Bên ngoài chỉ còn lại Mộc Mai vẫn đứng đó, Elsa nhìn cô với ánh mắt lạnh nhạt, khóe miệng lộ ra một nụ cười khinh thường; “Ha, không ngờ cô lại thông đồng với cậu Phong, Mộc Mai, cô thực sự rất giỏi.”
“Tôi nghĩ là cô hiểu lâm, tôi và Sở Phong không có bất cứ quan hệ gì, hi vọng cô đừng ở đây tung tin đồn nhảm.”
Người phụ nữ này rõ ràng là đang cố ý xoi mói, Mộc Mai hoàn toàn không muốn để ý đến cô ta.
Nhìn thấy Mộc Mai khinh thường mình, Elsa lại càng tức giận, cô ta kéo mạnh quần áo của Mộc Mai: “Sao vậy, không dám thừa nhận sao? Tôi nói cho cô biết, Sở Phong là cậu hai của nhà họ Sở, cô và cậu ấy không thể nào ở bên nhau được.”
Mộc Mai cau mày lại, người phụ nữ này có phải bị chứng hoang tưởng không.
Mộc Mai thoát khỏi sự kiềm chế của Elsa, giơ ngón tay về phía người phụ nữ trước mặt: “Elsa, tôi nói cho cô biết, vài lần trước tôi đã không muốn tính toán với những rắc rối cô gây ra với tôi, nhưng không ngờ cô lại ức hiếp người quá đáng, sự nhãn nại của con người có hạn, nếu như cô vấn tiếp tục vu oan cho tôi, tôi sẽ không tha cho cô.”
Giọng nói của Mộc Mai quá lạnh lùng khiến Elsa cũng có chút hoảng sợ.
Mộc Mai đẩy Elsa ra rồi bước vào phòng làm việc của mình, phòng làm việc của Mộc Mai và phòng làm việc của Cố Văn được ngăn cách bởi một tấm kính.
“Chuyện này…sao người phụ nữ này lại dám làm như vậy với tôi.” Elsa tức giận đến mức giọng nói run rẩy.
Đường Vân Anh nhìn thấy chuyện này ngay lập tức bước tới khuyên nhủ: “Chị Elsa, chị đừng so đo với người phụ nữ đó. Cậu Phong sẽ không thể nào nhìn trúng cô ta, chị là quản lý ở đây nên muốn đuổi cô ta đi không phải là dễ như trở bàn tay sao.”
“Tôi có thể có cách gì chứ? Bây giờ Cố Văn đã quay lại, cho dù con nhóc chết tiệt kia có sai lầm gì thì cũng là làm việc dưới quyền của Cố Văn, nếu như cô ta thực sự tố cáo với Cố Văn thì chúng ta sẽ không thể ăn ngon được.”
Mặc dù Elsa làm việc theo sắp xếp của Cố Nam, nhưng cô ta cũng biết Cố Văn là cậu hai nhà họ Cố, cô ta cũng không có gan để đụng vào Cố Văn.
Đường Vân Anh cười một cách kỳ lạ, ghé vào bên tai Elsa nói nhỏ vài câu.
Elsa thán phục nói: “Vẫn là cách của cô hay, tôi không tin sẽ không có cơ hội.”
Nói xong Elsa và Đường Vân Anh quay trở lại vị trí làm việc của mình.
Mộc Mai vẫn đang chăm chú xem các tài liệu trước đó, thậm chí cô không phát hiện ra cửa phòng làm việc của mình đã được mở, cho đến khi Cố Nam ho một tiếng thì Mộc Mai mới phản ứng lại.
Mộc Mai hoảng sợ đứng dậy: “Tổng giám đốc.”
“Ừ” Cố Nam đáp.
“Anh muốn tìm Cố Văn phải không?
Anh ấy đang ở bên trong, để tôi đi thông báo cho anh.”
Mộc Mai nói xong định bước vào phòng làm việc của Cố Văn nhưng lại bị Cố Nam kéo lại: “Anh đến đây tìm em dâu, nghe nói, tối hôm trước em dâu bị sốt, có đúng không?”
Mộc Mai cười nhẹ: “Đã không có gì nghiêm trọng nữa, cảm ơn tổng giám đốc đã quan tâm” Trong giọng điệu của cô có sự xa lánh.
Nhìn thấy dáng vẻ của Mộc Mai như vậy, Cố Nam đột nhiên cảm thấy lo lắng.
Danh Sách Chương: