Dung Thụy Thiên bắt lấy cánh tay Tịch Nhạ Hoài, suy yếu vặn vẹo thân thể:” Anh sao còn, sao còn chưa tới?” thời gian dài kịch liệt ra vào, tứ chi giao triền chưa một phút nào ngừng lại, làm cho Dung Thụy Thiên thở hổn hển.
” Trước làm cho em thoải mái ” Tịch Nhạ Hoài hôn hai má và cổ Dung Thụy Thiên, hai tay đang dao động bên hông hắn ái muội trượt xuống cánh mông, tình sắc xoa nắn nơi đầy đặn rắn chắc kia.
Dung Thụy Thiên rụt bả vai, thấp giọng nói với Tịch Nhạ Hoài:” Tôi đã đủ rồi “.
” Thật vậy chăng?” Tịch Nhạ Hoài mạnh mẽ cầm lấy dục vọng đang dâng trào mật dịch của Dung Thụy Thiên, dục vọng cứng rắn thô nóng qua lại thúc vào bên trong hắn, đũng đạo nóng ướt kia vô cùng tuyệt vời, y thẳng thắt lưng va chạm Dung Thuy Thiên, lặp lại ma sát vào nơi hắn mẫn cảm nhất.
Dung Thụy Thiên nhẹ nhíu mày, ngực kịch liệt phập phồng, thân thể dưới động tác của Tịch Nhạ Hoài mà xóc nảy cao thấp, mồ hôi tinh mịn từ cánh tay chảy ra, hắn bắt lấy bả vai Tịch Nhạ Hoài, cố gắng ổn định thân thể, lại dưới thế công nôn nóng và dồn dập kia mà phát ra tiếng thở dốc nức nở, tiếng rên rỉ như vậy phối hợp với thân thể nhỏ giọt mồ hôi trông vô cùng có sức hấp dẫn.
Tịch Nhạ Hoài dùng sức hôn lấy Dung Thụy Thiên, cũng cùng lúc tần suất càng ngày càng nhanh thì buộc chặt cánh tay lại, chặt chẽ ôm lấy thân thể Dung Thụy Thiên, hai tay bấu chặt vòng eo mềm dẻo của hắn, giống như muốn đâm thủng thân thể hắn, chiếc giường lớn khắc hoa cổ điển kia dường như cũng không chịu nổi động tác hung mãnh ấy, bị va chạm đến phát ra tiếng cọt kẹt.
Làm khi đạt tới cao trào, Tịch Nhạ Hoài phát ra tiếng gầm nhẹ dã tính, y thúc thật mạnh vào nơi sâu nhất của Dung Thụy Thiên, rồi mới phun trào trong thân thể hắn, dục vọng Dung Thụy Thiên bị y âu yếm cũng theo đó mà run run bắn ra.
Tịch Nhạ Hoài gắt gao ôm lấy Dung Thụy Thiên, thân dưới còn chôn trong đũng đạo chật hẹp nóng bỏng của hắn:” Thụy Thiên, anh thích em, dù cho bất cứ lúc nào, em cũng không được quên”.
Dung Thụy Thiên toàn thân đều là mồ hôi, thở dốc không ngừng, vươn tay ôm Tịch Nhạ Hoài, thân thể hai người chặt chẽ kề sát với nhau, ngay cả nhịp tim cùng hô hấp đều như hợp thành một.
Khi dư âm *** tán đi, Dung Thụy Thiên đẩy Tịch Nhạ Hoài ra, định xuống giường, nhưng hai chân lại không có lực, hơn nữa lại có dòng chất lỏng nóng rực chảy xuống dọc theo đùi trong, khiến hắn dù có muốn động đậy cũng không được.
” Anh giúp em rửa sạch ” Tịch Nhạ Hoài ôm lấy Dung Thụy Thiên, bế hắn đi vào phòng tắm, đặt hắn ngồi trong bồn tắm lớn màu trắng, tách hai chân hắn ra, lấy ngón trỏ cùng ngón giữa len vào, từ trong nội bích nóng bỏng ấy dẫn ra dịch thể còn đọng lại.
” Ô….” Nội bích bị thao lộng cả đêm kia, mẫn cảm và nóng ướt đến nỗi không chịu đựng được bất cứ một trêu chọc nào, Dung Thụy Thiên vặn vẹo thân thể, khóe mắt hồng hồng lây nhiễm một tia ngượng ngùng:” Ân… Tôi, tôi tự làm….”
Đối mặt với Dung Thụy Thiên thấp giọng cầu xin tha thứ, Tịch Nhạ Hoài vẫn như trước không buông hắn ra, ngược lại càng cẩn thận tẩy rửa bên trong hơn, hai ngón tay lại ma sát, xoa nắn, chuyển động trên điểm mẫn cảm nổi lên của hắn…
” Ngô ân…. Dừng tay….” Dung Thụy Thiên còn chưa kịp thở dốc thì lại bị kéo vào lốc xoáy ***, làm khi đôi tay trắng nõn ấy lại âu yếm dục vọng của hắn, toàn thân liền giống như có một dòng điện chạy qua, trên đỉnh dục vọng lại chảy ra rất nhiều *** dịch.
” Đừng nhẫn nại, loại thời điểm này phải học được hưởng thụ” Tịch Nhạ Hoài âu yếm Dung Thụy Thiên, không nháy mắt theo dõi hắn, trong ánh mắt chứa đựng tình cảm cuồng nhiệt khiến Dung Thụy Thiên không thể cự tuyệt.
Dung Thụy Thiên thở hào hển, đôi chân thon dài không nhịn được mà vẫy nước, hơi thở nóng rực phất qua môi Tịch Nhạ Hoài, trong nháy mắt trái tim y lại kịch liệt nảy lên.
Tịch Nhạ Hoài hôn môi Dung Thụy Thiên, bàn tay trắng nõn bao lấy dục vọng ướt át dính dấp của hắn, y hôn Dung Thụy Thiên từ đôi môi chuyển dần sang bên tai, dụ hoặc thở dốc:” Đừng nhịn, bắn ra sẽ thoải mái hơn”.
” A…..A A…..A….” dục vọng bị ác ý khơi mào, mật dịch sướng khoái theo đỉnh ồ ồ chảy ra, thân thể liên tục bị dục vọng lật tới lật lui, khiến Dung Thụy Thiên có loại cảm giác bị đùa bỡn.
Hắn ngẩng đầu, nhìn Tịch Nhạ Hoài gần trong gang tấc, khuôn mặt tuấn mỹ của Tịch Nhạ Hoài nóng bỏng đỏ bừng, đáy mắt thiêu đốt dục vọng nam tính, nhưng trong loại dục vọng sâu không lường được này lại đang cuồn cuộn trào ra ánh sáng ướt át, giống như đang gắt gao ôm lấy một bảo vật tưởng như đã mất đi nhưng lại có được, sợ hãi lại một lần nữa đánh mất, ánh mắt ấy như một thanh chủy thủ làm đau đớn ngực Dung Thụy Thiên.