Mục lục
Cửu Thiên Kiếm - SS Hà Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Bùng!” Mấy con Huyết Long ngang nhiên đột kích, lúc này mới làm cho Chu Hằng từ trong trầm tư giựt mình tỉnh lại. Hắn lại đánh ra mấy quyền, chấn nát những con Huyết Long, từ đó rút ra mảnh vỡ phù văn nhốt đánh vào trong cơ thể Lam Long nữ hoàng.



Đối với hắn mà nói, loại mảnh vỡ phù văn này đã không có ý nghĩa gì, Ngũ Hành Phù Văn sau khi dung hợp đã đạt đến trình tự Thiên Kinh Minh giới.



Hiện tại hắn cần cũng chỉ là Thiên Kinh Minh giới!



Đối với nữ nhân của mình hắn cũng không keo kiệt, nếu những mảnh vỡ phù văn này không có cách nào giữ lại mang đi, vậy dĩ nhiên là tiện nghi cho Lam Long nữ hoàng.



– Này, muội phu! Ngươi không thể bất công như vậy nha! Hồng Long nữ hoàng ở một bên kêu lên: – Ưu đãi không thể đều cấp cho một mình tứ muội, người ta cũng muốn đấy!



Kim Long nữ hoàng ba người thì bởi vì hoàn toàn thần phục Chu Hằng, lúc này tự nhiên sẽ không yêu cầu đòi hỏi gì, mặc dù trong lòng các nàng cũng vô cùng hâm mộ, nhưng chỉ dùng ánh mắt chờ mong nhìn Chu Hằng thôi.



– Chu Hằng! Lam Long nữ hoàng dùng ánh mắt cầu khẩn nhìn Chu Hằng, tỷ muội tình thâm, đương nhiên nàng cũng không muốn độc hưởng phần cơ duyên lớn lao này.



– Muội phu! Hồng Long nữ hoàng dùng thanh âm yêu kiều kêu lên. Nàng là người duy nhất hoàn toàn không chịu ảnh hưởng của Chu Hằng, lúc này liền lườm hắn một cái quyến rũ: – Cùng lắm thì, người ta cũng làm ấm chăn cho ngươi thôi!



– Nhị tỷ lưu manh!



– Nhị muội!



Bốn Long Hoàng kia đều thay nàng xấu hổ đến mặt đỏ tới mang tai. Nữ nhân lưu manh này quả thực làm hạ thấp phẩm chất toàn bộ Long tộc các nàng mà!



Chu Hằng cười ha hả, thực ra hắn cũng không sao cả, nếu Lam Long nữ hoàng chịu nhường lại ưu đãi, vậy tự nhiên hắn cũng sẽ không phản đối. Hắn liên tục tung ra hai quyền, sau khi chấn vỡ từng con Huyết Long, liền rút ra mảnh vỡ phù văn trong đó phân biệt đánh vào trong cơ thể của 5 Long Hoàng.



Đương nhiên làm sao cũng không thể thiếu con lừa đen, loại chuyện tốt này nếu không có phần của nó, khẳng định Chu Hằng sẽ bị nó quấn lấy nguyền rủa tới chết.



Chu Hằng lấy ra một viên Cửu Nguyên Hồi Linh Đan ăn vào, để bù lại đại lượng linh lực bắt đầu tiêu hao. Đương nhiên, hắn còn xa không có tới mức kiệt lực, nhưng muốn phá trận hiển nhiên không phải thời gian trong lúc nhất thời, hắn phải tận khả năng giữ lực lượng của mình ở trạng thái tốt nhất.



Hắn vận chuyển ra một đạo thần tướng, dùng nâng lên 5 Long Hoàng và con lừa đen, giúp cho bọn họ có thể toàn lực tìm hiểu mảnh vỡ phù văn vừa mới thu được.



Đây cũng không phải là gắn vào trên xương cốt của họ, có thể vĩnh viễn không hủy không tiêu tan! Ngược lại, những phù văn này rất mong manh, chỉ có thể giữ lại một thời gian ngắn, thời gian vừa đến tự nhiên mà vậy liền biến mất, quy về trong thiên địa.



Bởi vậy bọn họ không thể lãng phí một chút xíu thời gian, nhất thiết phải nắm lấy mỗi một giây thời gian để lĩnh ngộ.



Chu Hằng gian nan đi tới trước!



Đó là một đại trận, đủ để chôn sống cả vạn Minh Tiên. Tuy rằng chiến lực của Chu Hằng đạt tới cực hạn ở Tiên giới, nhưng mỗi một lần đều phải toàn lực vận chuyển Ngũ Hành Phù Văn, áp lực lên hắn thật quá lớn.







Nhưng đối với 5 Long Hoàng và con lừa đen thì đây lại là một kỳ ngộ cực kỳ khó có được, bởi vậy Chu Hằng mệt thì mệt, vẫn tận khả năng đánh giết Huyết Long, rút ra phù văn để cung cấp cho bọn họ.



Chu Hằng không ngừng uống vào Cửu Nguyên Hồi Linh Đan. Loại đan dược khôi phục đỉnh cấp này mỗi một viên đều có thể dẫn tới Minh Tiên đánh nhau vỡ đầu tranh đoạt, lúc này bị Chu Hằng không ngừng ném vào miệng, ăn vào như ăn đậu phộng, nếu để cho đám đại lão Tuyệt Tiên Thành kia nhìn thấy, khẳng định sẽ mắng to Chu Hằng phá sản.



Hai ngày hai đêm sau, Chu Hằng đã đánh tới bên rìa đại trận, chỉ cần đi tới tiếp mười mấy bước là có thể rời khỏi sát trận này.



Nhưng Chu Hằng cũng không có làm như vậy, mà lại dừng lại ở nơi này.



Hắn phải ở chỗ này tận khả năng tiêu hao để rút ra đủ nhiều mảnh vỡ phù văn!



Từ Minh Tiên đến Tinh Thần Cảnh là một lần nhảy vọt, độ khó lớn đến thái quá, hiện tại rút ra càng nhiều mảnh vỡ phù văn cho 5 Long Hoàng và con lừa đen, về sau thời điểm bọn họ đột phá Tinh Thần Vương sẽ giảm rất nhiều độ khó.



Hơn nữa, vạn nhất thực sự không chịu nổi, chỉ cần đi tới trước vài bước là có thể ra ngoài trận pháp! Lui thêm một bước mà nói, nếu thật gặp phải nguy hiểm không phải còn có Hồng Nguyệt trong Tiên Cư sao?



Nhưng vị đại thần này có thể không kinh động thì chớ kinh động, Chu Hằng luôn có cảm giác chỉ cần Hồng Nguyệt hiện thân, như vậy tất nhiên Hoặc Thiên có thể ở khoảng cách “ngắn” thế này cảm ứng được, đến lúc đó tình thế sẽ hoàn toàn không khống chế được!



Hắn cắn răng kiên trì, trên thân 5 Long Hoàng và con lừa đen đều phát ra đạo đạo ráng sáng, đây là kết quả tâm thần lĩnh ngộ của họ, tương hợp với đạo, cộng minh với pháp tắc. Bọn họ đều chiếm được chỗ tốt thật lớn!



Đây không phải là Thiên Kinh, sau khi số lượng mảnh vỡ phù văn tương đương tổ hợp có thể hình thành đại phù văn tương đối hoàn chỉnh, do đó bộc phát ra uy lực càng cường đại hơn. Những thứ này là mảnh vỡ phù văn chân chính, hoàn toàn không có quy luật, nhưng pháp tắc thiên địa chính là pháp tắc thiên địa, cho dù là vỡ nát nhất cũng là món hàng đỉnh cao, là vận may đẳng cấp cực phẩm!



Bọn họ chỉ cần mang vào một tia phù văn lực trong công kích, là có thể tăng lên chiến lực gấp bội lần!



Lực lượng, pháp tắc, từ xưa tới nay đều là hỗ trợ lẫn nhau!




Có thể nói, pháp tắc chính là tiên thuật, chính là võ kỹ, chỉ là võ giả mô phỏng theo pháp tắc thiên địa không cùng một tầng thứ, tốt ở bề ngoài, tự nhiên uy lực cũng hoàn toàn khác nhau mà thôi.



Lại qua hai ngày sau, cuối cùng Chu Hằng thối lui ra khỏi đại trận.



Hắn không chịu nổi, Cửu Nguyên Hồi Linh Đan cũng sắp tiêu hao hết sạch.



Trên thân của 5 Long Hoàng và con lừa đen thì chớp lóe hào quang cực đẹp, có lưu chuyển đạo đạo khí tức chí cao vô thượng. Về phần con lừa đen thì trong cơ thể nó truyền ra dao động tiếng vang “ầm ầm”, dường như đang mở ra lại một mảng vũ trụ.



“Ầm!”



Trong dao động mãnh liệt đó, phía sau con lừa đen chợt hiện ra một pháp tướng!



Thăng Hoa Cảnh!



Không ngờ sau khi con lừa đê tiện này lắng đọng lại hai năm, cuối cùng đã từ Nhật Diệu Đế nhảy vào Thăng Hoa Vương!



“Ong ong ong ong”, một đạo lại một đạo pháp tướng hiện lên, con lừa đê tiện này không có yêu nghiệt như Chu Hằng có thể hình thành 21 vầng mặt trời cực hạn, nhưng nó ăn Thiên Địa Quả lại thật sự là phi phàm, giúp nó vừa đột phá liền có được 4 pháp tướng!



Nhưng vẫn còn chưa xong, bởi vì lần này nó chiếm được khá nhiều pháp tắc thiên địa, đủ để kích phát dược hiệu của Thiên Địa Quả, giúp cho con lừa đen sau khi đạt tới 4 pháp tướng, chỉ tạm dừng một chút, sau đó lại bắt đầu hình thành pháp tướng thứ năm!



Đạo thứ sáu, thứ bảy, thứ tám!



Đột phá! Thăng Hoa Hoàng!



Cuối cùng, con lừa đê tiện này ổn định tu vi ở Thăng Hoa Hoàng 4 tướng. Tốc độ tăng tiến nhanh như thế quả thực ngay cả thiên tài như Băng Tâm Trúc cũng phải cảm thấy không bằng…



– Ha ha ha… Rốt cục bổn tọa tiến vào Thăng Hoa Cảnh rồi! Không bao lâu nữa, bổn tọa lại sẽ trở thành Sáng Thế Vương, Sáng Thế Đế, thiên tài gì ở trước mặt Lư đại gia đều là cặn bã nha!



Con lừa đen nhảy lên một cái, đắc ý chạy vòng quanh sáu người Chu Hằng, chạy một bước liền lắc cái mông của nó một cái, vô cùng thô bỉ.



– Thật muốn đánh đòn mà! Hắc Long nữ hoàng nói, ánh mắt nhìn chằm chằm vào con lừa đen.



5 người các nàng vốn chỉ là Minh Tiên 5 tướng, 6 tướng, chỉ riêng những mảnh vỡ phù văn này đúng là không đủ để giúp cho các nàng “dựng sào thấy bóng”, nhanh chóng tăng lên tu vi, tuy nhiên loại lĩnh ngộ này đã được các nàng khắc vào cốt tủy, thu được vô cùng lợi ích.



– Thật muốn biết khi tên giả Long Đế kia biết: chẳng những sát trận của hắn không có tiêu diệt chúng ta, ngược lại còn giúp cho chúng ta chỗ tốt lớn lao như vậy, trên mặt hắn sẽ là biểu cảm như thế nào!



Hồng Long nữ hoàng nói.



– Không có biện pháp! Lư đại gia phúc vận nghịch thiên, ai đi theo bổn tọa đều có thịt ăn!



– Ngươi đúng là con lừa đê tiện không biết xấu hổ mà!



Mọi người nhao nhao phản đối, nhưng con lừa này da mặt dày đã đạt đến cấp bậc đao thương bất nhập, chút phản đối ấy tính là gì, nó chỉ coi như Chu Hằng bọn họ là ganh tỵ.



– Đi! Chúng ta trở về tìm Long Đế kia tái chiến một trận! Sau khi Chu Hằng khôi phục thực lực liền nói.



– Là giả Long Đế! 5 Long Hoàng cùng một lúc cải chính.



Chu Hằng đảo trắng mắt, 5 nữ nhân này như thế nào luôn rối rắm trong vấn đề này vậy chứ?



– Lên đường! Hắn vung tay, cuốn lên 5 Long Hoàng và con lừa đen chạy trở về hướng Tuyệt Tiên Thành.



Lần này, mục tiêu xác định rõ ràng, hắn không cần lãng phí thời gian trên đường, một đường bay đi cực nhanh, chỉ nửa ngày sau hắn đã về tới bên ngoài Tuyệt Tiên Thành.



Lúc này, Long Đế còn đang công phá tòa thành.



Quả nhiên hắn còn có con bài chưa lật, lúc này hắn tế ra một cái bao cực lớn, toàn vật thể màu đỏ thẫm, đang “phì phì” phun ra ngoài gió bão màu đỏ tươi, phát động tấn công về hướng cấm chế của Tuyệt Tiên Thành.



Gió này vô cùng tanh hôi, cho dù là cách thật xa Chu Hằng bọn họ đều có thể ngửi được mùi tanh hôi, mà Tuyệt Tiên Thành cho dù được bảo hộ ở dưới cấm chế như thế, lúc này tường thành cũng xuất hiện từng mảng từng mảng bong ra, mặc dù cách sụp đổ còn rất xa, nhưng một thời gian dài khẳng định sẽ bị ăn mòn sạch sẽ!



Thực ra, nếu Long Đế chỉ yêu cầu Tuyệt Tiên Thành giao ra Thái Nhất Giáo chủ, tin chắc các Minh Tiên kia đều sẽ rất vui lòng giao ra Thái Nhất Giáo chủ, để đổi lấy Long Đế rời đi. Chỉ có điều là Long Đế chỉ biết Thiên Kinh bị người mang xuống Tiên giới, nhưng cụ thể là ai hắn không sao biết được?



Thái Nhất Giáo chủ sẽ không ngu xuẩn như vậy, ngay cả dung mạo đều không thay đổi một chút sao?



Bởi vậy, Long Đế chỉ có cách khống chế toàn bộ 49 Tiên Thành vào tay, hắn mới có thể chậm rãi tìm kiếm. Biện pháp này thật ra rất đơn giản, dù người kia che giấu tung tích hóa thân là phàm nhân cũng không bao lâu chính là bị giết!



Toàn bộ đều giết chết, còn sợ người kia không lộ ra dấu vết sao?



Hơn nữa, cũng không phải hoàn toàn không có manh mối, tỷ như ai đột nhiên xuất hiện vào thời điểm 2000 năm trước. Chẳng qua là Long Đế cũng không dám để lộ ra tin tức Thiên Kinh, nếu không tất nhiên sẽ dẫn tới chú ý của đại năng Minh giới!



Thiên Kinh, đây chính là công pháp chí cao vô thượng, có thể giúp cho võ giả chân chính chạm tới pháp tắc, mọi thời mọi khắc thể ngộ ảo diệu thiên địa… nên vô cùng quý báu!



Nếu như gặp phải đại năng chân chính tới, như vậy Long Đế cũng chỉ có thể lẫn trốn không chạm vào được!



Dù sao Tiên giới tước giảm chỉ là lực lượng, cũng không có hạn chế pháp tắc, có một số đại năng có thể đã chạm tới pháp tắc, cho dù là không đạt tới độ cao của Thiên Kinh, nhưng chiến lực tăng phúc gấp mấy lần, thậm chí gấp mấy chục lần cũng không thành vấn đề!



Đồng dạng bị áp chế xuống còn 99 thần tướng, nhưng chiến lực thì lại hoàn toàn bất đồng!



Bởi vậy, Long Đế thà rằng chỉ sử dụng cách thực hiện ít có hiệu suất nhất, cũng không muốn phiêu lưu mạo hiểm.



Đây quả thật là cách thực hiện hiệu quả quá nhỏ, nhưng chỉ cần có đủ thời gian, cuối cùng Long Đế vẫn có thể phá vỡ cấm chế của Tuyệt Tiên Thành!



Chỉ là hắn tuyệt đối không nghĩ tới, hắn hy sinh toàn bộ đại quân mang theo để bố trí Huyết Long Phù Đồ Trận không ngờ không thể trấn chết Chu Hằng! Không có biện pháp! Căn cứ vào trước đó, hắn đánh giá chiến lực của Chu Hằng chỉ là Sáng Thế Vương, thế nhưng hiện tại Chu Hằng đã là Minh Tiên 7 tướng, thực lực này là tăng lên gấp bao nhiêu lần chứ?



Sai một ly đi lệch ngàn dặm!



Huống chi hiện tại sai cũng không phải là chút xíu, bản thân nó chính là sai lệch ngàn dặm. Chuyện phát triển như vậy dĩ nhiên hoàn toàn vượt ra khỏi khống chế của Long Đế.



– Long Đế! Có dám chiến một trận! Chu Hằng vọt người lên không trung, phát ra lời khiêu chiến…



– – – – – oOo- – – – –



Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK