“6666 đâu?”
[hệ thống mã báo danh 6666 đang khoá chương trình, ký chủ vui lòng bấm nút mở giao diện]
( ¬¬)
Lăng Tiêu cũng mặc kệ 6666 đang dở trò quỷ gì, hắn bình tĩnh mà bấm vào giao diện mà hệ thống dự phòng nói.
Một bảng dữ liệu hiện ra trước mắt:
[Thông tin người nhận:
Tên: Lăng Tiêu
Số hiệu: 6666
Giá trị nhan: 789
Giá trị linh hồn: 680+ 90
Giá trị vũ lực: 10000
Trí tuệ: 300
Công đức: 35-35+100
Tín ngưỡng: 200
Hào quang: không có.
Điểm kinh nghiệm EXP: 202000+3750/10000000
Đạo cụ: một thanh kiếm gia truyền không rõ nguồn gốc, súng AK siêu cấp, hai viên lưu đạn, bí tịch võ công ma giáo ‘Ma Đạo Chí Tôn’.
Kỹ năng: bắn súng trăm phát trăm trúng, quân sư hạng nhất, diễn xuất ảnh đế, kỹ thuật diệt quỷ nhập môn cạn bã]
[Ký chủ có muốn dùng điểm EXP để tăng thêm điểm các kỹ năng không? Hệ thống sẽ thay đổi tuỳ theo danh mục lựa chọn của ký chủ mà đổi theo số điểm EXP tương ứng, nếu có, vui lòng ấn thay đổi]
Lăng Tiêu nhìn vào bảng dữ liệu, cũng quyết định thay đổi một chút, giá trị nhan sắc +20, giá trị vũ lực +3000, trí tuệ + 70
[ting, thay đổi thành công]
[mời ký chủ xem lại bảng số liệu]
[Thông tin người nhận:
Tên: Lăng Tiêu
Số hiệu: 6666
Giá trị nhan: 789+20
Giá trị linh hồn: 770
Giá trị vũ lực: 10000+3000
Trí tuệ: 300+70
Công đức: 100
Tín ngưỡng: 200
Hào quang: không có.
Điểm kinh nghiệm EXP:205750-30720/10000000
Đạo cụ: một thanh kiếm gia truyền không rõ nguồn gốc, súng AK siêu cấp, hai viên lưu đạn, bí tịch võ công ma giáo ‘Ma Đạo Chí Tôn’.
Kỹ năng: bắn súng trăm phát trăm trúng, quân sư hạng nhất, diễn xuất ảnh đế, kỹ thuật diệt quỷ nhập môn cạn bã]
[Chúc mừng ký chủ, thay đổi hoàn tất]
“Tới thế giới tiếp theo”
Nghe Lăng Tiêu nói vậy, hệ thống dự phòng nhanh chóng ấn nút khởi động công tắc.
…
Vừa hoà nhập vào thân thể của nguyên chủ, Lăng Tiêu đã bị vô số tiếng gào thét làm cho đau tai nhức óc.
Mí mắt khẽ nhấc lên, lại thấy một con zombie đang dùng tốc độ cực nhanh lao về phía mình.
Cả người nó xám xịt, trên người lại còn mang theo một cỗ hương vị hôi thối khó ngửi, cái mùi này xông lên tận tế bào não, khiến người ta hít thở không thông, nhìn nó càng ngày càng tới gần mình, Lăng Tiêu không nói một lời, liền nhấc chân lên đạp vào người nó.
Đúng rồi, là đạp đó!
Đám người vẫn đang lo chạy trốn nhìn thấy con zombie bị nam nhân trước mặt này đạp bay xa vài mét thì liền trố mắt lên nhìn.
Rốt cuộc sức lực phải mạnh cỡ nào mới có thể đá văng xác sống dễ dàng như vậy?!
Zombie dường như đang tức giận, nó bật người đứng dậy, sau đó khua tay loạn xoạng mà đập hết giá hàng xung quanh, đôi mắt toàn lòng trắng kia nhìn về phía Lăng Tiêu, zombie cầm lấy cây gậy sắt bên cạnh sau đó mạnh bạo lao tới.
“Chạy nhanh! Con zombie này đã thức tỉnh ý thức!!”
Đám nam sinh nữ sinh phía sau hốt hoảng hét lên toáng loạn.
Bọn họ vốn tới siêu thị là để tìm thức ăn, nhưng không ngờ lại xui xẻo gặp phải zombie biến dị, còn đáng hận hơn là nó đã thức tỉnh ý thức.
Càng nghĩ càng hoảng loạn, bọn họ điên cuồng mà đập vào cánh cửa sắt bên cạnh, cửa nhà kho của siêu thị lúc này bị khoá lại, hiện giờ làm cách nào cũng không thể mở ra.
Nam sinh tên Trường Bá đập mạnh vào cánh cửa, hét lớn: “tôi biết đám người các người còn đang ở bên ngoài! Mở cửa! Mở cửa! Con mẹ nó các người còn có lương tâm hay không?!! Mở cửa!!”
Nhưng người bên ngoài vẫn không trả lời hắn, thậm chí còn cho người tới chèn thêm tấm gỗ vào cửa cho chắc chắn.
Hàn Thiên Băng nhìn chằm chằm cánh cửa trước mặt, lo lắng nói với nam nhân tuấn dật bên cạnh: “không được, chúng ta phải vào cứu Dương Ca”
Hàn Mạc Thần nghe vậy liền hốt hoảng kéo tay cô lại, lo lắng nói: “Băng Nhi, đừng vào! Bây giờ có xông vào cũng vô ích, không kịp rồi”
Lại nói, bọn họ vất vả như thế mới chạy ra được bên ngoài, giờ đi vào có khác gì tìm chết?
“Nhưng...”
Bên trong lại truyền ra tiếng kêu thảm thiết.
“Đừng, đừng tới! Aaaaaaaaaa” Đám nam nữ sinh hét vừa ôm lấy nhau tạo thành một đoàn.
“Aaaaaa”
“Đừng tới đây! Aaaaaaa”
Lăng Tiêu bị âm thanh phía sau làm ảnh hưởng, hắn không kiên nhẫn mà ngoảnh đầu lại: “đừng có ồn ào!”
Zombie còn chưa có tới chỗ của bọn họ đâu, nó đang tận lực lao về phía hắn, hắn còn chưa hét đám người này đã hét cái gì?!!
Lăng Tiêu thật sự không hiểu nổi những người này, hắn nghiêng người mà tránh đi móng vuốt của con tang thi, sau đó không nói một lời liền lấy khẩu súng từ trong không gian ra, họng súng đen ngòm nhắm chuẩn xác vào đầu tang thi mà bóp còi.
Chỉ là ở khoảng cách gần, óc và chất nhầy của tang thi bắn hết lên người hắn.
“.....”