• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đến gara đỗ xe xong, hai người yên lặng đi vào thang máy, chỉ nghe thấy tiếng hô hấp ồ ồ của nhau, khi vừa bước vào cửa, Tịch Nhạ Hoài liền kéo lấy Dung Thụy Thiên, hung hăng đè Dung Thụy Thiên lên vách tường, thô bạo hôn hắn.

Hai người đều đã nhịn thật lâu, hơn nữa Dung Thụy Thiên bị hạ thuốc, thân thể sớm đã mẫn cảm vô cùng, nên khi Tịch Nhạ Hoài hôn hắn, hắn cũng kịch liệt đáp trả lại y, quá nhiều khát vọng cùng dục vọng hòa quyện vào nụ hôn này, mang theo một loại điên cuồng không thể hình dung, Dung Thụy Thiên cảm thấy trái tim của chính mình tựa như muốn nhảy ra khỏi ***g ngực, cũng nghe thấy tiếng tim đập của Tịch Nhạ Hoài, dồn dập như vậy, nóng bỏng như vậy, tần suất cũng nhanh như hắn.

Hai người gắt gao hôn nhau trong nền ánh sáng hôn ám, nhiệt tình cắn mút môi đối phương, Tịch Nhạ Hoài hôn Dung Thụy Thiên, kéo hắn vào phòng ngủ, chân Dung Thụy Thiên mềm nhũn đến nỗi khó có thể bước đi, Tịch Nhạ Hoài ngồi xuống mạnh mẽ bế hắn lên, đặt hắn xuống giường lớn, ngay sau đó đôi môi nóng bỏng lập tức đoạt lấy hắn….

Da thịt Dung Thụy Thiên vì tác dụng của thuốc mà ửng hồng, khoái cảm được vuốt ve khiến hắn rên rỉ ngẩng đầu lên, hắn căn bản không nghe rõ Tịch Nhạ Hoài nói cái gì, chỉ biết là y đang nhìn mình, dùng ánh mắt dịu dàng nhưng lại nóng cháy mà nhìn hắn, bất luận hắn có phản ứng đáng xấu hổ bao nhiêu đi nữa, y đều sẽ dịu dàng chấp nhận hắn, trong nháy mắt hắn cảm thấy có chút khó hiểu. Hắn không biết chính mình có sức quyến rũ gì mà có thể hấp dẫn được y, liền ngay cả Hạng Thanh Uyên đều thực kinh ngạc khi nhìn ra quan hệ của bọn họ, trong mắt của người bên ngoài thì bọn họ giống như hai đường thẳng song song không thể gặp nhau, nhưng Tịch Nhạ Hoài lại dưới sự ngỡ ngàng khó hiểu của người khác mà nói thương hắn…..

Tịch Nhạ Hoài ghìm lấy thân thể đang nóng lên của hắn, há mồm ngậm lấy điểm nổi nhạt màu trước ngực hắn, liếm hôn cắn mút, một bàn tay khác bò lên ***g ngực rắn chắc của hắn, nắm lấy điểm nổi bên phải, dùng sức mân mê cho đến khi đứng thẳng.

” Ngô…. Ưm….” Thân thể Dung Thụy Thiên nhẹ nhàng văn vẹo, đôi môi cánh hoa bị Tịch Nhạ Hoài hôn sâu khẽ tràn ra tiếng rên rỉ tinh tế, theo động tác và hơi thở ồ ồ của Tịch Nhạ Hoài, nhiệt độ trên người cũng dần tăng lên.

Tay Tịch Nhạ Hoài trượt xuống hạ thân hắn, một phen nắm lấy dục vọng đang ngẩng lên của hắn:” Cứng rắn như vậy, chắc là rất khó chịu đi ” nói xong vươn ra đầu lưỡi hồng hào ẩm ướt của mình, liếm liếm lên tai Dung Thụy Thiên.

” Ngô…. ” Dung Thụy Thiên bị Tịch Nhạ Hoài trêu chọc đến cả người nóng lên, sự mơn trớn đầy tình sắc lại khiến hắn ngượng ngùng, hắn nguyên bản muốn đẩy tay Tịch Nhạ Hoài ra, nhưng Tịch Nhạ Hoài lại nắm chặt hắn, sự ve vuốt càng trở nên kịch liệt, trong nháy mắt hắn thấy khó nhịn mà hừ nhẹ ra tiếng.

Tịch Nhạ Hoài lẳng lặng nhìn chăm chú Dung Thụy Thiên đang hãm sâu vào ***, từ khi thấy hắn ngồi ở một góc thì y đã muốn ôm lấy hắn, hôn hắn để bôi xóa đi mảnh cô tịch nơi đáy mắt kia, mà hiện tại lại có thể gần gũi như thế, khát vọng của y càng trở nên sâu sắc hơn rất nhiều, y nóng bỏng âu yếm hắn, cảm thụ dục vọng nóng rực của hắn đang bành trướng trong tay mình.

Trên người Dung Thụy Thiên che kín những giọt mồ hôi, lưng gắt gao dán chặt vào ga giường, ga giường tơ tằm mát rượi mềm mại kia, không ngừng ma sát làn da mẫn cảm của hắn, khiến hắn cảm thấy toàn thân càng thêm nóng bỏng, hạ thân bỏng cháy giống như lửa, khoái cảm mãnh liệt truyền dọc lên sống lưng Dung Thụy Thiên, nhịn không được tiết ra toàn bộ trong tay Tịch Nhạ Hoài.

” Của em thật nhiều” chất lỏng trắng đục kia trượt qua kẻ tay của Tịch Nhạ Hoài mà nhễu lên đùi Dung Thụy Thiên, Dung Thụy Thiên hai chân thoát lực thở dốc, dưới ánh trăng loan loan, thân thể phiếm hồng rắn chắc của hắn, phi thường mê người.

” Ngượng ngùng, đã làm dơ tay anh” thần trí thanh tỉnh một ít, Dung Thụy Thiên xoay người đi tìm khăn tay.

” Anh lại chưa nói bẩn, không cần lau ” Tịch Nhạ Hoài ôm chặt thân thể hắn, dùng bàn tay dính dấp ấy, lại cầm lấy dục vọng đang nóng lên lần nữa của hắn:” Huống hồ, nơi này của em vẫn còn rất muốn”.

Mặt Dung Thụy Thiên đỏ hồng, muốn chống cự hành vi của y, nhưng thân thể khi bị y đụng chạm lại có phản ứng sung sướng, dần dần hắn cũng buông tha cho việc giãy giụa, thuận theo khoái cảm mà phát ra những tiếng rên rỉ khe khẽ, thanh âm kia trầm bổng, lộ ra tia khàn khàn khiến cho người ta mặt đỏ tim đập.

Tịch Nhạ Hoài yêu say đắm nhìn hắn chăm chú, lửa nóng vuốt ve dục vọng của hắn, dưới sự âu yếm của y Dung Thụy Thiên lại đạt nhiều lần cao trào, nhưng hắn dường như vẫn còn chưa thỏa mãn như trước, dục hỏa sau khi tiết xong lại dâng lên.

” Ngô ngô ….” Dục vọng liên tục dâng lên ấy khiến Dung Thụy Thiên rất khó chịu, hắn đã muốn không còn khí lực, nhưng dược lực vẫn chưa thể giải trừ như trước, hắn thở hồng hộc nằm trên giường, ngay cả một đầu ngón tay cũng không muốn động.

” Không có khí lực sao?” Tịch Nhạ Hoài ngồi bên giường nhìn hắn, từ trong ngăn kéo lấy ra một cái bình thủy tinh màu đỏ, đổ chất lỏng bên trong ra lòng bàn tay, rồi mới xoa lên huyệt thái dương của Dung Thụy Thiên.

Hương bạc hà lành lạnh lan tỏa trong không khí, Dung Thụy Thiên ngửi mùi hương tươi mát kia, đầu óc mơ hồ lấy lại được một chút tỉnh tảo, thân thể cũng không còn mệt mỏi như trước nữa:” Đó là cái gì?”.

” Thuốc nâng cao tinh thần, sẽ không hại cơ thể ” Tịch Nhạ Hoài hôn nhẹ lên môi Dung Thụy Thiên, bàn tay trắng nõn vuốt ve đường cong cơ thể thon thả của hắn:” Anh đã làm em thư thái lâu như vậy rồi, bây giờ em có thể thưởng cho anh chút gì không?”.

” Anh muốn cái gì?”.

Tịch Nhạ Hoài nói vài câu bên tai Dung Thụy Thiên. Mặt Dung Thụy Thiên đột nhiên đỏ lên, hắn do dự nhìn Tịch Nhạ Hoài, Tịch Nhạ Hoài dịu dàng vuốt ve hắn, hôn lên vết thương trên mặt hắn, trong thanh âm khàn khàn toát ra một cỗ hấp dẫn động lòng người:” Không muốn cũng không sao”.

” Có thể” bên tai Dung Thụy Thiên có chút đỏ, rồi mới giống như sợ chính mình sẽ đổi ý, càng sợ nhìn thẳng mà ánh mắt sâu thẳm của Tịch Nhạ Hoài, hắn từ trên giường đứng lên, run run quỳ gối giữa hai chân Tịch Nhạ Hoài.

Tịch Nhạ Hoài nằm trên giường, ánh mắt sâu thẳm nhìn chăm chú Dung Thụy Thiên, rồi mới vươn bàn tay xinh đẹp kéo Dung Thụy Thiên, đem tay của hắn đặt trên bộ vị hơi cộm lên dưới hông mình, nơi có sắp cứng rắn như thiết:” Em biết làm thế nào không?”.

Dung Thụy Thiên cúi đầu, mái tóc đen mướt mồ hôi xõa trên mi mắt, hắn hô hấp thật sâu để ổn định trái tim đang đập loạn, nhưng dược lực mãnh liệt lại liên tục khiêu chiến cảm quan của hắn, hắn run run mở quần Tịch Nhạ Hoài ra, kéo quần lót y xuống, làm cho dục vọng của y bại lộ trong không khí, dục vọng ngạo nhân với độ thô to của nó làm Dung Thụy Thiên kinh sợ, một trận đầu váng mắt hoa….

” Muốn lùi bước?” Tịch Nhạ Hoài vuốt tóc Dung Thụy Thiên, ánh mắt sâu thẳm đăm đắm, mang theo sự vội vàng xao động, nhu tình, cũng có dục vọng không thể kềm nén được.

Dung Thụy Thiên ánh mắt mê ly dừng trên thắt lưng Tịch Nhạ Hoài, một đoàn lửa nóng lướt dọc xuống, quanh chóp mũi tất cả đều là hơi thở nam tính trên người Tịch Nhạ Hoài, hắn do dự đỡ lấy vật cứng cực nóng, cúi đầu, thong thả đưa dục vọng lửa nóng ấy ngậm vào miệng, bằng phương pháp trúc trắc của mình mà phun ra nuốt vào.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK