Mục lục
Cửu Thiên Kiếm - SS Hà Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

– Ta đã hủy diệt ý thức của lão già kia ở trên Huyết Hà Thiên Kinh, nhưng thực lực của ngươi bây giờ quá yếu, muốn Thiên Kinh hòa làm một thể với ngươi, trong thời gian ngắn là không làm được, lúc cần thì tế luyện! Hoặc Thiên còn nói thêm.



Chu Hằng thầm líu lưỡi: Huyết Hà lão tổ dù gì cũng là tồn tại cấp bậc Sáng Thế Đế, mà nghe nhóm người Đông Quách Hằng ngạc nhiên thán phục, dường như vị lão tổ này thậm chí sắp bước ra một bước còn mấu chốt hơn, nếu như bước ra một bước này khẳng định có thể nghiền ép bất kỳ Sáng Thế Đế nào!



Có lẽ, chính là tồn tại như Hoặc Thiên này!



Thế mà hiện tại lại bị Hoặc Thiên xem thường như thế, mở miệng là lão già này lão già kia, hơn nữa tùy ý liền có thể cướp đoạt Huyết Hà Thiên Kinh mà Huyết Hà lão tổ đã tế luyện mấy vạn năm thậm chí mười mấy, hai mươi mấy vạn năm, hủy diệt ý thức trên đó… Độ chênh lệch này không khỏi cũng quá lớn đi.



Chẳng lẽ Hoặc Thiên còn lợi hại hơn so với tưởng tượng của mình?



Nhưng nếu đã là tồn tại chạm tới thiên đạo, chênh lệch sẽ lớn như vậy sao? Hai người đều là tu tập Thiên Kinh, cũng không đến mức chênh lệch nhiều như vậy chứ?



– Có cơ hội, thu thập đủ toàn bộ Thiên Kinh ở nơi này! Hoặc Thiên điểm nhẹ một cái lên trên dải tơ màu máu. Dải tơ vốn đang ngạo mạn không thiện ý ở trong tay Chu Hằng, nhưng vừa bị Hoặc Thiên chạm vào như vậy lập tức liền nhu thuận.



– Có ý nghĩa gì? Chu Hằng hỏi, hắn biết Hoặc Thiên tuyệt đối sẽ không bảo hắn làm chuyện không có ích lợi gì, nhưng hắn muốn biết vì sao.



– Nếu thu thập được tất cả Thiên Kinh một giới, thì có thể dung hợp thành một bộ Thiên Kinh càng cường đại hơn! Trí nhớ của Hoặc Thiên không tốt lắm, tuy rằng bảo Chu Hằng làm như vậy, nhưng khi bị hỏi nàng vẫn là vắt hết óc suy nghĩ một hồi mới trả lời.



Chu Hằng đột nhiên có điều hiểu ra, nói: – Nhân Uân Thiên Kinh của nàng có phải dung hợp tất cả Thiên Kinh của Tiên giới mà thành hay không?



Nếu không phải như thế, tại sao nàng có thể dễ dàng trấn áp Huyết Hà Thiên Kinh, xem Huyết Hà lão tổ như không có gì?



– Không nghĩ ra! Hoặc Thiên lại nghĩ không thông suốt, lúc này cũng không có nói ra đáp án cần thiết cho Chu Hằng. Nàng có vẻ có phần mờ mịt, ngụy trang bỏ hết, hiện ra gương mặt xinh đẹp có thể khiến cho thiên địa thất sắc của nàng, nhưng bộ dáng hiện tại này lại làm người thương cảm đến tim đều phải vỡ nát.



Chu Hằng dang tay ôm nàng vào lòng, nói: – Không nên nóng vội, nàng nhất định sẽ nhớ lại tất cả mọi chuyện!



Hoặc Thiên vẫn không nhúc nhích, tựa vào trong ngực hắn giống như một con mèo nhỏ ngoan hiền, nhưng chỉ một lát sau nàng liền lạnh lùng hừ một tiếng nói: – Ôm đủ chưa?



– Hắc hắc! Chu Hằng ngượng ngùng thu tay lại, thực ra làm sao cho đủ đây! Hắn luôn luôn muốn vĩnh viễn ôm nàng trong lòng. Trách không được có người nói: “hương vị dịu dàng là huyệt mộ của anh hùng”. Thời điểm ở chung với Hoặc Thiên, hắn thường xuyên quên hết mọi thứ.



– Ta đoán Nhân Uân Thiên Kinh của nàng hết tám thành chính là dung hợp tất cả Thiên Kinh của Tiên giới hình thành. Tuy nhiên nếu ta thu thập được tất cả Thiên Kinh, chẳng phải là giống như nàng ư? Tuy nhiên, tại sao phải phiền toái như vậy, nàng không thể trực tiếp truyền Nhân Uân Thiên Kinh cho ta hay sao? Lời này cũng chỉ có Chu Hằng dám nói ra, mở miệng liền nhằm vào bí pháp mạnh nhất của người ta.



Hoặc Thiên lắc lắc đầu, nói:



– Một là, Thiên Kinh là thiên địa uẩn dục, sau khi mỗi một bộ biến mất, thiên địa sẽ một lần nữa uẩn dục ra một bộ khác, nhưng tuyệt đối sẽ không giống nhau với bộ trước, mỗi một bộ Thiên Kinh đều là độc nhất vô nhị!



– Bởi vậy, ngươi tuyệt đối không thể có được bộ Nhân Uân Thiên Kinh thứ hai!







– Hai là, Thiên Kinh chân chính chỉ có thể truyền cho một người, ngươi muốn học Nhân Uân Thiên Kinh, chỉ có trước hết giết ta!



Chu Hằng vội vàng xua tay: nói đùa, dù học được Nhân Uân Thiên Kinh có thể là vô địch thiên hạ, hắn cũng không có khả năng làm ra bất cứ chuyện gì thương tổn tới Hoặc Thiên. Hắn tu luyện mục đích là vì cái gì? Không phải là vì bảo hộ người yêu, thân nhân, bằng hữu của mình sao?



– Tuy nhiên học Huyết Hà Thiên Kinh của Huyết Hà lão tổ, lão cũng chưa chết, chẳng phải là ta uổng công có được bộ Huyết Hà Thiên Kinh này sao? Hắn nghĩ tới một vấn đề.



– Lão già kia còn cách học được Huyết Hà Thiên Kinh còn kém xa lắm, bằng không lão đâu có bị bảy con kiến kia làm cho ngay cả Huyết Hà Thiên Kinh đều tế ra? Hoặc Thiên khinh thường nói, đôi môi đỏ mọng như hoa hồng, tản ra sáng rọi mê người.



– Tiên giới này rốt cuộc có mấy bộ Thiên Kinh? Chu Hằng hỏi.



– Không rõ ràng lắm!



Hoặc Thiên ngẫm nghĩ, nhưng lập tức lại nói: – Tuy nhiên 9 là số cực hạn, bất kỳ Thiên Kinh một giới nào cũng sẽ không vượt qua 9 bộ, nhưng ít ra cũng sẽ không ít hơn 4 bộ!



– Dung hợp Thiên Kinh một giới, ngươi có thể chạm đến huyền bí chân chính của một giới này: là vô địch của giới này!



– Giữa các Thiên Kinh của một giới sẽ có cảm ứng với nhau, khi khoảng cách gần, hoặc là cơ duyên đến, ngươi sẽ gặp cảm ứng được. Đó cũng không phải là chuyện biển rộng tìm kim!



Chu Hằng tim đập thình thịch, Hoặc Thiên quả thật nói rõ cái gì gọi là vô địch: năm đó ở Phàm giới nàng đã dùng phù văn đánh vỡ nát một gã Sáng Thế Vương; ở Tiên giới cũng đồng dạng khí phách vô song, Huyết Hà lão tổ, Đông Quách Hằng đều là nhân vật đứng đầu một giới này, lại bị nàng lặng lẽ đoạt đi Huyết Hà Thiên Kinh mà không ai hay biết!



Nếu như hắn cũng có thể đi đến một bước này, gần như có thể hoành hành Tiên giới!



Thực lực như vậy cũng đủ bảo hộ người yêu thân nhân bằng hữu của hắn!



Phải tìm kiếm Thiên Kinh!



Chu Hằng vốn trước đây chỉ có một mục tiêu phấn đấu mông lung mờ mịt, đó chính là trở nên mạnh mẽ, ít nhất trở thành Sáng Thế Hoàng sau đó đánh vào Tuyệt Tiên Thành, náo động cho long trời lỡ đất! Nhưng con đường đi trước đó như thế nào, vẫn rất mờ mịt, chưa biết rõ.



Nhưng bây giờ dường như có một ngọn đèn soi sáng: Hắn phải tìm đủ Thiên Kinh của Tiên giới!



Hơn nữa, nếu thực sự gom đủ tất cả Thiên Kinh của Tiên giới, hắn liền có được thực lực ngang với Hoặc Thiên, như vậy bọn họ không phải là một đôi do trời đất tạo nên hay sao?



– Còn nữa, lần sau nếu ngươi xuất hành, không cần mang theo các nàng Ứng Mộng Phạm, ta có an bài khác rèn luyện các nàng! Hoặc Thiên đột nhiên lại nói.



Chu Hằng chớp chớp mắt thầm nghĩ: có phải đây là thiên nữ tuyệt thế cố ý hay không?



Hắn không phải nhu cầu tràn đầy đến mức mỗi ngày phải có nữ nhân làm bạn, nhưng lời này của Hoặc Thiên có ý là, nàng cũng sẽ không đi theo Chu Hằng ra ngoài, mà muốn huấn luyện các nàng Ứng Mộng Phạm!



– Có ta ở bên cạnh ngươi, ngươi không có khả năng thể nghiệm sinh tử chân chính, có một số lĩnh ngộ chỉ có ở trong một đường sinh tử mới có thể cảm nhận được. Ta ở bên cạnh ngươi cố nhiên có thể bảo đảm cho ngươi bình an, nhưng cũng sẽ hạn chế phát triển của ngươi! Hoặc Thiên nghiêm nghị nói.



Lời nói này rất có lý, nhưng Chu Hằng vẫn nghiêm trọng hoài nghi có phải thiên nữ tuyệt thế này là sợ hắn động tay động chân, cố ý muốn dùng cớ này đuổi hắn đi xa hay không?!



Được rồi, nếu là chân tình lâu dài, thì đâu cần sớm chiều bên nhau! Một ngày nào đó hắn sẽ mạnh đến mức không sợ phù văn trong cơ thể Hoặc Thiên, đến lúc đó nhất định phải cho cái mông của nàng ăn no một trận đòn.



Nghĩ đến đây, Chu Hằng không khỏi liếc nhìn cái mông đẫy đà mượt mà của Hoặc Thiên kia: thắt lưng nối mông tạo thành đường cong hoàn mỹ, khiến hắn không kìm nổi ngón trỏ nhúc nhích, quả thực muốn một ngụm nuốt sống thiên nữ xinh đẹp tuyệt sắc này.



– Cút!







Chu Hằng trở lại phòng của mình, chuyện thứ nhất cũng không phải nghiên cứu tu tập Huyết Hà Thiên Kinh, mà trước luyện hóa tinh khí sinh mệnh trong thanh hắc kiếm, thời gian dài những tinh khí này sẽ từ từ tiêu tan mất.




Nhưng để Chu Hằng thất vọng là, tinh khí sinh mệnh của mười mấy Nguyệt Minh Đế không ngờ chỉ khó khăn lắm làm cho hắn nhiều thêm một vầng trăng lưỡi liềm!



Hắn hiện nay là Nguyệt Minh Đế 11 luân, nhưng 11 vầng trăng này vừa mới khởi đầu, muốn vầng trăng lưỡi liềm biến thành trăng tròn cần thời gian rất lâu.



Ở thời điểm Nguyệt Minh Hoàng, tinh khí sinh mệnh của một Nguyệt Minh Đế 4 luân, 5 luân đủ để hắn hình thành một nửa vầng trăng hoàn chỉnh. Nói cách khác tinh khí sinh mệnh của hai Nguyệt Minh Đế 4 luân, 5 luân có thể giúp hắn hình thành một vầng trăng tròn.



Thế nhưng đạt tới Nguyệt Minh Đế, không ngờ mười mấy Nguyệt Minh Đế mới chỉ có thể hình thành cho hắn một vầng trăng lưỡi liềm!



Quả nhiên, chênh lệch một cảnh giới, mỗi lần tiến thêm một bước cần tích lũy linh lực cũng chênh lệch vô cùng lớn.



Không trách được tu giả khi đạt tới cực hạn của mỗi một cảnh giới đều tận lực áp chế, muốn lấy thêm vầng trăng mới đột phá, đây quả thật là ý nghĩa cực kỳ to lớn!



Ở thời điểm Nguyệt Minh Hoàng hình thành một vầng trăng cùng với hình thành một vầng trăng khi ở Nguyệt Minh Đế, độ khó chênh lệch này không phải gấp đôi hay gấp mấy lần, mà là gấp trăm lần, gấp ngàn lần!



Đi đâu đi tìm được nhiều Nguyệt Minh Đế như vậy cho hắn giết chứ?



Tuy rằng Chu Hằng không lo không sợ, nhưng hắn cũng không phải cuồng ma giết người, gặp người liền có thể xuống tay, nên muốn dựa vào đường cũ hoàn thành quá trình tích lũy vầng trăng, hắn cần làm thịt ít nhất hơn một vạn Nguyệt Minh Đế!



Con đường này dường như không dễ đi!



Đáng tiếc, Nguyệt Minh Đế so với Nhật Diệu Vương chênh lệch quá xa, bằng không nếu hắn có thể chém ngược Nhật Diệu Vương, như vậy đạt tới 21 vầng trăng tròn cũng sẽ không phiền toái như thế.



Đúng rồi!



Chu Hằng đột nhiên vừa động trong lòng, liền lấy ra Hỏa Thần Lô, gõ trên nắp lò một cái.



– Ai a ai a! Quá thất đức mà, không thấy bổn tọa đang ngủ sao? Gõ nữa bổn tọa liền phun ra tam muội chân hỏa đốt chết ngươi! Hỏa Thần Lô bị đánh thức từ trong giấc ngủ say, cả giận kêu lớn.



– Có đan dược thích hợp nhanh chóng tăng lên tu vi giai đoạn của ta hay không? Chu Hằng hỏi.



– Tại sao lại là tên tiểu tử thúi ngươi này? Hỏa Thần Lô thở dài ai oán nói: – Ngươi không thể để bổn tọa ngủ một giấc yên ấm sao?



– Ngươi là một cái lò luyện đan ngủ nhiều làm gì? Chu Hằng vỗ cái nắp lò nói.



– Sợ ngươi rồi! Hỏa Thần Lô ngẫm nghĩ một lúc rồi nói: – Ngươi có thể dùng Kim Nguyên Đan, mỗi một viên đều tương đương với lực lượng của Nguyệt Minh Đế bình thường khổ tu một năm, cũng gọi là Thanh Hoa Đan vốn để thăng cấp!



– Tốt lắm! Ngươi đưa dược phương cho ta, ta đi mua!



Hỏa Thần Lô ước gì Chu Hằng không làm phiền nó, liền vội vàng lần lượt báo ra tên dược liệu, sau đó lại ngủ tiếp ngáy “vù vù”.



Trong tay Chu Hằng còn lại hai viên Nguyệt Hoa Đan, hắn ngẫm nghĩ một lúc rồi quyết định dùng ngay.



Dù sao một năm sau lại có Nguyệt Hoa Liên thành thục mới, mà sau này… chuyện Nguyệt Hoa Liên sẽ vĩnh viễn không cần lo lắng!



Hiện tại các nàng cũng chỉ có thể mỗi giai đoạn ăn một viên Nguyệt Hoa Đan, nhưng về sau thì có thể ăn như đậu phộng, một hơi trực tiếp hình thành 8 vầng trăng, chỉ cần lĩnh ngộ được cảnh giới thì đột phá cũng giống như chơi đùa.



Chu Hằng phân biệt ăn vào hai viên Nguyệt Hoa Đan, số lượng vầng trăng cũng một lần hành động đột phá đến 13, chỉ là vầng trăng thứ 13 vừa mới hình thành một vầng trăng lưỡi liềm nho nhỏ, không bắt mắt chút nào.



Hắn mở ra Huyết Hà Thiên Kinh, chính thức bắt đầu nghiên cứu bộ thiên địa kỳ thư này.



Bộ Thiên Kinh này ngay từ đầu cũng không cam lòng thần phục với Chu Hằng, nhưng bị Hoặc Thiên “giáo huấn” một trận sau đó mới thay đổi ngoan ngoãn, mặc cho Chu Hằng nghiên cứu như thế nào cũng không có phản ứng.



Thiên Kinh khác biệt với công pháp, cũng không có kế thừa đạo pháp loại hình văn tự gì, như nhánh cây của Hoặc Thiên kia, ai sẽ nghĩ tới đó là hình thể của một bộ Thiên Kinh? Ai mà tin đó là một món bảo khí?



Huyết Hà Thiên Kinh này cũng như thế, nhìn bề ngoài chỉ là một dải lụa màu máu, nhưng nếu nhìn kỹ, sẽ phát hiện dải tơ này thật ra là từ máu ngưng tụ thành, lại không dính tay chút nào.



Chu Hằng hít vào một hơi, tiếp đó dùng ý thức đi vào trong dải tơ màu máu kia…



Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK