Phòng phương trượng……….Phương trượng đang ngồi niệm kinh, “Sắc là hư vô, hư vô là sắc, sắc nào ngờ là hư vô, hư vô nào ngờ là sắc…”
“Phương trượng………..”
Phương trượng ngừng lại, ngẩng đầu nhìn ta đột nhiên xuất hiện “Quá Mau, con có chuyện gì à?”
(Quá Mau là pháp hiệu của ta, thật sự ta không thể chấp nhận nổi, bao nhiêu tên hay sao lại cứ phải lấy cái tên đấy, khó nghe chết đi được)
“Khụ…con có chuyện muốn nói với người…” Thấy hắn tiếp tục cúi đầu niệm kinh, hình như không có tí hứng thú nào nghe ta nói chuyện hết, ta lập tức hét to hơn “Con là nữ nhân!”
“Oa….Đâu? Nữ nhân ở đâu…………” Một đám sư huynh bỗng nhiên đạp cửa chạy vọt vào, tên cởi áo, tên cởi quần, mắt cứ nhìn ta chằm chằm.
“Ai? Ai nói mình là nữ nhân? Có phải phương trượng không?”
“Phương trượng?” Các sư huynh đồng loạt bắn phá phương trượng, một số lập tức nhào tới, số khác thông minh trước tiên kiên nhẫn, nhìn xem có thể đắc thủ được phía trước không?
(Ý là suy xét xem có ra tay thuận lợi không mới làm)
Mắt phương trượng cũng không thèm mở ra, chỉ dùng một chân đá bay đám người trước mặt, “Phụt…” Miệng phun ra máu “Ta bị…ta bị phương trượng bỏ…!” Bịch! Ngã xuống đất (Bỏ đi tới…miền cực lạc)
Thấy tình hình như vậy đám người đó lập tức ngừng lại, đáng tiếc không còn kịp nữa rồi, phương trượng vọt lên trước mặt chúng, chỉ thấy hắn vung tay, sử dụng liên hoàn Phật sơn vô ảnh thủ “Bốp bốp bốp bốp bốp…..” Tát liên tục…….Thật là hoành tráng……
…
Dư âm sau khi đánh xong là tiếng kêu rên thảm thiết và “Haizz…Đánh đau cả tay của ta” , giơ tay lên nhìn, vẻ mặt phương trượng có vẻ thoải mái, còn thở dài một hơi…….ta thấy có mà đánh sướng quá thì có…
Ai bị tát xong mặt mày đều nhăn nhó, tại sao? Bởi vì phương trượng đi một bước lại giẫm mạnh một bước, giơ chân lên thì mặt đất bên dưới đã lõm xuống thành một cái hố, có thể tưởng tượng ra được nội lực của phương trượng lớn tới mức nào….Chiêu này ta đặt tên là: Đại nhật như lai, giẫm một bước! Lúc này im lặng một cách bất thường……….rốt cuộc ta cũng hiểu ra tuyệt đối không thể chọc vào phương trượng này.
Nói thẳng ra với hắn, hắn có cho là ta cố tình lừa hắn không? Bởi lúc đó ta lại mặc đồ nam…..Làm sao bây giờ………ban ngày không được thì ta làm ban đêm!!
Trong phòng tắm…….Ta khẩn trương cởi quần áo ra, nhanh nhanh nào, căng thẳng quá đi mất…..
Cởi xong ta đi thẳng vào phòng tắm, nhắm mắt làm như đang ngủ, nghe thấy tiếng cửa mở, tiếng đóng cửa, tiếng bước chân, còn có cả tiếng tim ta đang đập, tới rồi!
“A? Quá Mau? Sao con lại tắm giờ này?”
“A……..Phương trượng…” Ta hét lên, học kiểu bộ dạng vô cùng xấu hổ của nữ tử, mà thật ra không phải học, đây là ta đang thật sự siêu siêu xấu hổ, bởi vì ta đứng cả người lên, lộ ra dáng người của thiếu nữ, tuy không đẹp cho lắm nhưng ai cũng có thể nhận ra giới tính của ta!……..
Chẳng phải lúc này nam nhân bình thường sẽ phản ứng hay sao? Ta toát mồ hôi……hắn có phản ứng…….nhưng mà là khóc…….
Anh khóc cái gì? Người bị nhìn sạch cũng không phải là anh, là tôi kia mà, ta khóc không ra nước mắt……Trời ạ, ông có thể để ta gặp người bình thường một chút có được không……..
“Ta biết rồi, Quá Mau, ta đều hiểu cả…” Phương trượng sụt sịt nói, mặt toàn nước mắt, chẳng lẽ kẻ nào đẹp trai khi khóc cũng thành oán phụ thế à? Lãng phí……
“Quá Mau, con nói thật cho ta biết, có phải con là thái giám không?”
Ta toát mồ hôi, hoàn toàn bị tên phương trượng này làm cho kinh thiên động địa sợ đến mức mất đi khả năng suy nghĩ.
Thấy ta gật đầu, phương trượng ngừng khóc, đi tới ôm chặt lấy ta. “Ta hiểu, ta đều hiểu hết, hóa ra bởi vì người khác không coi con là nam nhi, cho nên con mới tự biến mình thàn nữ nhân, con yên tâm, cho dù người khác nói thế nào chăng nữa, ta cũng sẽ coi con là một nam nhân chân chính!”
Hả???? Đây…Chẳng phải anh đã nhìn lâu như thế rồi còn gì???? Sờ cũng sờ rồi, nhìn cũng nhìn rồi, sao kẻ này lại rút ra được một kết luận hoang đường như thế……..Trời ơi, đất ơi, má ơi……..rốt cuộc ta bị rơi tới cái nơi nào thế này…………
Ngất ~!
…
Trong một căn phòng nhỏ
“Thiếu chủ, Hoàng thượng đã xuất cung, chúng ta có nên hành động ngay không.”
Mỹ nam tử được gọi là thiếu chủ kia chầm chậm mở mắt ra “Lập tức hành động!”
Hoàng Thiên Long! Nhất định ta phải báo thù mối hận đoạt ái!
(Đoạt ái: Cướp tình yêu)