Mục lục
Cửu Thiên Kiếm - SS Hà Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

– Hưu! Cảnh tượng trước mắt biến thành một mảnh tuyết trắng. Gió lạnh gào thét, băng đóng ngàn dặm.



– Đúng là tự làm bậy không thể sống a! Con lừa đen làm ra vẻ ta đây nói.



– Cho nên nói, tốt nhất từ nay về sau ngươi nên hối cải đi, làm một con lừa mới, nếu không hắn chính là tấm gương của ngươi về sau! Chu Hằng nói đúng trọng tâm.



– Phi, bổn tọa là điềm lành thiên địa, chuyện ta làm đều là ý chỉ của thiên địa, như đại đạo buông xuống, như đích thân thiên địa tới!



Con lừa đen vô liêm sỉ nói.



– Lạnh chết ta mất, mau rời khỏi đây. Liễu Thi Thi lại thúc giục, nàng không biết vì sao Chu Hằng cùng con lừa đen cả ngày cứ tranh cãi nhau.



Trên băng nguyên, hơn hai trăm Tuệ Tinh Cảnh, Thiên Hà Cảnh đều chạy như điên, bọn họ đang phóng về một phương hướng. Lúc bọn họ chịu nhiều đau khổ, biết phiến băng nguyên này rất hung hiểm, cho nên hiện tại phải đồng tâm hiệp lực lại.



Cổ lực lượng này vô cùng cường đại, cho dù đám chim kia cũng không dám đến trêu chọc, về phần gấu trắng từ xa nhìn thấy đã bỏ chạy.



Không ai có hứng thú nói chuyện, chỉ muốn nhanh rời khỏi nơi quỷ quái này, từng người vùi đầu chạy đi.



Nhưng sau mười ngày, tình huống biến hóa.



Mặt đất bắt đầu kịch liệt run rẩy, băng nguyên nứt toác, hiện ra băng hải phía dưới, đây chính là hiểm địa ngay cả cường giả Tuệ Tinh Cảnh cũng có thể bị mạt sát, bước sai một bước sẽ vạn kiếp bất phục.



Chẳng lẽ Hắc Động Vương đánh lên đây?



Rắc, rắc, rắc…!



Khe băng không ngừng mở rộng, tạo thành từng mảng băng dập dờn theo sóng băng hải, khiến cho mọi người càng phải cẩn thận hơn.



Thình thịch! Thình thịch! Thình thịch!



ads



Họa vô đơn chí là không ngừng có cột nước từ dưới đáy biển phun lên, Thiên Hà Đế bị đụng trúng tuyệt đối bị đóng băng trong nháy mắt, trong lúc nhất thời chết thì không chết, nhưng nếu vì đó mà rơi vào trong nước biển thì tuyệt đối chết chắc.



Tử thương vô số!



Mọi người đều không dám giấu dốt. Nhao nhao tế ra pháp bảo, thủ đoạn bảo mệnh của mình, còn có ăn đan được gia tăng linh lực vận chuyển Bảo khí bậc cao.







Chu Hằng cũng không dám khinh thường, Hỏa Thần Lô phun ra từng đạo Hỏa Long, khu trừ sạch sẽ hàn khí. Tiểu Hỏa, con lừa đen, Liễu Thi Thi cũng không cần vận chuyển linh lực phòng ngự.



– Cái bếp lò này đúng là bất phàm nha! Liễu Thi Thi khen, nàng nghĩ đây nhất định là Bảo khí Hồng Nguyệt thường dùng, sau khi săn sóc ân cần trường kỳ đã thông linh, bởi vậy khi ban cho Chu Hằng sử dụng có thể phát huy ra lực lượng siêu phàm.



– Đúng thế, nếu bổn tọa có thể phát huy ra toàn bộ uy lực, trong nháy mắt có thể hóa hơi toàn bộ băng nguyên này. Hỏa Thần Lô đắc ý dùng thần thức dao động nói.



Liễu Thi Thi không khỏi kinh ngạc. Mặc dù nói Bảo khí có linh, nhưng linh này chính là ngụy linh trí do trận văn tụ tập linh khí thiên địa hình thành, chỉ có ý thức bảo vệ, cùng với năng lực chấp hành trận văn nguyên thủy nhất, hoàn toàn không thể xưng là sinh linh.



Nhưng cái bếp lò này nói lại đầy mùi đê tiện, nói nó là một món bảo khí, không bằng nói nó là sinh mệnh ẩn giấu ở trong Bảo khí thì hơn.



Đây là tự nhiên. Thái Dương Tinh Kim đời trước cũng đã tạo thành sinh mệnh chân chính, ý thức thủy chung chưa bị mai một, bởi vậy Hỏa Thần Lô có thể coi như là sinh linh ngũ hành hình lô.



– Chỉ là Bảo khí cấp Hắc Động, có gì mà đắc ý, sau này Lư đại gia chính là cường giả cấp Hỗn Độn, bỏ xa ngươi 9 con phố đấy! Tên đê tiện khác cũng không cam lòng yếu thế nói.



Hỏa Thần Lô lập tức ỉu xìu, ngay cả chủ nhân chế tạo nó cũng chỉ là Chân Quân 9 động, tự nhiên không có tư cách so sánh với con lừa đen nhất định có thể tiến vào Hỗn Độn Cảnh.



– Hỗn Độn Cảnh gì? Liễu Thi Thi mờ mịt hỏi. Nghe lời này của con lừa đen, dường như Hỗn Độn Cảnh càng lợi hại hơn Hắc Động Cảnh, nhưng mà thế gian còn có tầng thứ Hỗn Độn Cảnh này sao?



– Bọn chúng nói bậy, ngươi tin chúng làm gì. Chu Hằng chạy như điên, băng nguyên này cũng không thể tạo thành uy hiếp quá lớn với hắn, nhưng mà nếu 10 đại Hắc Động Vương thật giết ra ngoài, vậy chỉ cần dư ba cũng đủ lấy mạng hắn rồi!



Thình thịch!



Một tiếng trầm đục vang lên, băng nguyên xuất hiện một cái động lớn, nước biển cuồn cuộn chảy xuống, từng bóng người phóng ra. Từng người đứng ngạo nghễ trên bầu trời, sau lưng có hắc động mở ra, môi trường ác liệt căn bản không thể ảnh hưởng được bọn họ, nhưng bọn họ ai cũng đều chật vật, đều bị thương, thậm chí có mấy người còn thiếu tay cụt chân!



Đúng là 9 đại Hắc Động Vương đám người Ma Long Đại Đế!



Trong đó, Thiết Hùng Đại Đế nách còn kẹp Kim Hạo Thìn.



– Đúng là người tốt sống không lâu, người xấu sống ngàn năm, tên này không ngờ không chết! Liễu Thi Thi thè lưỡi nói.



– Nói vị hôn phu của mình như vậy có chút không thích hợp à.



– Ngươi quản ta!



Mọi người thấy 9 đại Hắc Động Vương, không tự chủ được đều dừng bước. Chẳng lẽ, Bạch Cốt Khô Lâu kia đã bị tiêu diệt? Thình thịch!



Lại một tiếng nổ lớn truyền tới phá vỡ suy tưởng của mọi người, Bạch Cốt Khô Lâu dùng tư thái càng cuồng bạo hơn phá băng mà ra, toàn thân bao phủ trong huyết quang, uy thế mạnh hơn vài phần.



– Máu thịt của các ngươi chính là lực lượng của ta! Nó dùng thanh âm khàn khàn nói, tuy rằng vô cùng khó nghe, nhưng lại rất thật, không còn bi bô như trẻ con tập nói lúc trước.



Điều này có nghĩa là trí tuệ của nó đang nhanh chóng trưởng thành!



Ông, nó mở ra hắc động, tạo thành một quả cầu màu máu bao bọc toàn bộ 9 đại Hắc Động Vương vào trong. Nhưng trong nháy mắt quang cầu hình thành, Thiết Hùng Đại Đế đã kịp vung tay ném Kim Hạo Thìn ra trước khi nó kịp khép lại.



Chiến đấu kế tiếp vô cùng hung hiểm, nói không chừng 9 đại Hắc Động Vương đều phải hãm thân, Thiết Hùng Đại Đế tự nhiên không nguyện ý giữ con trai độc nhất của mình ở lại nơi hung hiểm như vậy.



– Cha… Kim Hạo Thìn kêu to, hắn có dự cảm bất an. Oanh!



Nhưng hắn bất lực, chiến đấu đã diễn ra, Bạch Cốt Khô Lâu thi triển hết lực lượng tử vong giết tới 9 đại Hắc Động Vương. Hắc động của nó có thể cắn nuốt hết thảy sinh linh, chuyển hóa thành lực lượng của tử vong, gia tăng chiến lực của nó.



Nó từ nhỏ đã người phát ngôn của tử vong!



– Đi! Đi! Đi!



Mọi người đều lớn tiếng kêu lên, khối Bạch Cốt Khô Lâu này quá cường đại, cho dù 9 Hắc Động Vương liên thủ cũng bị đánh cho đứt tay cụt chân, nói không chừng sẽ có một vài vị, thậm chí Hắc Động Vương ngã xuống!



Bọn họ phải nhanh chóng thông báo tin tức, có thể thì nhanh chóng rời khỏi Bách Long Tinh, nơi này quá nguy hiểm!



Sau khi Kim Hạo Thìn gào thét một hồi, ánh mắt đảo qua thấy được đám người Chu Hằng, trong ánh mắt lập tức lộ ra vẻ sợ hãi.



Chỗ dựa lớn nhất của hắn chính là lão tử mình, đường đường là Hắc Động Vương đủ để trấn áp hết thảy!



Nhưng mà ai lại nghĩ tới, đi ra tìm cái cổ mộ này không ngờ lại kinh động một đầu Tử Linh vô cùng cường đại, cho dù Hắc Động Vương cũng rất có khả năng bị ngã xuống! Nếu không phải như thế, tại sao lão tử hắn phải ném hắn ra ngoài?



Đó là vì Thiết Hùng Đại Đế cũng không thể cam đoan bảo đảm an toàn được cho hắn.



Nếu lão tử hắn ngủm, hắn thì tính là cái gì?



Bất quá là Thiên Hà Đế thiên phú cao một chút mà thôi!



Thậm chí, cũng không thiếu người mong hắn chết!



Bởi vì chỉ khi hắn chết, những huynh đệ của phụ thân mới có thể cạnh tranh ngôi vị hoàng đế, bằng không trên danh phận hắn chính là quốc chủ của đế quốc tương lai, có rất nhiều đại thần, Tướng quân nghe hắn hiệu lệnh, cho dù chỉ là trên danh nghĩa.



Hắn phải lập tức trở về bố trí trước, thậm chí giết một vài thúc thúc, bá bá củng cố hoàng quyền của mình.



Hưu, Kim Hạo Thìn lập tức phóng lên, chọn phương hướng khác với mọi người cấp tốc vọt đi.



– Không thể bỏ qua hắn! Con lừa đen lập tức kêu lên.



– Ta đúng là có ý đó! Chu Hằng cũng bay lên đuổi theo Kim Hạo Thìn.



Luận tốc độ, Kim Hạo Thìn có Thiên Hà, có được thân pháp cao hơn, nhất định phải nhanh hơn Chu Hằng. Nhưng nơi này chính là băng nguyên, nơi nơi đều là tử địa, cản trở tốc độ Kim Hạo Thìn rất nhiều.



Nhìn lại Chu Hằng, hắn có Hỏa Thần Lô hóa giải hàn khí, nơi này và ngoại giới với hắn cũng không khác gì nhau.



Kể từ đó, tốc độ Chu Hằng chẳng những không kém Kim Hạo Thìn, ngược lại còn hơn xa!



Nhưng ngay từ đầu Chu Hằng cũng không phát huy ra tốc độ cao, mà đợi khi rời xa chiến đoàn 9 đại Hắc Động Vương và Bạch Cốt Khô Lâu, lúc này mới phát lực, đuổi sát Kim Hạo Thìn.



Kim Hạo Thìn đã thấy qua uy lực một kiếm của Chu Hằng, cũng biết lực phòng ngự của đối phương ngay cả lực lượng cấp Tuệ Tinh cũng không thể oanh phá, nào dám để hắn đuổi kịp?



Hắn cắn răng, phát động huyết mạch lực, biến thành một đầu Hắc Kim Hùng khổng lồ, lắc mông mông cái chạy đi cực nhanh. Thân thể thay đổi, lực phòng ngự của hắn cũng tăng mạnh, dựa vào thân thể chống đỡ được hàn khí và phong nhận.



Bởi vì không cần phân tâm phòng ngự, tốc độ của hắn lập tức tăng mạnh, trong nháy mắt đã kéo dài khoảng cách với Chu Hằng.



Chỉ là tốc độ Chu Hằng tuy rằng không sánh bằng hắn, nhưng mà lại có Ngũ Hành Phù Văn phụ trợ cho nên cũng không kém nhiều lắm, khoảng cách song phương bị kéo dãn, nhưng cũng không đủ để hắn thoát khỏi Chu Hằng.



Quay đầu lại chiến một trận? Nói giỡn, hắn nào dám! – Chu Hằng, ngươi đuổi theo ta là có ý gì? Kim Hạo Thìn vừa chạy vừa la lớn.



– Vô nghĩa, ngươi mấy lần ám toán ta, chẳng lẽ còn muốn ta phát thiện tâm? Chu Hằng phẫn nộ quát, vừa lấy ra Lạc Nhật Cung, thần thức phong tỏa Kim Hạo Thìn, mũi tên bắn ra!



Phốc!



Lạc Nhật Cung tiễn phát liền tới, hoàn toàn không thấy khoảng cách không gian, trong tiếng nổ nặng nề, mũi tên bắn trúng hậu tâm Kim Hạo Thìn, nhưng không thể bắn thủng da dày thịt chắc hiện tại của hắn, nhưng mà lực lượng cường đại vẫn đánh cho Kim Hạo Thìn lảo đảo.



Đáng tiếc a, thực lực Chu Hằng vẫn quá yếu, không thể phát huy ra uy lực Bảo khí cấp Hỗn Độn này, nếu không một tên kia, Kim Hạo Thìn đã sớm chết mấy trăm lần rồi! Nhưng Bảo khí Hỗn Độn Cảnh dù sao cũng là Bảo khí cấp Hỗn Độn, hoàn toàn không nhìn khoảng cách không gian, trực tiếp bắn trúng mục tiêu, chuyện này cũng không phải dễ chịu!



Cho dù bây giờ Kim Hạo Thìn lực phòng ngự kinh người, tuy nhiên hắn vẫn bị bắn cho đau đớn gào lên.



– Đáng tiếc cách quá xa, phù văn giam cầm của bổn tọa không đánh tới. Con lừa đen túm quần áo Chu Hằng, bay phần phật giống như lá cờ, nó vỗ chân một cái nói: – Chu tiểu tử, bắn bi của tên tiểu tử kia, bổn tọa cũng không tin hắn có thể tu luyện được ở nơi đó. –



Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK