Trên mặt Khương Vũ Nhu tràn đầy nghi ngờ, nhưng cũng không hỏi thêm mà cùng Tôn Bưu đi vào nhà xưởng.
Mà bên này, Khương Mỹ Nghiên liên lạc với một công nhân của công ty, giờ phút này từ xa nhìn thấy cảnh này, trong mắt hiện lên một tia nghi
hoặc, nhanh chóng gọi điện thoại lại, nói: "Phó chủ tịch Khương, Khương Vũ Nhu và Tôn Bưu cùng tiến vào nhà xưởng."
“Có thấy gì không?” Khương Mỹ Nghiên lúc này sốt ruột trong phòng làm việc hỏi.
Đọc nhanh ở VietWriter
"Không ... không có chuyện gì, nhưng Tôn Bưu giống như biến thành người khác, thực sự quỳ xuống xin lỗi Khương Vũ Nhu ..." Công nhân trả lời, trên mặt lộ ra vẻ kinh ngạc.
Nghe vậy, lông mày Khương Mỹ Nghiên nhíu lại, ừ một tiếng, nhanh chóng cúp điện thoại, nhìn về phía Khương Văn Kì bên này, nói: "Ba,
Tôn Bưu quỳ xuống xin lỗi Khương Vũ Nhu..."
"Cái gì?! Sao lại như vậy được? Tôn Bưu là đồ tiểu nhân hám danh hám lợi, ông ta thật sự quỳ xuống xin lỗi một Khương Vũ Nhu không có lai lịch cũng không có thực lực?" Khương Văn Kì nhíu mày, đồng tử giãn ra, chắp tay sau lưng.
"Không đúng, không đúng, phải có người khác đứng sau chuyện này! Khương Vũ Nhu này, xem ra là còn có nhân vật lớn ở bên ngoài!"
Khương Văn Kì suy nghĩ một chút, nói rất chắc chắn, đồng thời khóe miệng hiện ra một nụ cười lạnh và dữ
tợn, nói: "Mỹ Nghiên à, mấy ngày nay trước mắt con cố gắng tiếp xúc nhiều với Khương Vũ Nhu, xem xem có phải có nhân vật lớn nào giúp cô ta ở đằng sau không! Tốt nhất là tìm được chứng cứ trực tiếp, chỉ cần cô ta làm ra chuyện không đứng đắn, chúng ta có thể ăn thịt cô ta ngay lập tức!"
Đọc nhanh ở VietWriter
Khương Mỹ Nghiên bất đắc dĩ nói: "Được."
về phần Tiêu Chiến bên này, từ sáng sớm anh đã ôm Cacao ra cửa, mục đích của anh là cửa hàng 4S gần đó!
Bởi vì mấy ngày nay Khương Vũ Nhu dù đi làm hay tan tầm đều vội vội
vàng vàng để bắt kịp giao thông công cộng, Tiêu Chiến nhìn thấy liền cảm thấy đau lòng, vợ của mình nhất định cần có một chiếc xe thay cho đi bộ, như vậy, cô ấy không cần vất vả mỗi ngày đều phải dậy sớm như vậy.
Khi Tiêu Chiến ôm Cacao xuất hiện trong cửa hàng 4S, có bảy tám cô gái hướng dẫn mua sắm đang tán gẫu và không hề để ý đến Tiêu Chiến trong đại sảnh triển lãm to như vậy.
Kết quả là, chính anh nhìn thấy một chiếc xe Mercedes-Benz E-Class không đắt lắm, tầm 50 vạn.
Anh mở cửa xe ra, đang định đi vào thử thì đột nhiên từ sau lưng vang lên
một giọng nói vừa bất mãn vừa khinh thường: "Anh làm gì vậy?! Ai cho anh vào? Mở cửa xe bừa bãi kiểu gì vậy? Mở hỏng rồi anh có tiền để đền không?"
Theo sát, một người phụ nữ trẻ tuổi mặc đồng phục màu đen, chân mang vớ đen, lắc mông đi tới, khí chất lạnh lùng, trên mặt tràn đầy sự khinh thường và sắc lạnh!
“Tôi muốn xem xe một chút thì sao?” Tiêu Chiến nhíu mày nói.
"Xem xe? Anh muốn xem xe gì? Anh cảm thấy mình có đủ khả năng mua chiếc xe này sao? Mở to mắt của anh ra và nhìn kỹ đi. Chiếc xe này là mẫu
mới nhất của dòng Mercedes-Benz E, đỉnh nhất về thiết kế, 60 vạn!” Nữ hướng dẫn viên mua sắm lạnh lùng nói, nhìn Tiêu Chiến đang ôm Cacao từ trên xuống dưới với vẻ vô cùng khinh thường.
“Tôi biết, cho nên tôi muốn mua nó.” Tiêu Chiến trả lời.
"Ha ha ha, anh đang nói cái gì vậy? Nhìn anh như vậy mà còn muốn mua một chiếc Mercedes-Benz E? Anh ơi, anh làm ơn soi lại mình trong nước tiểu của anh đi. Mang theo con đi xem xe còn chưa nói, còn dám dõng dạc nói muốn mua xe? Mỗi ngày có hơn mười mấy người đến xem xe giống như mấy người nhưng không mua
nổi, tôi cảm thấy rất phiền! Đi nhanh đi, nhanh lên! ở đây không chào đón mấy người!" Bất thình lình nữ hướng dẫn viên mua sắm bắt đầu phất tay quát lớn chào Tiêu Chiến.
Lúc ấy sắc mặt Tiêu Chiến rất là khó coi.
Những nữ hướng dẫn viên mua sắm khác xung quanh nhìn thấy cảnh này dường như cũng chế giễu anh, châm chọc mỉa mai cười nói:
"Ha ha! Cười chết, nhìn giống như là nông dân vậy đó mà còn muốn mua xe hơi."
Vừa rồi vào cửa là tôi biết rồi. Cả
người chắc không có nỗi 300 tệ, cho nên tôi lười quá không thèm tiếp anh ta."
"Này, tôi nghĩ cửa tiệm chúng ta nên treo một tấm biển trước cửa hàng là cấm người nghèo và chó vào mới được. Nếu không, mỗi ngày phải tiếp những người chỉ xem mà không có mua, phiền chết!"
Nữ hướng dẫn viên mua sắm cũng nhíu mày lại, mặt đầy vẻ khinh thường, cười lạnh, quát lớn nói: "Có nghe thấy hay không, sao còn chưa cút!"
Cacao được Tiêu Chiến ôm vào trong lòng ngực, bị tiếng nữ hướng dẫn
viên mua sắm làm cho hoảng sợ, toàn bộ khuôn mặt nhỏ đều hoảng loạn không thôi, nói: "Ba, chúng ta đi thôi, Cacao sợ."
Tiêu Chiến khẽ cười, sờ sờ đầu nhỏ của Cacao, nói: "Được."
Sau đó, anh nhướng mày, lạnh lùng nhìn chằm chằm nữ hướng dẫn mua sắm hỏi: "Cô tên là gì?"
Tê tê!
***
Mời các bạn đọc truyện Long Vương TếCập nhật nhanh nhất trên
Các bạn vàogroup facebookđể theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
Các bạn vàogroup facebookđể theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!