“Cô Lục, trưa mai tôi có thể mời cô đi ăn trưa được không?”
Cô ngơ ngác và chưa kịp đáp lại, Cố Thiên Sơn đã xuất hiện trong tầm mắt của họ. Một cảm giác ghen tuông nhẹ nhàng tràn ngập trong tâm trí Cố Thiên Sơn. Anh cố gắng kiềm chế cảm xúc của mình và tiến lại gần.
“Mỹ Đình, sao em lại ra đây?”
Cố Thiên Sơn đi đến bên cạnh Lục Mỹ Đình, ôm cô vào trong lòng rồi liếc mắt về phía Bạch Chấn Hưng.
“Anh Bạch, anh cũng ở đây sao?”
Bạch Chấn Hưng nhìn Cố Thiên Sơn và nói.
“Tôi cảm thấy hơi ngột ngạt nên muốn ra ngoài một lát.”
“Ồ! Anh cũng cảm thấy ngột ngạt sao anh Bạch.”
Bạch Chấn Hưng nhìn sang chỗ khác không nói thêm đến chuyện này.
Cố Thiên Sơn nhẹ nhàng.
“Xin lỗi vì đã làm phiền. Lúc nãy tôi nghe thấy anh và vợ tôi nói chuyện gì đó. Có chuyện gì quan trọng sao?”
Bạch Chấn Hưng nhìn Cố Thiên Sơn rồi nói.
“Xin lỗi, tôi chỉ mời cô Lục đi dùng bữa vào ngày mai. Anh có thể đi cùng.”
Cố Thiên Sơn cảm nhận được sự căng thẳng trong không khí và nhìn Lục Mỹ Đình. Cô cũng có một cảm giác không dễ chịu khi nhìn thấy sự ghen tuông trong ánh mắt của Cố Thiên Sơn.
“Xin lỗi anh, vợ tôi có việc vào ngày mai.”
Cố Thiên Sơn đã từ chối lời mời của Bạch Chấn Hưng.
Lục Mỹ Đình đã đồng ý lời mời đi ăn cùng với Bạch Chấn Hưng. Điều này làm cho Cố Thiên Sơn tức giận.
“Anh Bạch, ngày mai tôi sẽ đi dùng bữa cùng anh.”
“Cảm ơn cô Lục. Tôi có việc đi trước.”
Trước khi rời đi, Bạch Chấn Hưng còn ném lại một cái liếc mắt cho Cố Thiên Sơn.
“Anh Cố, tôi đi trước.”
Sau khi Bạch Chấn Hưng rời đi, Cố Thiên Sơn và Lục Mỹ Đình có xảy ra cuộc cãi vã.
“Thiên Sơn, anh bình tĩnh đi.”
“Bình tĩnh? Nhìn vợ mình đi ăn với người đàn ông khác mà em bắt anh phải bình tĩnh sao?”
Lục Mỹ Đình cảm thấy hoảng sợ khi thái độ tức giận của Cố Thiên Sơn càng lúc càng lớn.
“Thiên Sơn, anh bình tĩnh. Em đi ăn với anh Bạch chỉ vì nhớ ơn anh ấy đã cứu em thoát khỏi tay Diệp Sung. Anh đừng có suy nghĩ nhiều quá.”
Sau một lúc, Cố Thiên Sơn đã bình tĩnh và để cho Lục Mỹ Đình đi ăn cùng với Bạch Chấn Hưng.
Hai người cùng nhau quay lại bữa tiệc.
Cố Thiên Sơn đưa Lục Mỹ Đình đi mời rượu cùng anh, anh giới thiệu với mọi người.
“Xin chào mọi người, cho phép tôi giới thiệu đây là Lục Mỹ Đình, vợ của tôi.”
Tất cả mọi người trở nên tự nhiên và hạnh phúc cho cặp đôi này. Tiếng hoan hô và lời chúc mừng vang lên trong buổi tiệc. Lục Mỹ Đình đứng bên Cố Thiên Sơn, cảm thấy tự hào và hạnh phúc vì được nhận và công nhận trong gia đình anh.
“Chúc mừng anh và chị. Chúng tôi rất vui vì hai người đã tìm thấy nhau. Khi nào, anh Cố đây mới cho chúng tôi ăn kỷ đây.”
“Chúc mừng! Anh Cố và cô Lục trở thành vợ chồng, hai người rất xứng đôi đó.”
Cố Thiên Sơn và Lục Mỹ Đình cảm nhận được tình cảm ấm áp và niềm vui từ những lời chúc mừng của mọi người. Họ cùng nhau cười và chia sẻ niềm vui hạnh phúc của mình.
Bữa tiệc trải qua một cách thật nhanh chóng, kết thúc bữa tiệc Cố Thiên Sơn đưa Lục Mỹ Đình về khách sạn và nghỉ ngơi.
Ngày hôm sau, Lục Mỹ Đình tỉnh dậy. Bạch Chấn Hưng đã hẹn cô đi dùng bữa trưa, và cô không thể để anh ta chờ đợi. Bạch Chấn Hưng đến khách sạn sớm hơn đã hẹn, nhân viên lễ tân lên nói với Lục Mỹ Đình.
Cốc!
Cố Thiên Sơn ra ngoài mở cửa.
“Anh Cố, sếp Bạch đang đợi cô Lục bên dưới.”
Nói xong, Cố Thiên Sơn liền đóng cửa phòng lại.
“Thiên Sơn, hay là anh đi với em đi.”
“Sáng nay, anh còn có việc phải giải quyết.”
Lục Mỹ Đình đã chuẩn bị xong, cô lấy túi xách rồi đi xuống bên dưới.
Bạch Chấn Hưng nhìn thấy Lục Mỹ Đình, liền chào hỏi.
“Chào cô Lục! Cô đã sẵn sàng để đi dùng bữa trưa cùng tôi chưa?”
Lục Mỹ Đình cười tươi.
“Chào anh Bạch! Tôi rất sẵn lòng. Chúng ta đi ăn ở đâu?”
Hai người đi bộ trong con phố nhỏ xinh của thành phố F. Cả hai đều trầm mặc và bắt đầu trò chuyện về những thứ xung quanh, khám phá nét đẹp của địa phương này.
Lục Mỹ Đình nhìn xung quanh.
“Đúng là một thành phố đẹp và lãng mạn. Tôi thích không khí ở đây.”
Bạch Chấn Hưng lăn tăn.
“Đúng vậy cô Lục, thành phố này có cuốn hút riêng với kiến trúc cổ điển và phong cách sống độc đáo. Tôi rất vui khi được chia sẻ nét đẹp này với cô.”
Họ đi qua các cửa hàng, nhà hàng và quán cà phê độc đáo, cho đến khi Bạch Chấn Hưng dừng lại trước một quán ăn nhỏ.
Bạch Chấn Hưng chỉ vào quán và nói.
“Chúng ta thử quán này đi, đây là một trong những quán ăn nổi tiếng ở đây. Họ phục vụ các món ăn địa phương rất ngon.”
Lục Mỹ Đình rất hào hứng với quán ăn.
“Được!, chúng ta hãy vào đây thưởng thức món ăn địa phương.”
Hai người bước vào quán, được nhân viên chào đón nồng nhiệt. Họ được dẫn vào một cái bàn nhỏ, gần cửa sổ, nơi ánh sáng mặt trời chiếu vào để tạo ra không gian cúng dường và thân mật.
Nhân viên đi đến và đưa menu.
“Xin chào, tôi sẽ giới thiệu cho hai vị những món ăn đặc sản của quán. Chúng tôi có các món hải sản tươi sống và các món thịt nướng độc đáo. Xin mời hai vị chọn món.”
Lục Mỹ Đình không biết nên chọn món nào, cô đưa sang cho Bạch Chấn Hưng.
“Anh Bạch, hay là anh chọn món đi.”
Bạch Chấn Hưng gật đầu.
“Được, vậy tôi muốn thử những món đặc sản nổi tiếng của quán và một số món hải sản tươi sống.”
Nhân viên phục vụ nở nụ cười.
“Rất tốt, tôi sẽ ghi lại và mang đến cho hai vị những món ăn ngon nhất. Xin vui lòng thư giãn và chờ trong ít phút.”
Hai người tiếp tục trò chuyện với nhau, trò chuyện về cuộc sống, văn hóa và những trải nghiệm trong hành trình này.