"Cái gì? Tuyên truyền scandal?"
Lúc này, Thịnh Thiên Kim ngồi trong một phòng nghỉ nào đó ở Chanh Giai Ảnh Thị, ngạc nhiên nhìn người đại diện của mình.
Không đợi Lưu Ninh mở miệng, chàng trai trẻ nào đó ngồi bên cạnh cô, lại khinh thường liếc cô: "Sao? Cô không đồng ý à?"
Thịnh Thiên Kim nhìn lướt qua anh ta, sau đó nhìn Lưu Ninh, hy vọng cô có thể giải thích.
Mặt Lưu Ninh bình tĩnh, nói: "Bây giờ cô là người mới, trước đó không có tác phẩm gì, chưa lộ ra gì trước truyền thông. Cô muốn được hoan nghênh, thì cần tuyên truyền, mượn hơi người khác. Vũ Hạo là tiểu sinh đang nổi, phối với cô cũng không uất ức cô chút nào."
Nói tới đây, tốc độ nói của cô nhanh hơn: "Trước cô cứ tuyên truyền scandal với Vũ Hạo, nhưng đừng thừa nhận. Chờ đủ sự chú ý, sẽ ra làm sáng tỏ, nói cô là nghệ sĩ công ty mới ký kết, là tiểu sư muội của Vũ Hạo. Sau đó, cô lại nói với bọn họ, nói bộ phim truyền hình sắp tới của cô, nhờ mọi người để ý nhiều hơn."
"Phim truyền hình?" Thịnh Thiên Kim ngạc nhiên.
"Không sai!" Lưu Ninh nói: "Tháng sau công ty chúng ta có kịch bản cần quay, là phim thần tượng thanh xuân. Tôi xin cho cô một nhân vật, là nữ số 3 trong đó, vừa vặn Vũ Hạo cũng diễn. Scandal của các cô, còn có thể thêm độ hot cho bộ phim."
Sau khi Lưu Ninh nói xong, không cho cô nửa cơ hội từ chối, bắt đầu nói đủ chuyện với bọn họ, phải tuyên truyền như thế nào.
Chàng trai thần tượng tên Lâm Vũ Hạo kia, lúc nhìn Thịnh Thiên Kim, trong mắt hiện ra không kiên nhẫn, dường như cảm thấy là Thịnh Thiên Kim trèo cao, tuyên truyền với cô là chuyện mất mặt cỡ nào. Đồng thời, lúc nói chuyện với Lưu Ninh, giọng điệu lại vô cùng thân thiết, có ý cẩn thận lấy lòng.
Lòng Thịnh Thiên Kim nghẹn một hơi.
Nói thật, dieendaanleequuydoon – V.O, nếu để cho cô chọn, thật đúng là cô không muốn dùng cách này.
Nếu vừa xuất đạo đã tuyên truyền với nghệ sĩ nam, vậy sự phát triển sau này, chỉ sợ cũng phải chịu sự hạn chế.
Nhưng bây giờ, cô không có cách nào khác.
Cô không còn là Đại tiểu thư của Tập đoàn Thịnh Thế, không còn là thiên kim hào môn có được tài sản hàng tỉ, Bạch Thận Ngôn trốn tránh không gặp cô, Lục Du Sinh là mặt cọp biết cười, muốn nợ nhân tình, trước tiên phải lột da...
Cô không có lựa chọn khác, chỉ có thể dựa vào cách này.
"Được rồi, cứ như vậy đi. Hẹn hò ở quán cà phê, cùng đi khu vui chơi, còn có đêm khuya đến thăm nhà Vũ Hạo...tạm thời cứ nhiêu đó, các cậu cứ làm quen trước, ngày mai đến quán cà phê quay." Lưu Ninh nói xong, đứng lên chuẩn bị rời đi.
Lâm Vũ Hạo đứng dậy, cười nhìn theo cô rời đi.
Lưu Ninh mới vừa đi, nụ cười trên mặt Lâm Vũ Hạo đã không còn.
Anh ta quay đầu, đánh giá Thịnh Thiên Kim từ trên cao: "Tuy chị Ninh nói, để tôi và cô tuyên truyền, nhưng, ít nhất cô phải theo gu thẩm mỹ của tôi. Tôi không thích con gái tóc uốn, cho nên tốt nhất là ngày mai cô duỗi thẳng tóc; còn nữa, tôi không thích con gái mang giày cao gót; tôi cũng không thích váy màu xanh lam, tốt nhất cô..."
Lâm Vũ Hạo nói một mạch, thấy cô không phản bác, thế mới vừa lòng rời đi.
"Ha ha..."
Lâm Vũ Hạo đi rồi, cuối cùng Thịnh Thiên Kim cũng ngẩng đầu, vẻ mặt như ăn nhầm phải phân.
Ông trời ơi, sao tên này bất bình thường vậy?
Đúng là không nhận rõ thân phận của mình.
Cho là cô không biết gì hết à?
Nếu anh ta thật sự là loại tiểu sinh đang nổi nào đó, chắc chắn sẽ không tuyên truyền scansal với một người mới nho nhỏ như cô vào lúc này! Loại scandal như thế này, mấy tiểu sinh đang nổi đều tránh không kịp chứ nói gì?
Lâm Vũ Hạo này, đúng là buồn cười!
Thịnh Thiên Kim ôm một bụng lửa, rời khỏi cao ốc công ty.