• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Viễn Viễn...” Cố Ninh Du tủi thân nhìn Bùi Tư Viễn: “Em không cố ý, em chỉ... hơi sợ.”

Vốn dĩ cô đã thuyết phục bản thân không thèm để ý, nhưng khi cô xóc nảy lên xuống trong vòng tay anh, tầm nhìn của cô nhìn thấy cảnh tượng bên ngoài cửa sổ, cảm giác sợ hãi trong lòng lại một lần nữa dâng lên, điều này làm cho cả người cô căng thẳng, căn bản không thể thả lỏng chút nào.

Lúc này, đôi mắt Cố Ninh Du dường như chứa đựng tầng nước xuân óng ánh động lòng người, nhìn thấy ánh mắt tủi thân khiến người ta trìu mến này của cô, dương v*t chôn ở trong cơ thể cô lại giật giật phình to hơn một vòng nói lên sự hưng phấn của anh, nhưng tiểu huyệt của người phụ nữ lại cực kỳ chặt chẽ khi cô căng thẳng, kẹp chặt dương v*t đang tàn sát bừa bãi trong thân thể cô lại, khiến anh gần như không thể cử động dù chỉ một phân, đều làm cho anh cảm thấy có chút đau đớn, nhưng cũng thật sự thoải mái đến cực điểm.

Người đàn ông căn bản không có ý định dừng lại, ngược lại càng thêm dùng sức, mạnh mẽ đâm vào như muốn đối nghịch với cô, trong lòng Cố Ninh Du vừa tức vừa giận: “Viễn Viễn, đừng... Đừng đâm vào nữa”

Bùi Tư Viễn rốt cục ngừng lại: "Không thoải mái?”

"Thoải mái, nhưng em thực sự sợ hãi..." Tuy Bùi Tư Viễn không ức hiếp cô nữa, nhưng dương v*t tráng kiện kia vẫn chôn sâu trong hoa tâm của cô, cảm giác bị chống đỡ đến no căng khiến giọng nói cô run lên: “Lên giường có được không?"

“Ở đây.” Cố Ninh Du cầu xin tha thứ lấy lòng cực kỳ đáng yêu, nhưng lúc này trong lòng Bùi Tư Viễn lại có ý nghĩ khác:" Nếu thật sự sợ hãi, thì sẽ có biện pháp khác.”

Cố Ninh Du nhíu mày nhìn anh: "Là cái gì?”

“Bịt mắt lại cho em.” Bùi Tư Viễn vuốt ve đuôi mắt ửng đỏ của cô: “Sẽ rất kích thích, muốn thử một chút không?”

Nghe được những lời này, Cố Ninh Du ngẩn ra, nhớ lại vài lần quan hệ tình dục đầu tiên sau khi sống lại, khi đó anh luôn thích dùng nhiều cách khác nhau để khiến cô mất đi tầm nhìn, không phải tắt đèn thì là bịt mắt, nhưng kể từ khi anh chủ động gỡ bỏ chướng ngại vật che trên mắt cô vào ngày sinh nhật của cô, anh liền không làm như vậy nữa, không ngờ lần này anh lại nhắc đến chuyện đó.

Mấy lần trước đều là bị ép buộc, nhưng lần này anh cho cô quyền được nói không, trong lòng Cố Ninh Du giằng co một hồi, nhưng cô vẫn tò mò về sự “kích thích” trong miệng anh, gật đầu đồng ý.

“Muốn...”

Sau khi nghe được câu trả lời của cô, Bùi Tư Viễn nâng mông cô lên đi vào trong phòng, anh không rút dương v*t của mình ra, trong lúc đi lại dương v*t kia còn đang đâm chọc lung tung ở trong lỗ nhỏ của cô, nước từ nơi giao hợp nhỏ tí tách xuống mặt đất, nhìn thấy vết nước rõ ràng trên sàn kia, khuôn mặt Cố Ninh Du nóng lên như lửa đốt, vội vàng vùi đầu vào trong lòng ngực của anh, không muốn nhìn cảnh tượng dâm mỹ đó. Cũng may Bùi Tư Viễn nhanh chóng tìm được một chiếc khăn lông nhỏ vuông vức trong phòng, kiên nhẫn bịt mắt cô rồi lại đưa cô đến bên cửa sổ.

“A!”

Cố Ninh Du lại kêu lên một tiếng, nhưng lần này không phải bởi vì sợ hãi, Bùi Tư Viễn xoay người cô lại, cơ thể cường tráng của anh ép chặt cô vào cửa sổ sát đất này, hai luồng mềm mại trước ngực cô đều bị đè ép tới nỗi biến dạng.

Trước người là cửa sổ thủy tinh lạnh lẽo, phía sau lưng lại là một vật lớn nóng hừng hực xuyên qua tiểu huyệt của cô, một nửa cơ thể cô lạnh đến mức nổi da gà, nửa còn lại nóng đến mức cô cảm thấy như đang ở trên một chiếc bếp lò, cảm giác hoàn toàn tương phản này là một trải nghiệm mới lạ mà cô chưa từng có trước đây.

Giờ này phút này, Cố Ninh Du cuối cùng cũng hiểu anh nói "kích thích" là có ý gì, tuy rằng ánh mắt của cô bị bịt kín, nhưng cô lại biết rõ ràng mình đang bị ép vào cửa sổ sát đất cách mặt đất cực cao này, mất đi tầm nhìn, nhưng cô vẫn không quên cảm giác hồi hộp trong đầu, thậm chí vì trí tưởng tượng của cô quá phong phú, vì vậy cô có ảo giác trong đầu rằng mình sẽ thực sự ngã xuống bất cứ lúc nào, cơ thể cô vừa lo lắng vừa phấn khích. Nước trong huyệt nhỏ không tránh khỏi chảy ngày càng nhiều, nhưng đồng thời lại thít lại vì căng thẳng, thịt non trong lỗ nhỏ tham lam dây dưa gậy th*t của người đàn ông, giống như hàng ngàn cái miệng nhỏ nhắn đang bú liếm thân gậy.

“Sao vẫn chặt vậy?” Bùi Tư Viễn dùng sức tách hai chân của cô ra để cho bản thân đâm ra vào càng thuận lợi, một chân của cô bị anh nhấc lên thật cao, gần như sắp gác lên vai anh, không chỉ có thế, anh còn cố ý nắm lấy đầu v* của cô cọ xát lên trên cửa sổ thủy tinh: “Lá gan nhỏ xíu.”

"A... em..." Cố Ninh Du bị anh thúc đến không nói nên lời, đầu v* bị mài đến vừa lạnh vừa tê, rồi lại cùng lúc truyền đến từng trận khoái cảm không thể bỏ qua: “Em... A! Em sợ thật mà..."

“Nhỏ giọng một chút.” Bùi Tư Viễn nhích lên hôn xuống cổ người phụ nữ dưới thân đang ngẩng lên vì sung sướng, thì thầm bên tai cô: “Kêu vang như vậy, người bên cạnh đều bị em đánh thức.”

Cố Ninh Du cực kỳ tức giận: "Anh, anh nói bậy!”

Có đôi khi Bùi Tư Viễn thật sự xấu xa quá đáng ở trên chuyện tình dục, mà hiện tại, rõ ràng anh cố tình nói một số lời bậy bạ để kích thích cô, bọn họ đang ở trong một căn phòng cao cấp ở khách sạn năm sao, hiệu quả cách âm rất tốt, cho dù ở đây có nhảy múa ca hát cũng không ảnh hưởng gì đến người khác, huống chi là cô chỉ bị anh đè lên mà phát ra những tiếng rên rỉ ngắt quãng như vậy, phòng bên cạnh làm sao có thể nghe thấy được.

“Thật đó.” Bùi Tư Viễn tựa hồ nói đến nghiện: “Người ta đang đi ra ban công, hình như đang nhìn về phía chúng ta.”

Nghe thấy người đàn ông càng nói càng quá đáng, Cố Ninh Du tức giận hận không thể bịt miệng anh lại, trước không nói người phòng bên cạnh vốn dĩ không thể bị cô đánh thức, cho dù người ta đang ở trên ban công thật, thì họ cũng không nhìn thấy cảnh tượng nơi này của bọn họ, cửa sổ thủy tinh này là một mặt, từ bên ngoài nhìn vào chỉ thấy tối thui.

“Anh ta thật sự đã nhìn sang đây.”Bùi Tư Viễn như cũ tự mình nói: “Em đoán xem anh ta có biết chúng ta đang làm cái gì không?”

Bùi Tư Viễn người này thật sự hư hỏng mà, rõ ràng là đang bịa chuyện tào lao, giọng điệu lại vô cùng chắc chắn, Cố Ninh Du bị anh thao kịch liệt như máy dập, đầu vốn mơ mơ màng màng không quá tỉnh táo, lại nghe anh nói nghiêm túc như vậy, trong thoáng chốc cô dường như thực sự đã tưởng tượng ra một cảnh tượng giống thế, như thể người đàn ông bên cạnh thật sự bị tiếng rên rỉ của cô đánh thức, bèn đi ra ban công xem chuyện gì đang xảy ra. Sau đó người nọ liền thấy được cảnh tượng trong phòng bọn họ - -

Anh ta nhất định biết bọn họ đang làm cái gì, anh ta sẽ nhìn thấy một thân quần áo xốc xếch của cô bị một người đàn ông đè ở trên cửa sổ thủy tinh, nhìn thấy một chân của cô bị người đàn ông nhấc lên thật cao, nhìn thấy phần thân dưới trần trụi của họ dính chặt với nhau, nhìn thấy dương v*t dài màu đỏ tím của người đàn ông một lần lại một lần đâm nguyên cây lút cán vào cái lỗ nhỏ của cô…

Thật sự muốn điên rồi, không thể tiếp tục suy nghĩ nữa!

Lẽ ra cô không nên nghe lời của Bùi Tư Viễn mà bảo anh bịt mắt mình, nếu không làm sao cô có thể bị anh dẫn dắt dễ dàng như vậy?

"Hừ... anh đừng nói nữa..." Trong lòng Cố Ninh Du không khỏi cảm thấy tủi thân, vốn dĩ là những lời chỉ trích cũng có vẻ không mạnh mẽ chút nào: “Đáng ghét muốn chết..."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK