Âm thanh máy móc của Chủ Thần vang lên trong đầu hắn: "Lớp 9-4, bây giờ là tiết đầu sau khai giảng, em là giáo viên chủ nhiệm tạm thời, giáo viên trước đã xin nghỉ thai sản."
Đã lâu không nghe thấy âm thanh quen thuộc, Long Thiên im lặng mấy giây, cất Chủ Thần đi, bước vào lớp học.
Chủ Thần thu lại quyền hạn đã từng cấp cho hắn, cơ sở dữ liệu cũng không mở ra nữa.
Bởi bị đoán trúng, Chủ Thần tức giận, hay vì biết hắn sẽ không đi, nên không hề sợ hãi?
Không vấn đề, Chủ Thần không xuất hiện thì hắn có thể chờ, trăm lần, ngàn lần luân hồi hắn còn đợi được, không cần sốt sắng lúc này.
Long Thiên thích Chủ Thần nhiều cỡ nào, đây quả thực là một vấn đề phức tạp.
Tính theo dòng thời gian của những lần luân hồi, cũng đã qua mấy trăm năm. Trong mấy trăm năm này, người luân hồi tới tới lui lui, người ở bên hắn chỉ có Chủ Thần, người từng bị hắn coi là người nhân tạo do bản thân triệu hoán ra.
Dù qua bao nhiêu vòng luân hồi, Long Thiên vẫn không thể quên trong thế giới ma pháp kia, Chủ Thần vì hắn mà móc một trái tim.
Khi đó hắn còn là một newbie luân hồi, là một người bình thường mang theo một người nhân tạo có sức chiến đấu, vào một thế giới phép thuật.
Khi bị vây trong ổ hung thú, hắn và người nhân tạo quá trớn một lần.
Là một thanh niên năm tốt của thế kỉ hai mươi mốt, đó là lần đầu tiên Long Thiên làm theo cảm tính, vốn là, hắn cảm thấy hai nam với nhau, sẽ chỉ như lúc thẩm du bình thường, thoái mái xong thì xong luôn, Nhưng không ngờ, thể lực của người nhân tạo lại tốt như vậy, thậm chí còn tốt hơi quá.
Khi ấy thể năng của hắn vẫn còn là người bình thường, cơ thể cũng chưa qua cải tạo, sau một đêm mà bò hắn cũng không bò dậy nổi.
Hung thú vây quanh, tuy hắn ở vị trí tương đối an toàn, nhưng lại mất đi sức chiến đấu, không thể nghi ngờ điều này mang nghĩa tử vong.
Long Thiên đã chẳng còn tâm trí đâu quan tâm đến sự lạ lùng của người nhân tạo. trong đầu hắn toàn là, xong rồi, Long ca là hắn lại đi phóng túng một lần, chắc sắp phải chết ở chỗ này thôi, sao hắn lại bị sắc đẹp mê hoặc cơ chứ, kiềm chế một chút có phải là ổn rồi không! Về lại không gian Chủ Thần có phải là tốt rồi không!
Một con ma thú cấp thấp ngẩng đầu từ dưới nhìn lên, những ma thú như thế này một ngày Long Thiên có thể giải quyết mười con, nhưng bây giờ...
"Long Thiên!" Đột nhiên có một giọng nói vang lên, Long Thiên thấy trên người nhân tạo của hắn đầy vết máu¸trong tay cẩn thận từng chút một nâng niu trái tim hung thú vẫn đang đập, đưa tới trước mặt hắn.
Bởi vì có người đột nhiên xuất hiện, đám hung thu cấp thấp hãi sợ, gào lên một tiếng, chúng nó trước giờ đều là loại chỉ biết bắt nạt kẻ yếu.
"Ăn đi." Người nhân tạo không thèm để ý vết thương trên mặt, mà đưa trái tim kia đến bên miệng Long Thiên "Ăn rồi cậu có thể khôi phục lại như cũ."
Tầm mắt của Long Thiên chuyển từ trái tim lên mặt người nhân tạo, thấy ánh nhìn chân thành của hắn, đột nhiên nở nụ cười: "Được."
Lúc ấy thật sự hắn rất thích người nhân tạo, sức thì lớn, người còn đẹp trai, hơn nữa trong mắt chỉ có mình mình, ai mà chẳng động lòng.
Tuy rằng lúc trên giường có hơi dữ, mà kĩ thuật rất tốt, hơn nữa sau này khi thân thể hắn đươc cải tạo thì đây còn chẳng là vấn đề lớn, chỉ có thể ngày càng tình thú thêm thôi.
Sau khi rời khỏi thế giới luân hồi kia, trước khi thân phận của Chủ Thần bại lộ, Long Thiên cảm thấy mình đang ở trong thời kì yêu đương cuồng nhiệt, mỗi ngày đều ăn thức ăn cho chó trong thế giới luân hồi. Song khi hắn đoán được thân phận của Chủ Thần, quan hệ của hai người lại rơi xuống âm độ.
Khi ấy Long Thiên đã mạnh đến mức có thể một mình gánh một phương, không cần người nhân tạo bảo vệ, Chủ Thần bị đoán được thân phận, bèn đi luôn, trong một khoảng thời gian dài Chủ Thần tồn tại như một quả cầu.
Dù lần thứ hai dùng điểm để đổi một người nhân tạo có tiêu chuẩn như ban đầu, không sai dù chỉ một chữ, mà đổi được cũng không phải Chủ Thần, mà là một người do Chủ Thần chế tạo.
Sau đó là một quãng thời gian dài dằng dặc, Long Thiên mới kéo được Chủ Thần trốn trong quả cầu kia ra, bắt phải mở quyền hạn cho hắn từng chút từng chút một.
Dù sao cũng chỉ là làm lại một lần nữa thôi.
Long Thiên đứng trên bục giảng, nhìn học sinh của mình.
Dù sao cũng chỉ là làm lại một lần, lần này hắn còn chẳng phải đối mặt với cái chết, hắn có thể từ từ đấu với Chủ Thần.
"Cô giáo Dương của các em có bé con, thầy sẽ là giáo viên chủ nhiệm tạm thời, thầy tên là Long Thiên." Long Thiên cười cười, vẫn ôn hòa như cũ, "Chúng ta giới thiệu một chút nhé?"
Long Thiên cũng không để bọn họ tự giới thiệu với nhau, bởi các học sinh đã quen cả rồi, người duy nhất không biết ai chỉ có mình hắn mà thôi. Lần này hắn vừa giảng bài vừa tìm hiểu tình huống, bây giờ đã là lớp chín, tuy lớp chín học không nặng như lớp mười hai, mà thi chuyển cấp vẫn là một bước ngoặt quan trọng của cuộc đời, không thể làm lỡ giờ học.
"Tiết đầu tiên chúng ta sẽ học bài "thấm viên xuân – Tuyết", bài thơ này thầy mời một vài bạn đứng dậy đọc, bắt đầu từ bạn số một, mỗi người hai câu..."
Sau khi dạy xong, Long Thiên cũng nhớ hết những học sinh có trong lớp, dù sao gọi theo danh sách lớp, ai cũng đều có cơ hội đứng lên phát biểu, điều này cũng để hắn có thể hiểu được tình huống của mỗi học sinh.
Học sinh trong thế giới này thoạt nhìn còn bình thường, không có đứa ngốc quá, có thể là do tuổi tác, không ít đứa có bệnh dậy thì, mà thầy Long thấy đây cũng chẳng phải vấn đề lớn lao.
Về lại văn phòng, Long Thiên tổng kết lại biểu hiện lúc nãy của mình trên lớp, cảm thấy vẫn chưa đủ độ, theo thói quen, hắn hỏi Chủ Thần: "Biểu hiện lúc nãy của tôi thế nào?"
Âm thanh nghiêm túc của Chủ Thần vang lên trong đầu hắn: Đánh giá tổng hợp: B, có cần cho điểm cụ thể hay không?"
Long Thiên: "..."
"Thôi."
Chỉ có B thôi sao? Nhất định hệ thống của quả cầu Chủ Thần này có vấn đề, vẫn là Chủ Thần biết khóc hu hu của hắn tốt hơn.
Long Thiên coi Chủ Thần này chỉ đơn thuần là hệ thống hỗ trợ, hoàn toàn không thể so sánh với Chủ Thần chân chính, thậm chí hắn còn nghĩ thầm, liệu đây có phải là phân thân của Chủ Thần gửi đến để giám sát hắn, còn bản thân Chủ Thần đã về không gian của mình.
Tuy phong cách làm việc như thế này khiến người khác cảm thấy hết sức vô tình, sao Chủ Thần lại thích trốn tránh như vậy, chỉ là một câu nói gai góc chút mà thôi, vậy mà đã chạy rồi?
Hắn còn tưởng Chủ Thần đến với hắn thật, làm hắn vui vẻ hồi lâu, hóa ra cũng chỉ là mong muốn đơn phương của hắn.
Tìm được nơi ở từ thông tin quả cầu Chủ Thần cung cấp, Long Thiên về nhà mở phim truyền hình như thường lệ, sau đó nhìn quả cầu Chủ Thần.
Nếu như là trước đây, nhất định Chủ Thần sẽ không cho hắn xem phim cả ngày, phải ra ngoài tham gia hoạt động của người trẻ.
Bây giờ Chủ Thần này không có chút phản ứng nào, chắc chắc chắn không phải Chủ Thần bản gốc.
"Nói, anh có thể thay đổi hình dạng không?" Long Thiên nói chuyện với quả cầu Chủ Thần, "Ví dụ như biến thành người, nếu đã là hệ thống hỗ trợ, hẳn phải có chức năng này?"
Bề ngoài của Chủ Thần sáng nhẹ lên: "Mời xác định vẻ ngoài."