[1] Giảng lý: Phân rõ phải trái.
Theo quy củ, sáng sớm ngày tân hôn, sẽ có ma ma đến trên giường cưới lấy khăn nguyên đưa cho nữ trưởng bối của phu gia để nhìn. Nếu tân phụ trong sạch, nhà chồng sẽ chuẩn bị một bộ mặt đầu heo làm lễ hồi môn trong ngày tân phụ trở về nhà mẹ đẻ. Thông thường các đại gia đình ngại đầu lợn mặt bẩn, sau đó sử dụng lợn vàng để thay thế. Ngược lại, nếu như trên chiếc khăn nguyên này không có gì, chứng tỏ thân thể của tân phụ lúc xuất giá đã không còn trong sạch, phu gia không nhưng không đưa bất cứ cái gì, mà còn có thể lấy lý do này đem tân phụ trả về nhà mẹ đẻ.
Mà hôn sự của Lăng Tuyết Quân và Cố Khiên, là do hoàng đế tứ hôn, nên càng không thể xảy ra sai sót gì. Nếu không, tội danh khi quân hạ xuống, cả Lăng gia đều không có ngày xoay người, đến lúc đó cho dù là phu nhân Quận chúa, cũng không thể làm gì được.
Lúc trước Lăng Tuyết Quân chỉ nghĩ làm thế nào để thoát khỏi việc cùng giường với Cố Khiên, căn bản không nghĩ tới còn có chuyện này. Bị Cố Khiên hỏi như vậy, nàng mới phát hiện, xử lý cái khăn nguyên này thật đúng là một vấn đề.
Nhìn Lăng Tuyết Quân nhìn khăn nguyên ngẩn người, Cố Khiên lại nói: “Sáng sớm ngày mai, sẽ có ma ma đến lấy khăn nguyên này đi kiểm tra, chẳng lẽ chúng ta cứ như vậy giao khăn nguyên cho bà?”
Giao nguyên vẹn cho ma ma? Tất nhiên là không! Tội danh bất trinh thì mình gánh vác như thế nào? Lăng Ngọc Nhu còn muốn gả cho La Lâm, mình cũng không thể liên lụy đến nàng. Nghĩ tới đây, Lăng Tuyết Quân do dự nói: “Nếu không, ta cắt ngón tay rồi nhỏ vài giọt máu lên?”
Cố Khiên nghe xong, hơi ngẩn ra, cười lạnh nói: “Lăng Tam tiểu thư thật đúng là thật nhiều mưu trí a? Nàng nghĩ nàng có thể lừa người khác bằng cách cắt một ngón tay sao?”
“Tại sao không thể?” Lăng Tuyết Quân ngẩng đầu nhìn hắn, thẳng thắng và mạnh mẽ nói: “Các nàng nghiệm nguyên khăn, không phải là xem phía trên có máu hay sao?”
“Chẳng lẽ nàng cho rằng trên đó cũng chỉ có máu sao?” Cố Khiên nhìn Lăng Tuyết Quân, cười như không cười nói, “Qua một đêm, nguyên khăn kia sạch sẽ, ngoại trừ vài giọt máu thì cái gì cũng không có, người sáng suốt liếc mắt một cái sẽ nhìn ra đó là giả.”
Nghe nói như vậy, Lăng Tuyết Quân chỉ cảm thấy mặt mình vừa nóng vừa bỏng. Làm người từng trải, nàng đương nhiên biết sau khi trải qua động phòng, trên nguyên khăn không có khả năng chỉ có mấy giọt máu. Thế nhưng, ngoại trừ khả năng làm máu giả ra, làm sao có thể làm giả những thứ khác a? Vậy phải làm gì bây giờ?
Đang lúc tâm tư của Lăng Tuyết Quân dây dưa, Cố Khiên lại nói: “Nếu bị người phát giác nguyên khăn này làm giả, chỉ có hai kết quả.”
“Hai kết quả gì?” Lăng Tuyết Quân hỏi.
Cố Khiên vươn một ngón tay, hướng về phía nàng nói, “Thứ nhất, chính là bọn họ sẽ phát hiện đêm tân hôn của hai chúng ta ngủ không cùng một chỗ, cũng không phát sinh chuyện gì. Ta thì không sao cả, ta liền nói thẳng nàng không muốn ngủ chung giường với ta, nàng ngủ trên giường mỹ nhân một đêm. Ngược lại nàng, nàng phải suy nghĩ trước làm thế nào để giải thích cho bọn họ. Ta một lần nữa nhắc nhở nàng, chúng ta thành thân là do bệ hạ tứ hôn, khi quân chính là đại tội.”
“Ngươi sẽ không có nghĩa khí như vậy, đẩy ta ra một mình?” Lăng Tuyết Quân chột dạ cười gượng.
“Giữa hai chúng ta có hai chữ nghĩa khí này không?” Hắn nhìn nàng, nói, “Hơn nữa, ta không nói không ngủ với nàng, là nàng không ngủ với ta.”
Lăng Tuyết Quân nghẹn một chút, lại hỏi: “Vậy kết quả thứ hai thì sao?”
“Thứ hai.” Cố Khiên lại vươn một ngón tay ra, nói, “Bọn họ cho rằng trước khi kết hôn nàng đã mất trinh, sau đó sẽ tìm bà tử đến kiểm tra thân thể của nàng. Đến lúc đó, những bà tử thô lỗ hơn ta rất nhiều sẽ dùng tay đưa vào trong thân thể nàng xem xét, nàng đau đớn khó nhịn nhưng không được nói, hơn nữa còn có thể không giữ được trong sạch.”
Nghe nói như vậy, sắc mặt Lăng Tuyết Quân thoáng cái trở nên tái nhợt, lắc đầu nói: “Ta mới không cần các nàng đến kiểm tra thân thể cho ta.”
Cố Khiên gật gật đầu, nói: “Ta cũng cảm thấy như vậy không tốt lắm. Nếu truyền ra ngoài, không chỉ có nàng không có mặt mũi gặp người, toàn bộ Lăng gia sợ là không có mặt mũi gặp người.”
“Vậy, phải làm sao mới có thể lừa gạt bọn họ đây?” Lăng Tuyết Quân khiêm tốn thỉnh giáo.
“Cái này…” Cố Khiên sờ sờ chóp mũi mình, nói, “Ta cũng không nghĩ tới muốn lừa gạt bọn họ. Nếu chúng ta không nói dối họ, cả hai kết quả mà ta đã nói trước đó sẽ không xảy ra.”
Lăng Tuyết Quân sững sờ nhìn Cố Khiên, nói: “Lời này của ngươi là có ý gì?”
Cố Khiên tới gần Lăng Tuyết Quân, đưa tay đỡ eo nàng, ôm nàng về phía mình, hơi khom người, đưa môi đến bên tai nàng, nhẹ giọng nói: “Tuyết Quân, chỉ cần chúng ta làm mỗi một chuyện phu thê mới cưới nên làm trong đêm tân hôn, không phải là không có chuyện gì sao?”
Lúc hắn nói chuyện, môi nhẹ nhàng vuốt ve tai nàng, hơi nóng trong miệng từ vành tai nàng chậm rãi xâm nhập vào người nàng, làm cho trái tim nàng nhịn không được nhảy dựng lên. Nàng vội vàng đẩy hắn ra, ngẩng đầu lên, chỉ thấy hắn nhìn chằm chằm vào mình, hai mắt nhảy lên tia lửa khác thường.
Nhìn thấy bộ dáng như vậy của hắn, trong lòng nàng đột nhiên khẽ động. Thì ra, những lời lúc trước hắn nói là dọa mình. Vì thế, nàng ngước mắt lên, lạnh lùng cười với hắn, nói: “Cố Khiên, lúc trước ngươi đã nói có hai khả năng, bất quá, hình như còn có khả năng thứ ba mà ngươi không nói.”
“Khả năng thứ ba?” Cố Khiên ngẩn ra: “Là cái gì vậy?”
“Không phải ngươi bảo ta suy nghĩ thật kỹ làm thế nào để giải thích với bọn họ sao?” Lăng Tuyết Quân nhìn hắn cười cười, nói: “Ta nghĩ kỹ rồi, ta có thể nói với bọn họ, ngươi không thể làm chuyện phu thê. Đến lúc đó, tất cả những chuyện này sẽ không liên quan đến ta. Ngươi nói, đây có phải là khả năng thứ ba không?”
Cố Khiên sửng sốt một lát, thẹn thùng nói: “Nàng dám nói ta không được?”
Lăng Tuyết Quân hừ lạnh nói: “Ai bảo ngươi hù dọa ta trước?”
Cố Khiên đưa tay kéo nàng về phía mình, nghiến răng nghiến lợi nói: “Vậy ta sẽ cho nàng xem rốt cuộc ta có phải không được hay không?” Nói xong liền muốn lột xiêm y của nàng.
Thấy vậy, Lăng Tuyết Quân thét chói tai một tiếng, liền muốn đẩy hắn ra rồi chạy về phía sau, nhưng hắn ôm nàng gắt gao, nàng căn bản không thoát được.
“Ngươi, ngươi muốn làm cái gì?” Thấy không thoát được, nàng liền ngẩng mặt lên, trừng mắt nhìn hắn.
Hắn nhìn gương mặt gần trong gang tấc của nàng, tựa hồ nhìn thấy cả lông tơ tinh tế trên mặt nàng. Khuôn mặt trắng như lòng trắng trứng, giống như quả đào, một đôi môi tươi mát nhẹ nhàng bĩu lên, tựa như anh đào chín, thật là mê người, khiến hắn chỉ muốn cắn một cái. Cuối cùng, cảm xúc mà hắn đã cố gắng kiềm chế không còn nữa, hắn cúi đầu, lẩm bẩm: “Ta sẽ làm điều này.” Dứt lời, liền đem quả anh đào kia cắn vào trong miệng.
Khi đôi môi nóng bỏng của Cố Khiên phủ lên môi mình, cả người Lăng Tuyết Quân đều ngây người, nàng không ngờ hắn lại làm vậy. Một lúc lâu sau, nàng mới lấy lại tinh thần. Tại sao hắn lại đối xử với nàng như vậy? Nàng đột nhiên nghĩ đến, kiếp trước lúc mới thành thân, hắn cũng rất tốt với nàng, về sau mới biết được, đó là vì Cố gia muốn Quận chúa giúp Lý Hoảng nói chuyện, nên hắn mới làm như vậy. Đúng rồi, Lý Hoảng hiện giờ còn chưa làm Thái tử, hắn khẳng định còn muốn Quận chúa ủng hộ Lý Hoảng, mình không thể bị hắn lừa nữa.
Nghĩ tới đây, Lăng Tuyết Quân vừa đưa tay đẩy hắn ra ngoài, vừa vặn vẹo thân thể muốn tránh thoát, nhưng nàng lại bị hắn khống chế chặt chẽ trong ngực, mặc kệ nàng làm gì cũng không có kết quả. Không biết qua bao lâu, nàng cảm thấy mình sắp không thở nổi, thì hắn mới tha môi của nàng, nhưng thân thể hai người vẫn dán chặt vào nhau, nàng rõ ràng cảm giác được một nơi nào đó trên thân thể hắn đang giãn nở huyết mạch.
Lăng Tuyết Quân cũng không phải là tiểu cô nương cái gì cũng không biết, kiếp trước cũng từng làm phu thê với Cố Khiên hơn nửa năm, nàng tất nhiên biết chỗ đó là cái gì, lúc này xấu hổ đến mặt đỏ tai hồng.
Nhìn bộ dáng này của nàng, hắn cười khẽ ra tiếng, bên tai nàng mập mờ nói: “Tuyết Quân, nàng còn dám nói ta không được không?” Dứt lời tay liền sờ bên hông nàng.
Lăng Tuyết Quân vội vàng đè lại bàn tay không an phận của hắn, nâng khuôn mặt nóng rực của mình lên, trừng mắt nhìn hắn, nói: “Ngươi lại sờ lung tung, ta, ta sẽ… sẽ…”
“Sẽ cái gì?” Hắn hỏi.
“Ta sẽ kêu người!”
Hắn sửng sốt, ngay lập tức cười: “Nàng nghĩ rằng sẽ có người bước vào à?”
Nàng cắn môi.
“Lúc này, cho dù phụ thân và mẫu thân của nàng ở ngoài phòng, bọn họ cũng sẽ không tiến vào.” Dứt lời, hắn lại cúi đầu tiến về phía môi nàng.
Nàng nghiêng đầu, hắn nhào vào khoảng trống, hôn đằng sau tai nàng. Hắn không tức giận, nhẹ nhàng cười, thuận thế ngậm vành tai nàng lại, hơi nóng trong miệng mũi hắn chui thẳng vào lỗ tai nàng. Kiếp trước khi ở cùng một chỗ với Cố Khiên, Lăng Tuyết Quân mới biết, vành tai của mình rất mẫn cảm, mỗi lần bị hắn hôn, cả người liền mềm nhũn. Lúc này nàng lại khát nhiều năm như vậy, sau khi trải qua bị hắn làm vậy, cả người nàng càng nhu hòa như nước, cả người yếu đuối tựa vào ngực hắn, mềm nhũn như sáp.
Nhìn bộ dáng của Lăng Tuyết Quân như thế, Cố Khiên càng động lòng, nhịn không được ôm ngang nàng lên, đi về phía bên giường.
Lăng Tuyết Quân mơ mơ màng màng, liền bị hắn đặt lên giường. Hắn cởi giày của nàng ra, đặt nàng lên giường, sau đó lấy thân đè nàng lại.
Nàng nhìn mặt hắn ở ngay phía trên mình, giật mình một chút, tựa hồ lúc này mới phản ứng lại, thân thể nhẹ nhàng run lên. Nhìn mặt hắn lại hướng về phía môi mình, nàng quay đầu, muốn quay mặt mình sang một bên.
Cố Khiên đưa tay xoay mặt nàng lại, sau đó dùng thân thể của mình gắt gao áp chế người nàng, thấp giọng gọi nàng: “Tuyết Quân, lần này nàng rốt cuộc chạy không thoát.” Dứt lời, cũng không đợi nàng trả lời, liền đem môi anh đào của nàng ngậm vào trong miệng mình.
Lăng Tuyết Quân muốn tránh né hắn, nhưng hai tay bị hắn giữ chặt trên đầu mình, căn bản không thể động đậy. Nàng hừ hừ vài tiếng, không chỉ vô dụng, ngược lại bị hắn nhân cơ hội cạy mở răng, trượt vào. Thấy hắn làm được rồi, trong lòng nàng ai than một tiếng, dứt khoát không phản kháng, dù sao, cũng không phải là chưa từng hôn hắn, kiếp trước cũng không biết đã hôn bao nhiêu lần, hắn muốn hôn thế nào cũng mặc kệ hắn đi.
Cố Khiên thấy nàng thuận theo, cũng không khống chế nàng chặt chẽ nữa, thả đầu và tay nàng ra, tuy nhiên, miệng lại không buông ra. Tay và thân thể của Lăng Tuyết Quân đều có thể cử động, cảm thấy thoải mái một chút. Đột nhiên, nàng phát hiện ra rằng bàn tay của hắn vén vạt áo của mình lên, và đi thẳng về phía trước ngực. Nàng hoảng hốt, vội vàng che y phục của mình lại, không cho hắn sờ lung tung. Hắn do dự một lát, cũng không mạnh mẽ sờ lên trên, mà là duỗi tay mình ra.
Đang lúc Lăng Tuyết Quân cảm thấy có thể thả lỏng một chút, nàng phát hiện hắn đã cởi thắt lưng nàng. Nàng hoảng sợ, vội vàng giữ thắt lưng của mình, hắn vẫn không cứng đối đầu với nàng, lại quay lại vén quần của nàng, nàng lại vội vàng đuổi theo. Vì vậy, trong lúc nguy cấp liền không để ý đến kết quả, chính là cuối cùng trên dưới đều bị thất thủ, rất nhanh nàng liền bị hắn cởi ra không còn gì cả.
Hắn buông môi nàng ra, nhìn đôi môi nàng sau khi bị mình hôn qua, càng thêm tươi đẹp ướt át, hắn chỉ cảm thấy một cỗ nhiệt khí chỉ vọt lên trán mình. Hắn cảm thấy giờ này khắc này chỉ cần có thể có được nàng, để cho hắn đi chết cũng mãn nguyện.
Hắn đưa tay vén tóc rối tung bên tai nàng ra, khàn giọng nói: “Tuyết Quân, ta muốn nàng.”
Nghe hắn nói thế, nàng lại ngơ ngác. Hắn là trượng phu của nàng đã bái đường thành thân, hắn muốn nàng, thì nàng còn có thể không cho sao? Hơn nữa, kiếp trước cũng đã làm với hắn, ở trước mặt hắn, nàng cũng không cảm thấy có cái gì để e lệ. Hơn nữa, giờ này khắc này, hắn và nàng đến mức “chân thành gặp lại” như thế, nàng còn có thể nói không cho hắn sao? Vì thế, nàng dừng một chút, chung quy cái gì cũng không nói, chỉ yên lặng nhắm mắt lại.
Hắn hiểu ý tứ của nàng, trong lòng vui mừng như điên, cúi đầu, ngậm hai cánh môi đỏ mọng kia, rồi lại hôn một lúc, hôn đến khi miệng nàng kêu tê dại, thì hắn mới buông nàng ra, sau đó lại đi xuống, đi tìm hai chỗ đỏ tươi khác trên thân thể nàng.
Lăng Tuyết Quân nhắm mắt lại, tùy ý hắn ở trên người mình muốn làm gì thì làm. Tuy nhiên, công bằng mà nói, đêm tân hôn ở kiếp này, Cố Khiên hiển nhiên tốt hơn rất nhiều so với biểu hiện của kiếp trước. Kiếp trước Cố Khiên động tay động chân, nửa tháng sau tân hôn, làm Lăng Tuyết Quân đối với chuyện phu thê này chỉ có một cảm giác, đau.
Mà lần này, hắn rất khác, như rất có kinh nghiệm, hắn dường như biết hết chỗ mẫn cảm của thân thể mình, rất nhanh liền biến nàng thành nước chảy xuôi. Thậm chí lúc hắn tiến vào, nàng cũng không có cảm giác giống như kiếp trước khi bị phá thân, cả người đều bị xé rách đau đớn, chỉ cảm thấy có một tia đau đớn rất nhỏ, sau đó chỉ còn lại cảm giác chua xót không thoải mái. Dưới sự kiên nhẫn đùa nghịch của hắn, cảm giác chua xót kia cũng chậm rãi biến mất, thay vào đó là đã lâu không gặp, từng đợt từng đợt sảng khoái hạnh phúc đến tận xương tủy.
Tuy rằng Lăng Tuyết Quân nhắm mắt lại, nhưng lại nhìn thấy những ngôi sao đầy trời nở rộ trước mắt mình, rất rực rỡ.
Rốt cục, tất cả đóa hoa chậm rãi biến mất trước mắt mình, mọi thứ chậm rãi trở về bình tĩnh, chỉ nghe thấy tiếng thở dốc nặng nề của Cố Khiên và chính mình, thật lâu quanh quẩn trong phòng.