• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



Tô Ảnh dùng sức rút tay mình ra: “Tôi không có người chị như cô.

Trước khi mẹ tôi nằm viện, mẹ tôi và ba cô đã ly hôn rồi.

Về sau, chúng ta ai đi đường nấy!”Điền Mỹ Hòa ôm lấy tay Tô Ảnh mãi không buông: “Tô Ảnh, cầu xin em, em giải thích với truyền thông một chút, em nói đi, nói người tham gia thi đấu rồi đoạt giải quán quân là chị, chỉ là em cũng hát bài hát đó mà thôi! Chị không thể thua, Tô Ảnh, chị thật sự không thể thua được.


Nếu phóng viên nói hết ra sự việc ngày hôm nay, chị thật sự xong rồi! Tô Ảnh, nể tình chúng ta trước kia…”Tô Ảnh còn chưa hề mở miệng, Phó Thịnh đã cầm lấy tay Tô Ảnh, hung hăng giật lên, kéo lại Tô Ảnh từ trong tay Điền Mỹ Hòa.

Phó Thịnh khí phách kéo Tô Ảnh vào trong lòng mình, khóe mắt uy nghiêm đảo qua nhìn Điền Mỹ Hòa: “Đuổi người điên này ra!”Nói xong, Phó Thịnh áp mặt Tô Ảnh vào trong ngực mình, hơi cứng ngắc vỗ về sau lưng Tô Ảnh: “Được rồi, đừng khóc.

Hôm nay cô đã làm rất tốt.

”Vốn dĩ Tô Ảnh còn có thể khống chế cảm xúc, nhưng sau khi nghe những lời này của Phó Thịnh, rốt cuộc không thể khống chế nổi nữa.

Tô Ảnh không kìm lòng được ôm lấy Phó Thịnh, gào khóc rống lên.

Các phóng viên xung quanh vừa thấy liền hiểu rõ.

Cô gái tên Tô Ảnh này, đúng là người của Phó tổng.


Ai dám viết loạn chứ?Vậy thì viết chuyện của Điền Mỹ Hòa đi!Sau đó các phóng viên đều vây quanh Điền Mỹ Hòa vốn đã tái mét mặt, tất cả micro đều hướng về Điền Mỹ Hòa: “Cô Điền, xin hỏi vì sao cô lại muốn hãm hại người đã từng là em gái của mình? Là vì em gái xinh đẹp hơn so với cô sao?”“Xin hỏi cô Điền, lúc trước ý định ban đầu của cô khi nói dối là gì? Bản quyền của bài hát này đã sáng tỏ, cô đã làm tốt công tác chuẩn bị bị khởi tố rồi sao?”“Xin hỏi cô Điền, vừa rồi những chuyện cô Tô Ảnh đã nói là sự thật sao, thật thế không?”“Xin hỏi cô Điền, vừa rồi cô ôm lấy cô Tô nói chuyện, để cầu xin cô ấy tha cho cô sao?”….

Nhóm fans của Tự Thuật Phong Nguyệt, đã hoàn toàn trong trạng thái đờ đãn.

A a a !Chuyện này xoay ngược lại đúng là quá sức rồi!Không nghĩ tới nữ ca sĩ hợp tác cùng với đại thần kia, dáng vẻ xinh đẹp như thế.

Khó trách đại thần sẽ tìm cô ấy để hợp tác, giọng hát của cô ấy cũng hay như vậy.

Trong đám người, cũng có mấy người vốn là fans của Ảnh Hạ Bà Sa, hiện giờ nhìn thấy thần tượng của mình đã phải chịu nhiều uất ức và bị mưu hại như thế, tức khắc liền nổi giận, xoay người vọt tới trước mặt Điền Mỹ Hòa, giơ lên quả đấm, hướng về phía cô ta.

Cục diện vô cùng hỗn loạn.

Phó Thịnh mang theo Tô Ảnh rời đi thừa lúc đang hỗn loạn.


Nếu giải thích xong rồi, cũng không cần phải ngây ngốc ở trong này.

Sau khi Phó Thịnh mang theo Tô Ảnh rời đi chưa tới 10 phút, lại có người đi tới hiện trường.

Người này vừa đến, liền thấy cục diện hỗn loạn như thế.

Anh lập tức tìm người phụ trách của khách sạn đến, sau khi hỏi một chút, vẻ mặt buồn nản nói: “Đã tới chậm rồi! Tôi phụng mệnh cậu chủ nhà chúng ta đến, muốn nói rõ toàn bộ, không nghĩ tới lại đến trễ!”Lúc này một phóng viên nghe thấy, lập tức bu lại: “Anh là ai?”“Tôi là trợ lý của cậu chủ nhà họ Diệp Diệp Tự, vừa bay trở về từ nước ngoài, chuẩn bị thay mặt cậu chủ nói rõ ràng về chuyện sao chép bản quyền, hoàn toàn không có vấn đề gì với Ảnh Hạ Bà Sa, người sao chép là một người khác hoàn toàn…” Lời của anh còn chưa nói xong, người phóng viên kia đã nói: “A… a…a, hóa ra là trợ lý của cậu Diệp, thất lễ rồi, nhưng, vừa này cậu Phó đã tìm được chứng cứ, hiện tại toàn bộ sự thật đều rõ ràng rồi!”Lúc ngồi trên xe trở về, Tô Ảnh giống như một con nhím bị thượng, ngồi trên ghế, yên lặng rơi lệ nhìn ra cảnh sắc bên ngoài cửa.

.


Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK