“Thịnh Thế Hùng, xin anh đấy, qua xem con trai một chút đi, nó ngủ rồi lại chuyển sang chỗ khác, đột nhiên tỉnh dậy nhất định rất sợ hãi.
Con trai là điểm yếu của Thịnh Thế Hùng
Anh vươn tay lau lau lớp kính mờ trong phòng tắm, đầy đầu đều là rồi sẽ có một ngày, anh có được trái tim của Lý Triều Kha, đến lúc đó anh nên chơi đùa với cô thế nào đây.
“Biết rồi.”
Đọc truyện Daddy Tổng Tài Đến Gõ Cửa tại đây.
Hơi hơi thu liễm tinh thần, mong đợi vào tương lai lâu dài phía trước, Thịnh Thế Hùng kiếm chế lại, nhấc chân rời đi.
Còn lại trong phòng tắm, Lý Triều Kha tinh thần vốn căng chặt thoáng cái thả lỏng, cô dựa người vào bồn rửa mặt, nhẹ nhàng thở ra một hơi.
Ngày hôm nay, thật sự đã xảy ra quá nhiều chuyện.
Bây giờ cô rất cần được yên tĩnh một mình, để sắp xếp lại mớ suy nghĩ đang loạn cào cào trong đầu.
Vặn đầy nước vào bồn tắm, Lý Triều Kha cởi đồ, nằm xuống.
Nước nóng quả nhiên là thần khí xua tan đi mệt mỏi.
Lý Triều Kha nhẹ nhàng vỗ vỗ mặt nước, nhìn nước gợn lên bọt sóng lăn tăn, trong đầu vẫn đang hồi tưởng lại cảnh tượng hôm nay Thịnh Thế Hùng dẫn mình đến công ty người khác, sau đó chống đỡ cho mình một mảnh phong quang.
Anh đích thực là một người đàn ông đủ cường đại, đủ khiến cho tất cả phụ nữ đều an tâm dựa dẫm vào.
Hơn nữa hôm nay, anh còn dẫn cô tới gặp ba mẹ, chị gái của mình nữa.
Chỉ có điều cách thức gặp mặt có hơi vội vàng quá mức, khiến cho Lý Triều Kha chẳng kịp chuẩn bị chút gì, cả người đều rơi vào bị động.
Cô không biết có phải Thịnh Thế Hùng cũng bất ngờ nhận được tin họ về nước hay không.
Nếu như không phải......
Hai hàng lông mày dài mảnh của cô xoắn chặt vào nhau, nếu như không phải, vậy thì lần gặp gỡ đột ngột này, đồng nghĩa với việc cô phải trả qua một lần kiểm tra bất ngờ từ người nhà họ Thịnh sao?
Thế thì biểu hiện của cô ngày hôm nay chắc là tồi tệ lắm nhỉ?
Vừa nghĩ như vậy, Lý Triều Kha lại lập tức lắc lắc đầu, nghĩ cái gì không biết, cô đâu muốn gả cho Thịnh Thế Hùng để trở thành người nhà họ Thịnh đâu, quan tâm người nhà họ Thịnh nhận xét về mình thế nào làm gì cơ chứ, đúng là tự chuốc phiền não mà!
Lý Triều Kha cầm di động lên, bật mấy bản nhạc nhẹ, quyết định nhắm mắt ngâm nước nóng nghe nhạc.
Đợi Lý Triều Kha lau khô người, thơm phưng phức rời khỏi phòng tắm, lẻn vào phòng con trai, liền thấy Thịnh Thế Hùng đang mở máy tính làm việc, màn hình máy tính tản ra ánh sáng, hắt lên gương mặt đẹp trai, góc cạnh của người đàn ông.
Lý Triều Kha bước nhanh tới gần, xác nhận màn hình máy tính của anh đang không mở tài liệu nào, thì nhẹ nhàng đóng máy tính lại.
“Con trai đang ngủ, sáng quá.”
Thịnh Thế Hùng gật gật đầu, đảo mắt về phía cô, vẻ mặt không quá vui vẻ.
Người phụ nữ này bị sao không biết, đã đến giờ ngủ rồi, còn mặc kín kẽ như vậy làm gì, anh cố tình chuẩn bị cho cô bao nhiêu bộ đồ ngủ váy ngủ đẹp đẽ thì cô không mặc, đây là cái thứ đồ mua được từ xó xỉnh nào vậy, còn cài cúc kín như bưng nữa chứ, đến xương quai xanh cũng chẳng lộ được nửa phần.
Nhỏ mọn!
Cảm thấy ánh mắt của người đàn ông trước mặt dường như đem mình lột sạch, mặt Lý Triều Kha hơi hơi nóng lên.
Cô cầm máy tính lên, nhét vào tay Thịnh Thế Hùng, giục anh mau đi tắm.
“Muộn lắm rồi đấy, nghỉ sớm đi.”
Thịnh Thế Hùng giơ mặt đến trước mặt Lý Triều Kha: “Hôn chúc ngủ ngon.”
Lý Triều Kha: “......”
Đúng là được voi đòi tiên mà.
Người đàn ông vươn tay kéo mặt cô lại gần, nặng nề hôn lên môi cô.
Sau đó trước khi cô kịp tức giận, Thịnh Thế Hùng đã mỹ mãn rời khỏi phòng.
Lý Triều Kha cũng không khách khí với anh, chân trước anh vừa ra khỏi phòng, chân sau cô đã đóng sầm cửa lại, còn khóa trái nữa.
Thịnh Thế Hùng: “......”
Núi cao còn có núi cao hơn.
Luận về tàn nhẫn, quả nhiên phụ nữ vẫn cao hơn một bậc!
Lăn lộn một hồi, Lý Triều Kha có chút đắc ý, tâm tình tốt ngả người lên giường, vươn tay ôm lấy thân hình nho nhỏ của con trai, rất nhanh đã chìm sâu vào giấc mộng ngọt ngào.
Sáng sớm hôm sau, Lý Triều Kha bị ánh nắng mặt trời vờn trên mi mắt gọi tỉnh.
Cô xuống dưới tầng, phát hiện Thịnh Thế Hùng đang đút đứa nhỏ ăn mỳ, cảnh tượng ấm áp cực kỳ.
Trông thấy cô, hai mắt đứa nhỏ sáng bừng, khua khoắng cánh tay nhỏ xíu, hô: “Mẹ ơi, mau lại đây ăn mì bào ngư ba nấu nè, siêu siêu ngon luôn đó!”
“Đã đánh răng rửa mặt chưa đó?” Thịnh Thế Hùng hỏi.
Lý Triều Kha hừ một tiếng: “Mỗi sáng thức dậy, việc đầu tiên tôi làm chính là đánh răng rửa mặt.”
“Tôi không tin.”
Thịnh Thế Hùng buông bát đũa trong tay xuống, vẫy tay với Lý Triều Kha: “Lại đây, con mèo lười, để tôi ngửi thử miệng của em, kiểm tra xem em đã đánh răng thật chưa nào.”
“Ơ, ba ơi, có phải ba đang giở trò lưu manh với mẹ không vậy.”
Đứa nhỏ vừa hút hút mì, vừa cười hi hi nói.
Lý Triều Kha trừng mắt lườm Thịnh Thế Hùng một cái: “Trước mặt trẻ con, anh có thể nói chuyện đứng đắn hơn một chút không hả?”
“Đã là vợ chồng già cả rồi, con đều lớn chừng này, nói chuyện còn phải chú ý từng câu từng chữ như vậy làm gì chứ.” Thịnh Thế Hùng nhàn nhạt nói.
Lý Triều Kha không còn lời gì để nói với anh nữa.
Cô bước vào phòng bếp, phát hiện phòng bếp đã được dọn dẹp gọn gàng ngăn ngắp, bát mì để phần cho cô, sợi mì cùng nước dùng được để riêng, vẫn còn nóng.
Người đàn ông này, bá đạo thì bá đạo thật đấy, nhưng làm việc lại hết sức tỉ mỉ, khiến người ta ấm áp trong lòng.
Cảm giác được chăm sóc, thật tốt đẹp.
Lý Triều Kha đổ nước dùng làm từ nấm và bào ngư vào mì, vừa đảo được hai cái, bàn tay to của người đàn ông đã nắm lấy tay cô.
“Trước tiên khuấy hai vòng ngược chiều kim đồng hồ, sau đó lại khuấy hai vòng thuận chiều kim đồng hồ.”
Lý Triều Kha hơi chút khó hiểu, nghiêng đầu hỏi: “Khuấy như vậy, sẽ đặc biệt ngon à?”
“Không phải, chỉ là nếu khuấy như vậy, sẽ thoải mái hơn thôi.” Thịnh Thế Hùng chơi chữ.
Lý Triều Kha ngây thơ không nghe hiểu, vẫn mơ mơ hồ hồ như cũ.
Thịnh Thế Hùng chính là thích bộ dạng vừa ngây thơ vừa quyến rũ như con mèo sữa này của cô, anh buông tay cô ra, muốn vỗ vỗ mông cô, nhưng cuối cùng vẫn kiềm chế lại, sải đôi chân dài bước ra ngoài.
Lý Triều Kha cầm đũa lên, trước tiên khuấy ngược chiều kim đồng hồ hai vòng, sau đó lại khuấy thuận chiều kim đồng hồ hai vòng...... Khuấy được một vòng, Lý Triều Kha liền cảm thấy Thịnh Thế Hùng nói nhăng nói cuội!
Thoải mái cái gì mà thoải mái, có mà mệt chết ấy.
Có điều, gắp một miếng mì lên bỏ vào miệng, mùi vị quả thực không tồi.
Mì bào ngư mà Thịnh Thế Hùng nấu, thơm ngon ngọt miệng.
Lý Triều Kha ăn một miếng mì, uống một ngụm nước dùng, sung sướng tựa thần tiên.
Cô bưng bát mì lên, một bên ăn ăn uống uống, một bên thong thả chậm rãi bước ra ngoài, đứa nhỏ đã ăn xong rồi, đang đứng đó cong cái mông nhỏ đeo cặp sách lên lưng.
Lý Triều Kha bước tới giúp cậu bé một tay, lại bị Thịnh Thế Hùng dùng lời lẽ nghiêm túc phê bình.
“Con nó đã lớn từng này rồi, đeo cái cặp lên lưng thôi cũng cần em phải giúp à? Em như vậy là đang chiều hư, cản trợ sự phát triển toàn diện về đạo đức, trí tuệ, thể chất của con trai đấy.”
Cái nồi quá lớn ụp xuống đầu này, khiến Lý Triều Kha ngây ngẩn cả người.
“Ngon ngoãn ăn sáng đi, tôi đưa con trai tới trường học đây.”
Thịnh Thế Hùng nói xong, xách cặp tài liệu của mình lên, huýt sáo một cái với đứa nhỏ.
“Mẹ ơi, tạm biệt mẹ.”
Đứa nhỏ vẫy vẫy tay với Lý Triều Kha, cũng huýt sáo một cái.
Lý Triều Kha vừa nghe tiếng huýt sáo rất ra hình ra dạng này, trình độ hai cha con không chênh lệch bao nhiêu, rõ ràng không phải vừa mới học được gần đây.
Trông bộ dạng vui vẻ của con trai, Lý Triều Kha trộm thở dài, quả nhiên trong quá trình trưởng thành của con trai, sự có mặt của người đàn ông là rất quan trọng.
Dù sao thì những người cùng giới tính cũng dễ hiểu nhau hơn, dễ chơi với nhau hơn mà.
Lý Triều Kha ăn mì xong, tự mình rửa bát, lại lấy khăn lau sạch mặt bàn, sau đó thay quần áo, trang điểm, chuẩn bị tới công ty.
Từ khi chuyển vào nhà mới, cô chỉ cần đi bộ mấy phút là tới rồi, đây với Lý Triều Kha mà nói, thật sự là quá thoải mái mà.
Có điều bầu không khí trong công ty ngày hôm nay dường như có gì đó không đúng......