó mà bình tĩnh trở lại được nên mới chấm dứt tu luyện.
“Hôm nay là ngày đầu tiên ta tới Vạn yêu cốc này. Bản thân ta cũng chưa tìm hiểu hết sự tình trong cốc. Chẳng lẽ trong này còn tồn tại yêu thú? Và hắn sắp ra tay với ta?”
Nếu nói đến nguy hiểm thì hiện tại hắn cho rằng cũng chỉ có trường hợp đó xảy ra. Nhưng sau khi cân nhắc, trong đầu hắn lại thầm nghĩ: “Đúng rồi, dọc đường đi ta đều có cảm giác bị theo dõi. Hay là việc đó với lần này có liên quan?”
“Xích Hỏa, Ưng Không, các ngươi tạm thời dừng tu luyện.”
Nghĩ một chút, Đế Thích Thiên vội vàng đánh thức năm vị bộ hạ đang chìm trong tu luyện.
-o0o-