• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



"Ngươi thử lặp lại một lần.

.

!" Tuyết Sinh gầm nhẹ, dao găm lấp ló dưới ống tay áo, hai mắt phun ra từng trận sát khí lạnh lẽo, mà mũi chân cũng bắt đầu thay đổi phương vị.

"Phù muội! Hắn muốn làm cái gì.

.

Ta sợ quá.

.

Ha hả!!" Thanh niên nhìn chằm chằm Tuyết Sinh, trong mắt hiện ra bén nhọn, thanh âm như cũ, mang theo khiêu khích.

Hắn không tin Tuyết Sinh dám động thủ ở đây, nhưng mà đáy lòng lại cực kỳ háo hức, bởi thiếu niên trước mặt tu vi thấp hơn hắn quá nhiều, vốn dĩ không thù không oán, chỉ là nhìn đối phương chẳng vừa mắt muốn chấn chỉnh một chút, không ngờ thiếu niên phản ứng kịch liệt khiến cho hắn triệt để nảy sinh sát tâm.

Chỉ cần Tuyết Sinh động thủ, hắn sẽ tìm thấy cơ hội phản sát, dù là tại Đan Phong cũng vậy, cao tầng tông môn không ai nói được cái gì.

Nghĩ như vậy hắn càng thêm gấp gáp, chỉ sợ đối phương không chịu xuất thủ.

"Ngươi ngại sống lâu, muốn nhanh chóng đi đoàn tụ cùng tên trưởng bối chết bệnh của ngươi sao?!" Thanh âm càng lớn, vang dội bốn phía thu hút sự chú ý của đám đệ tử áo tím bên trong Dược Thị, mà hắn bày ra bộ dáng mời chiến, vô cùng khiêu khích.


Nữ tử hơi hoảng hốt, linh tính nữ nhân nói cho nàng biết vị sư đệ tuấn lãng kia là hạng người quyết liệt chỉ sợ sẽ thực sự động thủ, mà Tô Cửu có thừa xảo quyệt, hắn ỷ vào tu vi vượt trội liên tục kích động, từng bước dẫn dụ đối phương phạm phải sai lầm.

Đan Phong có Ty Chấp Pháp, gây rối Dược Thị tội không hề nhẹ.

"Sư đệ! Ngươi về đi, báo danh tính, ta nhờ người chuyển Cửu Hoàn Đan đến.

.

Ở chỗ này không thể náo loạn" Nữ tử xoắn xuýt hô lớn.

Mặc dù cùng tông nhưng cũng chỉ là bèo nước gặp nhau, nàng nhắc nhở với thái độ thiện ý là hy vọng thiếu niên không ăn thiệt thòi.

Tuyết Sinh hành xử lễ độ, cung kính nhã nhặn khiến cho nàng khắc sâu ấn tượng, đệ tử áo tím không phải ai cũng nhìn nàng bằng ánh mắt trong sạch như vậy, có điều tiếp theo đây phát sinh cái gì nàng sẽ không can dự, cũng không đủ tư cách can dự.

Thanh âm kia đi vào tai Tuyết Sinh, khiến cho hai mắt hắn vốn tràn ngập lửa giận đột nhiên thanh minh một chút, cơ mặt hơi giản ra.

"Đa tạ nhắc nhở!" Tuyết Sinh ôm quyền, nhỏ giọng cảm kích.

Mà thanh niên Tô Cửu nhìn thấy Tuyết Sinh biến hoá, trong lòng gấp gáp, bỗng nhiên quay đầu liếc xéo nữ tử áo tím, hừ lạnh trách cứ.

Chúng nhân bốn phía nhao nhao ngóng nhìn, cho rằng chuyện này không có gì to tát, nữ tử áo tím cũng lãng tránh ánh mắt của Tô Cửu, thở phào nhẹ nhõm.

Nhưng cái quay đầu kia là chí mạng.

Không nói một lời, lặng lẽ như quỷ dị, ba bước bước ra đem tàn ảnh kéo dài, thần sắc Tuyết Sinh đột ngột biến hoá, một mạt âm hàn theo dao găm sắc lạnh bỗng nhiên buông xuống, bao trùm bốn phía.

Khoảng cách quá gần, chớp mắt liền tiếp cận đối thủ, Tuyết Sinh gầm nhẹ, tu vi toàn diện bộc phát hoá thành phong bạo oanh minh, dao găm hiện lên tia sáng hướng vùng cổ Tô Cửu hung hăng quét tới.

Tuyết Sinh xuất thủ quá đột ngột hơn nữa còn vô cùng quyết liệt khiến cho Tô Cửu không phản ứng kịp, lúc này chỉ cảm thấy da đầu tê dại, tròng mắt co rút, thần sắc hãi nhiên đại biến.

Nhưng hắn cũng không phải hạng tầm thường.

Ngay trong thời khắc dao găm quét tới, Tô Cửu há miệng gầm nhẹ, tu vi Luyện Khí mười tầng chống ra, linh lực chấn động dựng lên một tấm hào quang phòng hộ, còn bản thân hắn cấp tốc lùi lại kéo dài khoảng cách, đồng thời rút từ giới chỉ một tấm Phù Bảo huyết sắc, trên tay cũng lấp ló kiếm mang.

Lộng lộng!!
Dao găm quét qua linh lực phòng hộ, cắt ra tia lửa bắn về bốn phía.

Nhìn thấy đối phương muốn lùi lại sử dụng Phù Bảo, vẻ mặt Tuyết Sinh đột ngột trầm xuống, trong mắt bắn tới hai đạo quang mang sắc nhọn giống như mũi kiếm, theo tiếng gầm nhẹ từ phát ra từ cuống họng, Ma Thiên Thể Quyết đột ngột phun trào, cốt nhục toàn thân vang lên thanh âm răng rắc giòn tan, Huyết Quỷ giáng lâm, treo trên đỉnh đầu giận dữ gầm thét.

Tu vi Luyện Khí bảy tầng cùng với nhục thân Phục Cân viên mãn trùng điệp một chỗ chấn động không gian, ngay lập tức đè ép khiến cho uy áp Luyện Khí mười tầng của Tô Cửu trực tiếp toái diệt.

Đến lúc này Tô Cửu mới nhận ra thiếu niên kia không hề tầm thường, là hắn phán đoán sai tu vi đối phương.

"Hiểu lầm mà thôi!" Tô Cửu không ngại mất mặt thảm thiết hét lớn, bản tính hắn xưa nay đều vậy, chỉ dám hiếp đáp kẻ yếu, đối với người mạnh hơn luôn kiêng kỵ đề phòng, mà hành động của Tuyết Sinh quá mức đột ngột, sát khí trên người càng chân thực đến độ khiến cho hắn cảm thụ vô cùng sâu sắc, vì vậy da đầu tê dại, không rét mà run.

Thanh âm rơi xuống, Tô Cửu nhanh chóng lùi lại, nhãn mục rơi trên người Tuyết Sinh mang theo kiêng kỵ thật sâu, hắn hiểu thiếu niên trước mặt chiến lực cực mạnh, thậm chí mạnh hơn đồng môn Luyện Khí viên mãn mà hắn từng gặp.

.


"Huyết Khí Thành Ảnh.

.

Thể Tu viên mãn!" Tô Cửu khiếp sợ thì thào, nhìn chòng chọc hư ảnh Huyết Quỷ trên đỉnh đầu Tuyết Sinh.

Năm bước chân tách ra một cái khoảng cách an toàn, Tô Cửu thở phào.

Nhưng đúng lúc này một tiếng rít bén nhọn bỗng nhiên truyền tới, một lưỡi dao găm bằng tốc độ kinh người xé mở không gian lao thẳng đến Tô Cửu.

Vẻ mặt Tô Cửu kịch liệt biến hoá, lập tức nghiêng người tránh đi, vừa muốn quay đầu, ngay trong nháy mắt tiếp theo thân ảnh Tuyết Sinh đột ngột lao ra đuổi theo dao găm, Long Xà Kiếm trong tay trực tiếp chém ngang.

"Sư đệ!! Là hiểu lầm mà thôi!".

Hai mắt Tô Cửu co rút lại, thân thể cấp tốc lui ra phía sau, một tay bấm niệm pháp quyết, linh khí bốn phía lập tức cuồng động, tụ thành mưa tên gào thét đâm tới cơ thể Tuyết Sinh, nhưng không đợi cho chúng tới gần, Tuyết Sinh phất tay, Long Xà Kiếm chém nát mưa tên, Vũ Hoá Kinh khẽ hấp đem hết thảy nuốt vào mệnh môn, đồng thời mũi kiếm đâm thẳng.

Sắc bén lộ ra, sát ý cuồn cuộn.

Một màn này khiến cho Tô Cửu chấn động tâm thần, cảm nhận được nguy cơ mãnh liệt, hắn vội vàng dán Phù Bảo huyết sắc lên người, cắn chót lưỡi phun ra một ngụm tiên huyết, Phù Bảo bị máu tươi dẫn động lập tức khuếch tán tạo thành tấm màn huyết vụ đối kháng với Long Xà Kiếm, còn thân thể hắn chợt lùi về phía sau, lập tức bỏ chạy.

Nhưng vẫn chậm, Tô Cửu đánh giá thấp tu vi của Tuyết Sinh, hơn nữa một cái quay đầu kia vô cùng chí mạng khiến cho hắn bị triền công liên tục không kịp thở d0'c.

Chốc lát, Tuyết Sinh thế như chẻ tre, thân thể trực tiếp lao tới gần, dưới màn huyết vụ chấn động, Long Xà Kiếm trong tay tràn ra hàn mang đột ngột đâm hướng trán đối phương.

Hàn ý rét buốt!!
Ánh mắt Tô Cửu đỏ thẫm, hét lớn một tiếng, bộc phát toàn bộ tu vi, bên ngoài thân thể lập tức xuất hiện mấy tầng hào quang phòng hộ, vị trí giữa ngực chớp mắt mơ hồ, sau đó hiện ra một cái động khẩu dữ tợn, quần áo nứt vỡ, há miệng gào thét bén nhọn.

Lộng lộng!!
Thanh âm đổ sụp giòn tan.

Mấy tầng phòng hộ đồng loạt vỡ nát chia năm xẻ bảy nhưng mũi kiếm vẫn bị sóng âm từ miệng lớn giữa ngực Tô Cửu phát ra trùng kích, có chút dừng lại.

Mượn nhờ lúc này Tô Cửu vung tay phải lên, ngọc bội bên hông bay thẳng tới Tuyết Sinh, thân thể toàn diện bộc phát triển khai tốc độ, gào thét bỏ chạy thật nhanh.

Ngọc bội vừa bay ra liền tự vỡ vụn trên không trung, bên trong không phải vụn ngọc mà là vô số phấn độc, theo chấn động khuếch tán bát phương, chứa đựng lực lượng ăn mòn mãnh liệt, hình như không gian bốn phía cũng lộ ra bọt khí trắng ngà.

Hàn mang trong mắt Tuyết Sinh loé lên, xưa nay ngoại trừ một lần duy nhất trong chiến đấu khảo hạch hắn xuất thủ có chừng mực, còn lại Long Xà Kiếm nếu như rời vỏ tất định phải thấy máu, lòng hắn tất nhiên có xoắn xuýt, có lo sợ tai hoạ về sau, nhưng mà cách làm người của Tuyết Sinh như vậy, kẻ chạm vào nghịch lân không chết không dừng.

Vũ Hoá Kinh trong cơ thể ầm ầm bộc phát, Kiếm Mệnh Chi Môn nổ vang chấn động, dẫn dắt kiếm ý Phượng Hoàng Thiêu Thiên.

Khí tức toàn diện trấn áp, phong toả bụi độc.

Linh khí rung động lắc lư, từ bốn phía không gian điên cuồng hội tụ trấn giết hướng Tô Cửu, mơ hồ hoá thành một cái bóng kiếm linh khí, mặc kệ Tô Cửu vùng vẫy hay giãy dụa thế nào cũng đều vô dụng.

Bóng kiếm ngưng đọng, hung hăng chém!!!
Oanh một tiếng!.

Bả vai Tô Cửu bị kiếm khí xuyên thấu đóng đinh trên không trung, sắc mặt hắn trắng bệch, trong mắt lộ ra hoảng sợ, vừa muốn mở miệng nói cái gì, nhưng thân thể Tuyết Sinh đã gào thét ập tới, ngay khi đến gần dao găm trong tay lập tức lướt qua cổ Tô Cửu.


Tay kiếm, tay dao.

Giết được liền giết, hậu quả tính sau!!.

Mọi chuyện phát sinh quá nhanh, ngay lúc này chúng nhân bốn phía nhao nhao biến hoá, mà nữ tử áo tím thần sắc hãi nhiên, thầm hô không ổn.

Tấn mãnh sắc bén, đầu người bay lên.

Máu tươi vung ra bốn phía, cũng gần như ngay lập tức miệng rộng trên ngực Tô Cửu đột nhiên nhô lên, hướng về tay phải Tuyết Sinh, hung hăn cắn.

.

Ma Thiên Thể Quyết trong cơ thể tự động vận hành, hư ảnh Huyết Quỷ biến ảo trên cánh tay, gào thét không tiếng hướng cái miệng rộng kia trực tiếp đối kháng, bốn phía còn có bóng kiếm ẩn hiện, chợt phủ xuống nghiền ép.

Một tiếng nổ vang, thi thể không đầu vỡ nát, trở thành máu thịt tung toé bốn phía.

Tuyết Sinh đứng thẳng phía trước, lạnh nhạt không chút cảm xúc, chỉ có lồ ng ngực là hơi chập chùng.

Một trận chiến này nhìn như mau lẹ, nhưng Tô Cửu thủ đoạn không tầm thường, khiến cho Tuyết Sinh phí sức khá nhiều.

.

Mà hậu quả về sau thế nào Tuyết Sinh đều sẽ bình tĩnh đón nhận, người cũng giết rồi, lo lắng dư thừa.

Chúng nhân bốn phía trợn tròn mắt, hãi nhiên ngóng mặt đất vương vãi thịt nát cùng máu tanh, lại nhìn thiếu niên kia lộ ra bóng lưng như kiếm, không ai nói cái gì, chỉ nghe được tiếng thở gấp xôn xao.

Cũng lúc này một đạo khí tức không biết từ đâu đột ngột phủ xuống.

.

Thanh âm giật động hoá thành Lôi Đình quanh quẩn.

"Nghiệt súc!!! Ngươi dám giết người ngay tại tông môn".

Tuyết Sinh nhíu mày, tròng mắt co rút, bỗng nhiên lùi lại.

.




Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK