Đang nói chuyện thì một người phụ nữ mặc váy đỏ uốn éo đi về phía Cố Nam: “Sao hôm nay cậu cả rảnh rồi đến đây thế?”
“Tôi đến để giới thiệu với cô một chút, người này là trợ lý riêng của em trai tôi, sau này quan tâm cô ấy nhiều hơn một chút.” Cố Nam nhấn mạnh mấy chữ sau cùng.
“Nếu là người cậu cả giới thiệu, chắc – chắn tôi sẽ quan tâm kỹ lưỡng.” | Người phụ nữ nhìn Mộc Mai không hề có dáng vẻ sang trọng nào, cố gắng đè nén cảm xúc, dẫn cô đi.
Lúc đi ngang qua người Cố Nam, người phụ nữ kia còn liếc mắt đưa tình.
Hai người đi tới một căn phòng, diện tích phòng này không khác với văn phòng giám đốc mấy. Bên trong chỉ toàn màu đen trắng, là phong cách của Cố Văn.
“Đây là văn phòng của cậu hai, sau này cô chỉ cần lau bàn quét rác thôi, những tài liệu quan trọng không cần cô sắp xếp. Dù sao cô cũng mới vừa đến, nếu xảy ra chuyện gì sai sót, thì sẽ gây thiệt hại chục tỷ đến trăm tỷ.”
Người phụ nữ mặc váy đỏ kia cố nén lại vẻ chán ghét, nói với Mộc Mai như thế. Người phụ nữ này được Cố Nam quan tâm đặc biệt, thời gian sau này ở công ty chắc chắn sẽ không yên ổn.
“Tôi biết rồi, còn có chuyện gì muốn dặn dò nữa sao?” Mộc Mai nhìn mặt người phụ nữ này mà nói.
“Không có chuyện gì quan trọng nữa, chỉ mong cô tập trung làm việc, | tuyệt đối không nên có ý đồ gì xấu xa.”
Người phụ nữ áo đỏ lườm Mộc Mai.
“Suy nghĩ xấu xa?” Mộc Mai cười tươi, cô được Cố Nam đưa tới, nên người phụ nữ áo đỏ này cho rằng cô có quan hệ với Cố Nam cũng nên.
“Không biết nên xưng hô với cô thế nào?” Mộc Mai hỏi “Elsa.” Giọng điệu của Elsa hơi không kiên nhấn.
“Cô Elsa, tôi mong cô hãy yên tâm.
Tôi không hề có suy nghĩ xấu xa đối với bất cứ người nào trong công ty, cho nên tôi cũng hi vọng cô đối với tôi bằng thái độ đúng mực.”
Elsa nở nụ cười nhạo: “Được rồi, cô không cần giải thích đâu.”
Mộc Mai không tức giận, cô biết thời gian có thể chứng minh tất cả.
Mộc Mai đi vào văn phòng của Cố Văn, ngồi trong căn phòng nhỏ nhìn xem mọi người qua lại, không biết Cố Văn làm việc ở nơi này có tâm trạng thế nào.
Lúc trước, Cố Văn ngồi làm việc ở văn phòng tổng giám đốc cao chót vót, bây giờ vị trí kia đã bị người khác thay thế, có lẽ trong lòng anh cảm thấy rất khó chịu.
Suy nghĩ này vừa mới xuất hiện đã bị Mộc Mai bóp chết, dường như cô lại quên thân phận của mình rồi. Đối với Cố Văn mà nói, cô cũng chỉ là một người có cũng được mà không có cũng chẳng sao mà thôi.
Mộc Mai ngồi trước bàn làm việc nhưng lại không biết nên làm việc gì.
Vừa rồi Elsa cũng không nói rõ ràng, tới đây cũng không thể cứ lau bàn, quét rác mãi được.
Lúc này, một người phụ nữ ôm rất nhiều tập tài liệu tới đặt ở trước mặt Mộc Mai, trên mặt vẫn là vẻ xem thường như cũ: “Đây là tài liệu mà giám đốc Elsa bảo tôi giao cho cô. Những tài liệu này cần cô chỉnh lý lại một lần nữa, để cô quen với nghiệp vụ.”
Mộc Mai nhìn thấy tài liệu chất như đống núi nhỏ, lông mày nhíu chặt lại, nhìn về phía người phụ nữ trước mặt: “Thật ngại quá, tôi là trợ lý của Cố Văn, tôi cũng không cần quan tâm những chuyện này. Hơn nữa những tài liệu này đã có từ lâu rồi, sao phải cần tôi chỉnh lý chứ?”
“Sao cô lại nói nhảm nhiều như thế?
Bảo cô làm chuyện gì thì cô nhanh đi làm đi.”
Danh Sách Chương: