---Edit Tiên Vô Sắc---
Lúc gia đình đó kinh ngạc, Đường Ninh đã bị lão hòa thượng buộc đi.
Ở trong mắt mọi người, lão hòa thượng đưa tiểu hòa thượng ngang bướng về núi, cũng không quá đáng, bởi vậy, tuy ngạc nhiên, nhưng không hỏi nhiều.
Đường Ninh biết không thoát được, không phí tâm tư nữa, thành thành thật thật đi theo ông ấy.
Vào đường núi thấy ông ném phi hành khí ra ngoài, nàng mới nói: "Lão hòa thượng, không phải Phật gia luôn nói thuận theo tự nhiên sao? Ông đem ta đi kiểu này, có ý gì chứ? Lại nói, ông biết ta là nữ, trói nữ tử đưa tới Phật môn mấy người, ông không cảm thấy không thích hợp à?"
Lão hòa thượng liếc nàng, nói: "Lúc đầu lão hòa ta cũng không muốn như vậy, chỉ là tiểu nữ oa ngươi có quá nhiều tâm nhãn, hòa thượng ta già rồi, chơi không lại ngươi, để tránh ngày nào đó ngươi lại thoát, nên ta mặc kệ ngươi nguyện ý hay không, trước đi một chuyến đã!"
Nói xong, hắn nhìn về bầu trời, mang theo hoài niệm, mang theo cảm xúc, nói: "Hòa thượng ta đã rời đi nhiều năm như vậy, sợ không về nữa, cảnh còn người mất!"
"Ngươi muốn về thì tự mình về đi, mang theo ta làm gì?" Đường Ninh im lặng nói.
Lão hòa thượng cười cười, nhìn tới nàng: "Ngươi không muốn biết tại sao hòa thượng ta mang ngươi theo sao? Đi! Đường còn rất xa! Trên đường ta sẽ nói cho ngươi biết." Nói xong, đưa tay kéo một phát, mang nàng cùng nhau lên phi hành khí.
"A!" Đường Ninh kêu nhỏ, cả người bị kéo về phía trước, lúc cả người thăng bằng, thì đã ở trên phi hành khí.
Theo phi hành khí đi lên mây trên không, bay giữa tầng mây, đi tới phương xa ...
Ngồi trên phi hành khí, Đường Ninh rất bất đắc dĩ, hỏi: "Ông nói xem thử, tại sao cứ nhất định mang ta đi Phật môn của mấy người?" Thực lực lão hòa thượng ở xa trên nàng, muốn vô thanh vô tức chạy như lần trước, chắc hẳn không có khả năng rồi.
"Ta ở Vạn Phật Môn trên núi Dương Sơn, đệ tử Phật môn hơn chục ngàn, cho nên có danh xưng Vạn Phật Tự, hàng trăm năm trước, ở trên tiên nhân chi địa Vạn Phật Tự ta được các tiên nhân coi như thánh địa, được vạn người bái lạy, hương hỏa cường thịnh, người đời tôn sùng."
Tiếng nói của ông ngừng lại, khẽ thở dài: "Đáng tiếc, bắt đầu từ mấy chục năm trước, vì kinh thánh Phật môn bị trộm, linh mạch tu luyện trong chùa bị cắt đứt, mấy chục năm nay, không có đệ tử nào có thể đột phá Kim Đan kỳ, ngay cả Trúc Cơ cũng không nhiều, nếu tăng nhân Phật môn có thể trấn áp tứ phương, thì chỉ có thế hệ trước kia."
"Cũng vì vậy, địa vị Vạn Phật Tự càng ngày càng tệ, đệ tử trong chùa liên tiếp hoàn tục, tới bây giờ, đệ tử trong chùa chỉ hơn ngàn người, nhưng đó không phải điểm trí mạng, trí mạng là năm đó sư phụ ta nói trong vòng trăm năm Vạn Phật Tự có đại kiếp, nếu không thể vượt qua, Vạn Phật Tự từ đó không còn tồn tại."
"Năm đó sư phụ ta hao tổn sinh cơ, để tính ra mạch sinh cơ Phật môn ở trong Huyền Long quốc, cho nên, hòa thượng ta mới đi ngàn dặm tới đây tìm kiếm, chỉ không ngờ tới, cái tìm này là mấy chục năm ..."
Nói đến đây, ông nhìn về Đường Ninh mới 13-14 tuổi, chậm rãi nói: "Cứu tinh của Phật môn ta, tất nhiên phải là người cùng Phật hữu duyên, trên người ngươi có cơ duyên Phật môn, ta tin rằng, mạch sinh cơ của Phật môn ta, ở trong ngươi."
Danh Sách Chương: